Chương 1137:
Mạc Tuân nhàn nhạt liếc Bịch Sữa Nhỏ: “Con muốn cùng tắm với mẹ, ha, đừng có mơ, ông đây cũng chưa từng có cái đãi ngộ ấy! Đứng ngay ngắn, hai người nhà ta cùng tắm.
”
Nói rồi Mạc Tuân cởi quần ra, vào phòng tắm, một lớn một nhỏ đứng chung một chỗ tắm.
Trên người Bịch Sữa Nhỏ đều là bọt xà phòng màu trắng sữa, khuôn mặt nhỏ bị hun nóng phơn phớt hồng, cậu lên đầu nhỏ nhìn thoáng qua chỗ xáu hỗ của bố, nhanh chóng hít một hơi lạnh, há to miệng: “Wow!”
Bịch Sữa Nhỏ sợ ngây người.
Mạc Tuân nhìn thoáng qua cậu nhóc, môi mỏng khế cong: “Đừng hâm mộ bồ con!”
Lê Hương cũng tắm, cô cùng Mạc Thần Dịch nằm trên giường lớn mềm mại.
Bịch Sữa Nhỏ vui vẻ ở trên giường thẳng cả hai cẳng hai tay thành chữ “đại”, cậu vỗ vỗ bên trái mình, lại vỗ vỗ bên phải mình: “Tối hôm nay cô giáo tiên nữ ngủ ở bên trong, bố ngủ ở bên ngoài, con ngủ ở giữa, hạnh phúc quá đi.
”
Mạc Tuân đang xử lý văn kiện khẩn cấp trong điện thoại, anh nâng mắt liếc nhìn Bịch Sữa Nhỏ, nhàn nhạt bật cười một tiếng.
“Mạc Thần Dịch, bây giờ không còn sớm nữa, mau ngủ thôi.
” Mạc Tuân lên tiếng nói.
“Đã biết, bố, cô giáo tiên nữ, ngủ ngon ạ.
” Mạc Thần Dịch nhắm mắt lại, rất nhanh đã ngủ.
Bịch Sữa Nhỏ ngủ rồi, Lê Hương lưu luyến nhìn gương mặt cậu khi ngủ, chợt đỉnh đầu vang lên một tiếng thật thấp: “Dịch Dịch ngủ rồi?”
Mạc Tuân tới.
Vừa rồi anh vẫn còn ở sô pha làm việc.
Hàng mi như cánh bướm run lên, Lê Hương “ừm” một tiếng.
“Đặt Dịch Dịch vào trong.
” Anh thấp giọng nói.
Tim Lê Hương khẽ nhảy, Dịch Dịch muốn ngủ ở giữa, nhưng anh thừa dịp Dịch Dịch đang ngủ, muốn Dịch Dịch ngủ bên trong.
Anh muốn làm gì, không cần nói cũng biết.
Anh muốn ngủ với cô?
“Không muốn.
” Cô không chịu.
Chợt sườn giường lún xuống, người đàn ông một tay vòng qua rồi chống bên người cô, từ trên cao ngăn cô dưới thân mình, cúi người, anh hôn lên suối tóc thơm ngát, phủ bên tai cô thấp giọng nói: “Lại không nghe lời đúng không?”
Lê Hương chống lên lồng ngực to lớn của anh, muốn đẩy anh ra, cô nhỏ giọng nhắc nhở: “Con trai ở chỗ này đấy, anh đừng có dính vào.
”
Cô mới vừa tắm xong, mái tóc đen mang theo mùi hương ẩm ướt, đang xỏa tung trên chiếc gối trắng tinh, còn có vài sợi tóc quấn trên khuôn mặt nhỏ đáng yêu và vùng cổ mịn màng, vô cùng mị hoặc, ánh mắt Mạc Tuân thêm sâu, hôn lên môi cô: “Cô nghe lời, con sẽ không bị đánh thức.
”
Ngón tay của Lê Hương đồ ngủ trước ngực anh, bị động thừa nhận nụ hôn triền miên của anh.
Hiện tại trong phòng rất an tĩnh, bầu không khí ái muội.
Chợt Lê Hương tránh đầu, chôn khuôn mặt nhỏ nanh trong gối.
Mạc Tuân hơi hơi nhíu mày kiếm lên, dáng vẻ muốn từ lại hùa của cô đẹp không sao tả xiết, giống như tiểu yêu tinh câu hồn người khác.