Nghịch Thiên Chi Nữ Kiều Ngạo


"...!giải quyết nội bộ nhũng loạn vô cùng dứt khoát, mà người dẫn đầu cuộc biến đổi đó chính là y, Đại hoàng tử Huyền Thụy Lâm." Tư Gia Lâm chỉ về phía đoàn người nhỏ giọng nói với nàng.
Hàn Băng gật gật đầu, nhưng cái cảm giác mà Huyền Thụy Lâm mang lại khiến nàng cảm thấy thật khó chịu và chán ghét, mặc dù nàng chưa từng trực tiếp giao tiếp với hắn nhưng nàng lại không thể phủ nhận điều đó.
Âm thầm ghi nhớ đối phương và cảnh giác trong lòng, Hàn Băng cùng đội ngũ Triệu Sơn tiếp tục nói chuyện.
Cách thời gian yến hội bắt đầu gần một khắc, thái giám tri thông cuối cùng cũng hô lên.
"Hoàng thượng giá lâm! Thái hậu giá lâm! Hoàng hậu giá lâm!"
Vũ Khắc Nhật long phục kim xa lộng lẫy bước vào, bên phải là Thái hậu đương triều toàn thân quý khí thanh lịch, bên trái là Hoàng hậu đương nhiệm ôn hòa dịu dàng.

Dưới khí thế trang trọng này, tất cả mọi người đều lần lượt đứng dậy khỏi chỗ, nam ôm quyền nữ hành lễ đồng thanh hô.
"Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế! Thái hậu thiên tuế, thiên tuế, thiên tuế! Hoàng hậu vạn phúc kim an!"
Hoàng đế Vũ Khắc Nhật tiến đến vị trí chủ tọa phất tay áo ngồi xuống, sau khi liếc mắt nhìn một lượt mọi người bên dưới mới hô hai chữ: "Bình thân!"
"Tạ hoàng thượng."
Mọi người lần lượt ngồi xuống vị trí của mình, không ai dám tạo ra tiếng động quá lớn, đồng nhất ăn ý mà giữ im lặng.
"Hôm nay là ngày lành tháng tốt, trẫm liền nhân ngày sinh thần Thái hậu, mở tiệc hoa yến mời chư vị khách quý đường xa cùng các quan lại lớn nhỏ tụ hội về đây, cùng chung vui yến hội này! Trẫm rất hi vọng buổi tối yến tiệc sẽ vui vẻ và tràn đầy náo nhiệt! Mọi người đừng câu lệ tiểu tiết, hãy thoải mái thưởng thức yến hội đi." Vũ Khắc Nhật nở một nụ cười xã giao, giọng nói nghiêm chỉnh vang vọng.
"Chúng thần tuân lệnh! Đa tạ bệ hạ!"
Từ phía sau, các cung nữ cung y thống nhất xanh ngọc bích bắt đầu di chuyển bưng bê đồ ăn tiến đến, để gọn gàng vào bàn ăn.

Ngay sau đó chính là cung nữ cung y hồng phấn mang theo khay rượu, chuyên chú rót rượu cho mọi người rồi lui xuống, các thái giám xếp hàng dài ngay đó chờ đợi lệnh để phục vụ khi cần đến.
"Nào, hôm nay..."
Vũ Khắc Nhật nhận lấy ly rượu do Hoàng hậu rót, cầm trên tay dự định cất lời, lại bị thông báo của thái giám thông tri cắt ngang.
"Tông chủ Thánh Diện tông môn đến!"
"Thánh Diện tông môn là gì? Sao được mời dự yến hội này chứ?"
"Ngươi có từng nghe qua cái tên đó bao giờ chưa?"
"Hình như đó là một tổ chức gì đó thì phải! Rất lớn và hùng mạnh luôn, nhưng hoạt động ngầm, không phô trương thanh thế cho lắm!"
"Ngươi không biết sao? Thánh Diện tông môn là một nơi mà các tu sĩ cùng thiên tài kiếm học tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán muốn tiến vào! Nói đến nơi xuất ra nhiều đan dược nhất thì chính là Thánh Diện tông môn, nghe nói bên trong tông môn có không ít luyện dược sư đấy!"
"Thật vậy sao?!"
"Đúng vậy! Chỉ cần vào được tông môn, ngày tháng vẻ vang sau này không còn là mơ ước nữa!"
Tiếng xì xào bàn luận liên tục vang lên, hoàng đế Vũ Khắc Nhật khuôn mặt thể hiện sự vui mừng khó nén, nhanh chóng đứng dậy từ chỗ ngồi, tiến lên đón đại phật đang tiến vào.
Đùa gì chứ! Thánh Diện tông chủ xuất thần nhập hóa, võ công cao cường danh trấn thiên hạ, lại có cả tông môn phía sau sừng sững không bao giờ ngã chống lưng, nếu bám vào được cây đại thụ trọc trời này, còn sợ không được trường sinh bất lão sao? Những luyện dược sư trong tông môn hẳn là luyện chế ra rất nhiều đan dược bảo mệnh thần kỳ, hắn tất nhiên cũng muốn có những luyện dược sư cùng đan dược đó!
Tư Đồ Vũ Thiên một thân tử y thêu hoa Diên Vĩ trắng từ bên ngoài tiến vào, phía sau chính là A Nhất, A Nhị cùng một vài đệ tử tinh anh của tông môn.
Y phục trên người đồng nhất một màu trắng tinh, dựa theo cấp bậc mà phân chia màu thêu của hoa Diên Vĩ.

A Nhất A Nhị thêu hoa màu tím, các đệ tử đi sau thêu hoa màu xanh lục.
"Tông chủ đại giá quang lâm, không thể tiếp đón chu đáo mong ngài lượng thứ bỏ qua." Vũ Khắc Nhật mỉm cười gật đầu với Tư Đồ Vũ Thiên.
"Hoàng thượng quá lời, là bản tọa đến muộn, phá vỡ nhã hứng của mọi người rồi."
"Không muộn không muộn! Tông chủ đến vừa đúng lúc, mau mau nhập tọa thưởng thức yến tiệc thôi!" Hoàng đế đi trước dẫn đường cho đối phương, giọng nói khẳng khái tự nhiên tựa như hai người quen đã lâu bây giờ mới có dịp gặp lại.
Thái giám từ lúc hoàng đế bước xuống đã nhanh chóng cho người chuẩn bị thêm một vị trí đặc biệt, để gần ngay sát long ỷ, vô cùng thoải mái lại có tầm nhìn rõ ràng.
Đợi đến khi đoàn người tiến đến, vị trí đã bày biện xong, đồ ăn bốc hơi nghi ngút, hoa quả đầy đĩa, rượu cũng đầy bình.
"Cảm tạ hoàng thượng." Tư Đồ Vũ Thiên lãnh đạm gật đầu ngồi xuống vị trí của bản thân, A Nhất phía sau thuần thục cầm bình rượu lên rót vào ly nhỏ trên bàn.
"Vị khách đặc biệt hôm nay của chúng ta đã tới! Các ái khanh, hãy cùng nhau nâng ly rượu lên và uống cạn! Trẫm tuyên bố, yến hội bắt đầu! Cạn ly!"
"Tạ hoàng thượng!" Mọi người đồng thanh hô, lại cùng nhau bưng ly rượu lên uống cạn.
Hàn Băng nhìn thấy Tư Đồ Vũ Thiên có chút ngoài ý muốn, nàng mặc dù đoán được chút ít về thân phận của hắn nhưng không ngờ, đối phương lại là tông chủ của một môn phái!
"Tiểu Băng biết Thánh Diện tông môn không?" Kha Vũ hơi nghiêng người về phía nàng thì thầm, kể vô số kỳ tích oai hùng về nơi đó, sau lại dùng ánh mắt lấp lánh nhìn về phía Tư Đồ Vũ Thiên.

"Nếu mà có cơ hội gia nhập vào môn phái, ta có nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh!"
"Bớt mơ mộng đi, với năng lực của ngươi, đến ngay cả tư cách tham gia tuyển chọn cũng không có!" Tư Gia Lâm ngồi một bên ngay lập tức ném đá đả kích.
"Ngươi! Gia Lâm khốn khiếp, ngày nào ngươi không móc méo ta, ngày đó ngươi ăn không ngon ngủ không yên phải không?" Kha Vũ trợn trừng mắt gằn giọng với đối phương, mặc dù tức giận nhưng vẫn kìm nén lại trong lòng, không dám làm ra hành động thái quá nào.
"Tiểu nhân nào dám móc méo Kha Vũ đại nhân đâu a! Tiểu nhân chỉ nói sự thật thôi!"
Kha Vũ liếc nhìn Tư Gia Lâm, lại ở dưới gầm bàn dẫm mạnh chân đối phương một cái.

Nhìn vẻ mặt xuýt xoa đau đớn của hắn, Kha Vũ hài lòng nở nụ cười chiến thắng.
"Thôi được rồi, hai tiểu tử các ngươi nghiêm túc lên một chút, đừng có trêu trọc nhau nữa!" Mạc La lắc đầu bất đắc dĩ, gõ ngón tay xuống bàn nhắc nhở.
"Mạc ca, là do tên tiểu tử thối Gia Lâm này giở trò trước, đệ không làm gì cả!" Kha Vũ ngay lập tức chỉ về phía Tư Gia Lâm mà oán trách.
"Sao cũng được, đệ coi như Tiểu Lâm không có mặt ở đây đi, đừng quan tâm hắn nữa là được rồi!" Mạc La nheo mắt nhìn Tư Gia Lâm cảnh cáo, lại nói vài ba lời với Kha Vũ, coi như giải quyết êm ấm mọi chuyện.
Ta da! Chương mới nóng sốt mời các bạn đọc nè! Chúc mn buổi tối vui vẻ nhoa, đọc xong thì nhớ ngủ sớm chút nè!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui