Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chỉ có điều Lôi gia, hắn mới không giúp làm việc cho Lôi gia, chỉ là hắn muốn lấy linh lung quả phong nguyên tố mà thôi, Lôi gia thì tính là thứ gì, còn chưa tới phiên hắn làm việc giúp bọn họ.

“A, đúng rồi, ta còn quên làm một việc.” Quân Mộ Khuynh cười cười nhìn người trước mắt.

Nhìn thấy nụ cười trên mặt Quân Mộ Khuynh, trong lòng Kiếm Mạch xông ra một cỗ bất an, hắn quay đầu nhìn thiên hỏa thần khí bên cạnh, lập tức giơ tay bắt lấy, hắn có loại trực giác, mục tiêu của Quân Mộ Khuynh chính là thiên hỏa thần khí, chỉ là tay của hắn chưa có vươn ra, trường tiên màu lam kia đã bay đến trước mặt của hắn.

Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, vung trường tiên, hiện tại để cho người trước mắt nhìn một chút, cái gì gọi là thần khí cực phẩm!

Trường tiên mạnh mẽ đánh tới, hung hăng đánh lên trên kim sắc bảo kiếm lại nhanh chóng thu hồi, Quân Mộ Khuynh lạnh lùng liếc mắt nhìn người trên mặt đất, vỗ vỗ sau lưng Hỏa Huỳnh, Hỏa Huỳnh lập tức vỗ cánh bay đi.

Kiếm Mạch nhìn thấy roi của Quân Mộ Khuynh đánh tới không có chút khẩn trương nào, địa hỏa thần khí đánh lên thiên hỏa thần khí, đây hoàn toàn là chuyện không thể nào, hắn có thể hoàn toàn yên tâm thần khí của mình không có chút chuyện gì, nhưng mà địa hỏa thần khí đánh vào thần khí của hắn lại không như hắn dự đoán, một chút chuyện phát sinh cũng không có.

Thánh Thú chậm rãi đứng dậy, đi tới bên người Kiếm Mạch, chậm rãi đỡ hắn dậy, chuyện đầu tiên khi Kiếm Mạch đứng dậy, chính là đi qua lấy thiên hỏa thần khí của mình, hắn khom lưng cúi xuống lấy thần khí của mình, trên mặt tràn đầy tươi cười, bảo kiếm của hắn, một chút chuyện cũng không có.

Bàn tay chậm rãi duỗi tới lấy thần khí, chỉ là ngón tay vừa mới đụng vào thần khí, thần khí liền bắt đầu trở thành những mảnh vỡ kim sắc.

Vẻ mặt Kiếm Mạch kinh hãi, rất nhanh đưa tay ra lấy bảo kiếm của mình, tình huống lại giống y như vửa rồi, hắn vừa mới vươn tay tới, kim sắc thần khí liền biến thành từng mảnh vỡ vụn, rơi ra khỏi kẽ tay của hắn.

“A!” Kiếm Mạch ngửa mặt lên trời rống to, không tin đây là sự thật, thiên hỏa thần khí của hắn vậy mà lại bị địa hỏa thần khí của Quân Mộ Khuynh làm hỏng!

“Ta nói rồi, không nên xen vào chuyện ở Thương khung đại lục.” Giọng nói nghiêm túc từ sau lưng vang lên, Kiếm Mạch mạnh xoay người, liền nhìn thấy Kiếm Phong đứng ở sau lưng mình.

“Lam hạ!” Kiếm Mạch vội vã kêu lên.

Chuyện mới vừa rồi, lam hạ đều nhìn thấy sao? Vậy tại sao không ra tay giúp hắn mà lại trơ mắt nhìn Quân Mộ Khuynh phá hủy thiên hỏa thần khí của hắn!

“Trước khi tới Thương khung đại lục, ba tông đã đáp ứng chuyện của chúng ta, không ai có thể làm được, chẳng lẽ chuyện Kiếm tông, ta cũng không thể làm chủ sao?” Ánh mắt Kiếm Phong sắc bén nhìn Kiếm Mạch, hắn ta thật lớn mật, ngay cả lời của hắn cũng dám không nghe, đi cướp đoạt đồ của người khác.

Kiếm Mạch vội vàng quỳ xuống, “Lam hạ tha mạng, Kiếm Mạch sau này cũng không dám nữa.” Sao Lam hạ có thể che chở cho người bên Thương khung đại lục này như vậy chứ.

“Chuyện hôm nay không được nói ra, hơn nữa ngươi cũng không được phép đi tìm Quân Mộ Khuynh gây phiền phức, lập thệ!” Giọng nói trầm trầm vang lên, thân thể Kiếm Mạch khẽ run lên.

“Ta…” Kiếm Mạch mạnh ngẩng đầu nhìn Kiếm Phong, lam hạ vậy mà lại muốn hắn lập thệ, đây rốt cuộc là vì sao, chẳng lẽ là vì Quân Mộ Khuynh sao?

“Lập thệ!” Kiếm Phong lạnh lùng lặp lại hai chữ.

Kiếm Mạch cúi đầu, không cam lòng đáp, “Vâng, Kiếm Mạch ở đây lập thệ, chuyện ngày hôm nay một chữ cũng sẽ không nói ra, cũng sẽ không đi tìm Quân Mộ Khuynh gây phiền phức gì, nếu như làm trái lời thề, nguyên thần bị nghiền nát!” Ngân bạch sắc quang mang từ trên trời hạ xuống, tiến vào thân thể Kiếm Mạch, thiên địa quy luật hình thành.

Sau khi Kiếm Mạch lập thệ xong, Kiếm Phong mới xoay người rời đi, “Nhắc nhở ngươi lần cuối, tìm bảo ngọc là tìm bảo ngọc, không cho phép lại nhúng tay vào bất cứ chuyện gì bên Thương khung đại lục này.”

“Vâng.” Kiếm Mạch cúi đầu đáp, không dám có bất kỳ vi phạm nào.

Hai người rời đi không biết phát sinh một màn này, bọn họ đang dùng tốc độ nhanh nhất quay về Âm Nguyệt thành.

Khí thế cường đại bao phủ cả bầu trời Ma Vực rừng rậm, ma thú thấy uy áp Thánh Thú, đều rối rít khủng hoảng, không dám bước ra dù chỉ một chút, người đang tìm kiếm trong rừng rậm cũng kinh ngạc phát hiện ma thú chạy trốn, Bạch Tử Thông liền phi thân lên trên bầu trời.

Hắn mới vừa đi tới không trung, liền nhìn thấy thân ảnh chợt lóe kia, hắn kinh ngạc nhìn hai người đang ngồi trên lưng một con chim khổng lồ, một trong đó, không phải chính là Phong Diễm bọn họ đang tìm hay sao!

Phong Diễm đã không có việc gì, còn đi cùng Quân Mộ Khuynh trở lại Âm Nguyệt thành, Bạch Tử Thông lập tức phi thân xuống, nói cho những người đang đi tìm.

Trên mặt mọi người đều là hiện lên vui mừng, nghe nói Phong Diễm đã theo Quân Mộ Khuynh trở lại, cũng xoay người đi trở về.

Chỉ là Bạch Tử Thông chưa nói cho bọn hắn biết, Quân Mộ Khuynh cưỡi ma thú, chở Phong Diễm trở về, con ma thú kia, cũng không phải là thần thú kim hổ, mặc dù cũng là hỏa nguyên tố, thân ảnh chỉ mới thoáng qua nhưng hắn vẫn thấy rất rõ đó là một con phi điểu.

Quân Mộ Khuynh ngoại trừ thần thú kim hổ, còn có những ma thú khác!

Điều này khiến trong lòng Bạch Tử Thông hết sức chấn động, có thể khiến ma thú cảm giác được khí tức, đều rối rít trốn tránh ngoại trừ thần thú, còn có thể là cái gì?!

Quân Mộ Khuynh mang theo Phong Diễm bay tới vùng phụ cận Âm Nguyệt thành liền nhảy xuống khỏi lưng Hỏa Huỳnh, nhìn tường thành phía trước, Hỏa Huỳnh có chút chần chừ, nàng bây giờ có bộ dạng này, không thể cứ như vậy đi vào trong thành, việc này sẽ dọa sợ bao nhiêu nhân loại.

“Ngươi đi về trước đi.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói với Phong Diễm.

“Được.” Phong Diễm không chần chừ liền gật đầu đáp ứng, Quân Mộ Khuynh có thể còn có chuyện mình muốn làm, hắn vẫn là đi về Phong gia trước, nhìn một chút xem trong nhà có chuyện gì hay không.

Sau khi Phong Diễm rời đi, Hỏa Huỳnh mới chậm rãi màu sắc tự vệ thành người, sau đó nhanh chóng mặc quần áo vào, động tác kia nhanh đến nỗi người ta cũng thấy không rõ lắm.

“Nhân loại này thật đúng là kỳ quái.” Hỏa Huỳnh nhìn bóng lưng Phong Diễm, nhíu mày, đi tới bên cạnh hắn, nàng có loại cảm giác đau lòng, một người như vậy, sao có thể làm cho người ta có cảm giác đau lòng chứ, cho dù là ma thú, nàng cũng có thể cảm thấy được rõ ràng.

Quân Mộ Khuynh quay đầu nhìn Hỏa Huỳnh, “Chỗ nào kỳ quái?”

“Trên người hắn tỏa ra nồng đậm đau thương, khiến cho ta có cảm giác, hình như hắn không muốn làm công việc hiện tại, chỉ là vì một nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó, hoặc là vì một chuyện gì đó, hắn không thể không làm như vậy.” Nàng chính là cảm thấy như thế, không biết vì sao lại có loại cảm giác này.

Quân Mộ Khuynh khẽ cười, chọt chọt trán Hỏa Huỳnh, “Không phải là ngươi yêu Phong Diễm đấy chứ.”

“Ta mới sẽ không, chỉ là ta có loại cảm giác đó mà thôi!” Hỏa Huỳnh chu chu miệng, vốn là nàng có cảm giác như thế, Quân Mộ Khuynh còn không tin.

“Đi thôi.” Quân Mộ Khuynh không suy nghĩ nhiều về lời của Hỏa Huỳnh, cất bước đi về hướng Âm Nguyệt thành.

Hỏa Huỳnh đứng ở phía sau, nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh, lẩm bẩm nói: “Nói không chừng, những đau thương này là có liên quan đến ngươi!” Nói xong, nàng mới cất bước theo sau.

Sau khi trở lại trong thành, Quân Mộ Khuynh liền nhìn thấy Quân Chấn đang không ngừng nhìn xung quanh, nhìn thấy nàng đi đến, lo lắng trên mặt lúc này mới lộ ra tươi cười.

“Hỗn tiểu tử, có phải là ngươi đi cứu Phong Diễm hay không?” Quân Chấn đi tới bên cạnh Quân Mộ Khuynh tò mò hỏi, Phong Diễm vừa mới đi trở về, nàng liền trở về, nói không phải đi cứu, hắn cũng không tin, nếu như nàng nói không phải, đó chính là lừa gạt hắn.

Quân Mộ Khuynh hờ hững liếc mắt nhìn Quân Chấn, nhẹ nhàng gật đầu, “Ừm.”

“Tốt tốt tốt! Chuyện này làm không tệ.” Quân Chấn hài lòng gật đầu, bây giờ nhìn Phong gia còn đắc ý cái gì, gia chủ nhà mình cũng được cháu gái của hắn cứu.

Nhìn thấy Quân Chấn cười vui vẻ, Quân Mộ Khuynh không khỏi liếc mắt, hắn kích động như vậy làm cái gì, chuyện này đều là do nàng, thật cho rằng là nàng buồn chán mới đi Ma Vực rừng rậm cứu người, đối phương còn là một triệu hoán sư cấp bậc đại hoán sư, còn có một con Thánh Thú.

“Vậy các ngươi gặp được cái gì?” Phong Diễm tên kia chết sống cũng không chịu nói, quả thực là đáng ghét, câu hỏi của trưởng bối hắn nên trả lời mới đúng chứ.

Quân Mộ Khuynh không đáp, chỉ yên lặng đi về phía trước, cho dù là muốn nói cho lão già này, vậy thì cũng không thể nói ở trên đường là vừa rồi gặp được chính là một con Thánh Thú.

Hai thân ảnh chậm rãi đi xa, người Âm Nguyệt thành nhìn đến choáng váng.

Ai nói Quân Chấn không thích Quân Mộ Khuynh?

Ai nói Quân Chấn chán ghét Quân Mộ Khuynh, mới đuổi bọn họ đi Phù Thủy trấn!

Đây là lời đồn, nhìn dáng vẻ vừa rồi kia, Quân Chấn là hết sức sủng ái Quân Mộ Khuynh, chỉ có điều bộ dạng của Quân Mộ Khuynh thật giống như xa cách với Quân Chấn, lúc này những người này mới biết, cái gì gọi là lời đồn thì không thể tin, thực sự là không thể tin.

Quân Chấn với Quân Mộ Khuynh đi về hướng Quân gia, nhìn thấy người bên cạnh yên lặng, trong lòng Quân Chấn rất là vui vẻ, hắn đã từng nói, người Quân gia hắn là thiên tài, mà những người đó lại không tin, còn dùng toàn bộ Quân gia đến uy hiếp hắn, hiện tại hắn đã cắt đứt hết thảy với những người đó, sau này gặp mặt, sẽ chỉ là kẻ thù.

“Tiểu tử.” Quân Chấn chần chừ kêu lên.

“Nói đi.” Tiểu tử!

“Có một số việc, cũng nên nói cho ngươi biết.” Quân Chấn chắp hai tay ở sau lưng, mắt nhìn xa xăm, thở dài nói.

Quân Mộ Khuynh quay đầu liếc mắt nhìn Quân Chấn, nhẹ nhàng gật đầu, “Được.” Hắn đã sớm nên nói.

Quân Mộ Khuynh trả lời, khiến Quân Chấn chậm rãi quay đầu, “Tiểu tử.” Hắn nghiêm túc kêu lên.

“Cái gì?”

“Ngươi không thể biểu hiện kích động lên một chút sao? Dù sao chuyện ta muốn nói là điều ngươi vẫn muốn biết.” Nàng đối đãi với người ngoài bình tĩnh thì được rồi, hắn là gia gia của nàng, bình tĩnh như thế có chút quá kỳ quái.

Quân Mộ Khuynh quay đầu liếc mắt nhìn Quân Chấn, “Ngươi nói hay không, ta sớm muộn cũng sẽ biết, kích động như vậy làm cái gì?” Nói xong, Quân Mộ Khuynh đi nhanh về phía trước.

Quân Chấn trừng mắt nhìn thân ảnh đi ở phía trước, nàng thật đúng là bình tĩnh, nhưng cái này có phải là quá bình tĩnh rồi hay không!

Hỏa Huỳnh đứng ở một bên, cười trộm, đi nhanh đuổi kịp bước chân Quân Mộ Khuynh, muốn Quân Mộ Khuynh biểu hiện kích động, ông lão Quân gia sợ là vĩnh viễn cũng không thể nhìn thấy được, quen biết Quân Mộ Khuynh lâu như vậy, nàng cũng chưa từng thấy bộ dáng kích động của Quân Mộ Khuynh.

Hai người một thú trở lại Quân gia, Hỏa Huỳnh liền bị Quân Chấn đuổi đi, hắn kéo Quân Mộ Khuynh cất bước đi về hướng thư phòng.

Nhìn địa phương quen thuộc, Quân Mộ Khuynh rất muốn nói, có phải mỗi lần nói chuyện đều là ở thư phòng hay không, ở đây thật sự là có thể an toàn sao?

“Có cái gì muốn nói, ngươi cứ nói đi.” Cuối cùng, nàng vẫn là không nói gì, lạnh nhạt ngồi xuống cái ghế bên cạnh, lười biếng hỏi, giọng điệu có vẻ thờ ơ.

“Hắc! Ngươi tiểu tử này… Quên đi, ta cũng không so đo với ngươi, hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết chuyện của chúng ta.” Quân Chấn thở dài, bất đắc dĩ nói.

Quân Mộ Khuynh lẳng lặng ngồi yên một chỗ không nói gì, chờ đợi Quân Chấn mở miệng.

“Kỳ thực Quân gia, ngay từ lúc bắt đầu, chính là Lâm Quân đại lục, khi đó chúng ta chẳng qua là một tiểu phái của Lâm Quân đại lục, tổ tiên cũng không biết là vì cái gì nên phải rời khỏi bên kia, cho nên người một nhà mới vượt sông vượt biển mấy năm, mới đi qua Ma Vực rừng rậm đến nơi này, lúc đó trên đại lục, cũng không có ngũ đại đấu kỹ gia tộc, Quân gia đi qua rất nhiều địa phương, những người còn lại cũng chỉ là những cao thủ tuyệt đỉnh.

Bọn họ nhìn thấy mảnh đại lục này liền quyết định ở đây sinh tồn, mãi đến khi mấy người này qua được cơn đại nạn, bọn họ mới nói cho hậu bối của mình, Quân gia vốn thuộc về bên kia, tổ tiên bọn họ cũng chỉ là hiếu kỳ mới tới mảnh đất này, vì trở về, bọn họ không tiếc việc liên thủ cùng với Vạn Trượng cốc.

Vạn Trượng cốc ngươi hẳn là cũng đã từng nghe nói qua, người giết ngươi, chính là Vạn Trượng cốc, lúc mới đầu Vạn Trượng cốc cũng không thèm để ý sinh tồn của Quân gia như thế nào, nhưng cũng không biết là từ lúc nào, bọn họ biết được thực lực của Quân gia.

Vì trước đây chúng ta có tình hữu nghị, cho nên vẫn kính trọng bọn họ ba phần, năm ấy khi ngươi được bảy tuổi, bọn họ nhìn thấy ngươi không thể ngưng tụ nguyên tố, liền trực tiếp hạ lệnh trục xuất ngươi khỏi Quân gia, phụ thân ngươi với ta đương nhiên sẽ không đồng ý, chỉ là những người đó dùng toàn bộ Quân gia đến uy hiếp ta, phụ thân ngươi không muốn cho ta khó xử, mới dẫn theo ba người các ngươi rời đi.”

Nói xong chuyện này, trên mặt Quân Mộ Khuynh cũng không có chút biểu cảm gì, nàng chỉ lẳng lặng ngồi đó, trong đôi mắt lạnh lẽo một mảnh trầm tư, không biết là nàng đang suy nghĩ cái gì.

“Vạn Trượng cốc.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng lộ ra tươi cười.

“Thực lực của Vạn Trượng cốc sâu không lường được, bọn họ còn có phượng hoàng bảo vệ, nha đầu, ngươi cũng đừng lỗ mãng.” Đây cũng là nguyên nhân mà Quân Chấn vẫn không nói cho nàng biết sự thật, nàng bây giờ đâu phải là đối thủ của Vạn Trượng cốc.

“Chỉ sợ chỗ đó cũng không chỉ có phượng hoàng.” Mặc Liên không phải là một thú nhân sao, bọn họ có thể có một thú nhân, cũng có thể có thứ hai, thứ ba.

“Ngươi biết cái gì sao?” Quân Chấn khẩn trương nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng nhất định biết chuyện gì đó, nhất định biết.

Quân Mộ Khuynh chậm rãi đứng dậy, nhìn Quân Chấn liếc mắt một cái, “Ngươi có thể nói cho ta chuyện bên kia, ta rất cảm tạ, có một số việc, ta cũng không nghĩ nói cho bất cứ kẻ nào biết.” Nói xong, nàng hờ hững đi ra, một nhà nhị cốc tam tông, cũng chỉ có Vạn Trượng cốc mới muốn có được Quân gia?

Chỉ sợ bên trong còn có chuyện gì đó không muốn người ta biết, chỉ có điều nàng cũng không sốt ruột, một ngày nào đó, sẽ biết được toàn bộ chân tướng, sốt ruột cũng không có ích lợi gì.

Nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh rời đi, Quân Chấn thở dài, tài năng của nàng không nên chỉ dừng lại ở đây, gánh nặng Quân gia vẫn còn đè ở trên người của hắn là được rồi, về phần nha đầu này, nàng muốn làm cái gì thì đi làm đi.

Quân gia, vĩnh viễn sẽ là hậu thuẫn kiên cố nhất của nàng!

Quân Mộ Khuynh chậm rãi bước đi về phía trước, người Vạn Trượng cốc làm sao biết khởi nguồn của Quân gia, người giết nương, trong đó có một nhóm là Vạn Trượng cốc, vậy nhóm còn lại là ai, vì sao từ sau lần đó, cũng không còn truy sát nàng nữa?

Rất nhiều nghi vấn vang vọng ở trong đầu Quân Mộ Khuynh, nàng hít sâu một hơi, đem những nghi vấn này đè xuống ở trong lòng.

Nếu như có Hàn Ngạo Thần ở đây, có phải là nàng sẽ biết được âm mưu của những người này, nghĩ tới đây, Quân Mộ Khuynh hơi sững sờ, Hàn Ngạo Thần ở bên người nàng lâu, rất nhiều chuyện nàng cũng cảm thấy có Hàn Ngạo Thần là có thể làm được, nàng cũng không cần ra tay, điểm này không tốt, hết sức không tốt.

Dù cho Hàn Ngạo Thần không ở bên người nàng, nàng cũng nhất định có thể tự mình tra rõ mọi chuyện, nàng không thể quá mức ỷ lại vào Hàn Ngạo Thần.

“Quân Mộ Khuynh, không ngờ thân thế của ngươi lại còn khó bề phân biệt như vậy.” Kim long ở trong không gian nói, nó tuyệt đối không phải là cố ý nghe trộm, chỉ là giọng bọn họ nói chuyện quá lớn.

Gương mặt Quân Mộ Khuynh âm trầm, “Lần sau ngươi dám nghe trộm, ta liền lấy lỗ tai của ngươi luyện khí!”

Kim long lập tức rùng mình một cái, vội vàng ngậm miệng, không nói thêm gì nữa, nó cái gì cũng không có nghe thấy, cái gì cũng không có nghe thấy.

Mấy năm nay ở cùng bên người Quân Mộ Khuynh, mặc dù bị giam ở đây không thể đi ra ngoài, vẫn có rất nhiều chuyện nó nhìn thấy trong mắt, đối với một vài chuyện, Quân Mộ Khuynh tuyệt đối là nói được thì làm được, một chút cũng sẽ không giả, vì an toàn của bản thân mình, nó vẫn là im lặng một chút thì tốt hơn.

Quân Mộ Khuynh hừ nhẹ một tiếng, hiện tại nàng biết khi bản thân biết được mọi chuyện chẳng những không cảm thấy thoải mái, ngược lại cảm thấy càng khẩn trương hơn.

Không ngờ Quân gia lại có ở hai mảnh đại lục, còn có quan hệ dây mơ rễ má, tổ tiên bên này hiếu kỳ thế giới bên kia, chết không ít người của gia tộc, ở bên kia thật vất vả mới yên ổn được, tổ tiên bên kia vừa muốn trở về, lại chết rất nhiều người, còn thiếu người ta nhân tình, lúc này mới trở lại đại lục này.

Quả thực chính là làm điều thừa, rảnh rỗi không có chuyện gì làm!

Đi ra ngoài Quân Mộ Khuynh mới nhớ tới, Quân Chấn chỉ nói với nàng chuyện của Quân gia, còn chuyện về ông ngoại thì lại chưa nói!

Đáng chết! Nàng thế nào lại quên mất chuyện quan trọng này chứ!

“Tôn, tôn tiểu thư.” Quân Đan kêu một tiếng, đi nhanh về phía trước, bộ dáng còn có vẻ rất gấp gáp.

“Đứng lại!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng kêu lên.

Quân Đan ảm đạm nhắm mắt rồi chậm rãi dừng bước lại, vẻ mặt kia có thể nói là bi kịch, thật vất vả hắn mới kéo ra được một nụ cười, cười ha hả xoay người nhìn Quân Mộ Khuynh.

“Tôn tiểu thư có chuyện gì sao?”

“Đã xảy ra chuyện gì?” Quân Mộ Khuynh lười biếng hỏi.

“Không a, sao có thể có chuyện gì phát sinh chứ, một chút chuyện cũng không có.” Quân Đan vội vàng lắc đầu, làm sao tôn tiểu thư biết có chuyện phát sinh, hắn biểu hiện rõ ràng như vậy sao?

Khóe miệng Quân Mộ Khuynh khẽ nhếch lên, chậm rãi đi tới bên người Quân Đan, “Ngươi biết cái gì gọi là kẻ xấu không?” Giọng nói mang theo nhè nhẹ lạnh lẽo truyền tới.

Quân Đan nuốt nước miếng một cái, vội vàng lắc đầu, “Không biết.” Chỉ có điều khi nghe thấy có vẻ rất là kinh khủng.

“Kẻ xấu đây chính là trước tiên chặt hai cái tay của người ta.” Nàng không nhanh không chậm nói.

Quân Đan rụt cổ một cái, tay nhanh chóng rụt lại phía sau, ánh mắt thẳng tắp nhìn phía trước, hắn không muốn bị chặt tay!

Nhìn động tác của Quân Đan, Quân Mộ Khuynh nở nụ cười, đây không phải là đang có chuyện gạt nàng sao, xem ra mấy người này, rất muốn bị người xấu đánh.

“Sau đó sẽ chém đứt hai chân.” Quân Mộ Khuynh cúi đầu liếc mắt nhìn hai chân Quân Đan.

Chân!

Sắc mặt Quân Đan tái nhợt cúi đầu liếc mắt nhìn hai chân chính mình, sắc mặt kia có thể nói là rất bi thảm.

“Nếu như ngươi không nói, trực tiếp bắt đầu…”

“Ta nói, tôn tiểu thư là như vậy, người Quân gia ở trên đường xảy ra xung đột với người của Lôi gia, bây giờ ta đang đi về nói cho gia chủ, để gia chủ nghĩ biện pháp, bởi vì đối phương đang có cao thủ rất lợi hại giúp đỡ.” Hai chân Quân Đan run lên, nhắm mắt lại vội vàng nói.

Hắn thực sự rất không dễ dàng, mỗi ngày làm chân chạy vặt còn không nói, còn phải chịu sự uy hiếp từ phía gia chủ với tôn tiểu thư, như vậy còn chưa hết, hắn còn phải nghĩ hết biện pháp làm tốt chuyện hai người giao phó.

Trong thiên hạ, còn có ai bi kịch như hắn không.

Người của Quân gia và Lôi gia đánh nhau a!

Trên mặt Quân Mộ Khuynh như có điều suy nghĩ rồi xoay người rời đi, trong đôi mắt đỏ đậm hiện lên ý cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui