Đang nói chuyện vui vẻ với nhau thì một đám người nào đó đi đến nhìn qua cũng biết là người có địa vị rất lớn ở Kiếm Vân Sơn.
- Võ Lương Bạc , ngươi tổ chức lớn như vậy lại tự ý làm chủ trì mà chưa có sự chấp thuận của ta có phải ngươi không coi người của Kiếm Vân Tông ta không ?
- Là Thiệu Cố Đạt !??? Đại công thần của Vân Tông đấy ! Sao ông ta lại đến đây vậy hơn nữa Kiếm Vân Sơn nhỏ bé sao lại có được diễm phúc này ???
Lão ta kiêu ngạo đi đến trước mặt Võ gia chủ nhíu mày Võ gia thấy thế liền quỳ xuống hành lễ và mọi người cũng lần lượt quỳ xuống hành lễ riêng chỉ có duy nhất mình Thiên Vũ là không quỳ mà còn đứng đó dáng vẻ đầy kiêu ngạo.
- Gặp ta sao không quỳ xuống tiểu tử ?
- Quỳ trời quỳ đất quỳ phụ mẫu lão già như ngươi dựa vào cái thá gì mà bảo ta quỳ ???
- To gan ! Dám vô lễ với ngài ấy sao tiểu tử ???
Một tên Vệ Quân thấy thế tức giận lên tiếng.
- Vệ Quân nhỏ nhoi cũng lên tiếng cơ đấy có vẻ là cái vị trí của lão có thể đổi chỗ được rồi đấy !
Sắc mặt lão ta vẫn có thể cười được rồi trong một khắc đó tên Vệ Quân kia đột nhiên ngã gục xuống đất trước sự chứng kiến của mọi người.
- Bịch !
- Giờ không còn ai nữa phải không ???
Lão ta cười rồi hỏi Thiên Vũ.
- Đương nhiên là không còn rồi ! Không biết Thiệu lão đặc biệt đến Võ gia có việc gì quan trọng hay không vậy ???
- Ý chỉ của Tông Vương giáng xuống bảo ta mang đến Kiếm Vân Sơn của Võ gia ngươi Võ Lương Bạc ngươi tiếp lễ hay là hắn đây ???
- Để tiểu nhân ạ !
Lương Bạc vừa đứng lên thì bị một sức ép vô cùng lớn đè xuống khiến ai nấy đều hết sức bất ngờ và lo lắng.
- Lương Bạc , ngươi đây là không muốn nhận sao ?
- Không ! Tiểu nhân sẽ nhận !
Trong khoảnh khắc đó Thiên Vũ đoạt lấy ý chỉ ở trong tay lão ta rồi đưa cho Võ gia chủ.
- Pặc !
- Võ gia chủ , của ông đây !
- Đa!.
.
đa tạ !
- Tên tiểu tử này quả nhiên có chút thú vị !
Giây sau lão ta chủ động lấy ra một mật chỉ rồi nói.
- Lương Bạc , ngươi có biết Nhị Kiếm tử của bọn ta rất thích nha đầu Võ gia ngươi hay không ???
- Sao ??? Thanh Vô Kiếm thích Tiêu Thanh ư ???
Tất cả mọi người đều giật mình kinh ngạc không dám tin những gì mình đã nghe thấy.
- Ta từ nhỏ đến lớn chưa từng gặp hắn ta bao giờ tại sao lại nói hắn thích ta trong khi đó cả 2 chưa từng gặp nhau ???
Tiêu Thanh lên tiếng chất vấn hỏi.
-Ý người đã quyết ngươi không làm theo vậy thì có muốn Võ gia bị diệt môn hay không đây ???
- Ngươi! ! !.
!!!
Ác ý ngày một lớn hơn Tiêu Thanh mặc dù không muốn nhưng lại bị lão ta dồn cả Kiếm Vân Sơn vào đường cùng ngõ cụt sự bất lực hiển hiện ngay trên nét mặt đó của nàng.
- Pặc !
- Roẹt! !.
.
!
Thiên Vũ đoạt lấy mật chỉ rồi xé nó ra rồi kiêu ngạo nói.
- Tiêu Thanh là nghĩa muội của ta có bản lĩnh thì bảo hắn đến đây đánh với ta một trận ta không thể để nghĩa muội của ta cho một tên tu vi thì có mà thể chất cơ thể còn không bằng một đứa trẻ con.
- Vũ ca !???
- Khẩu khí lớn đấy tiểu tử nhưng thân phận của Nhị Kiếm tử không phải ai cũng muốn gặp là gặp được đâu !
- Vút !
- Cốp !
- Xạt! !.
.
!
- Vậy thì ta càng không thể để lão đem nghĩa muội của ta đi đâu hết !
Thiên Vũ dõng dạc nói.
- Đây! !.
chẳng phải là tuyên chiến với Nhị Kiếm tử hay sao ??? Đúng là điên thật mà !
- Vũ ca , thế lực của bọn họ không dễ dàng đối đầu đâu huynh đừng tốn công vô ích lo lắng cho muội nữa !
- Yên tâm đi ! Thiên Vũ ta Kiêu một phương Ngạo một giới ai dám ngăn được ta.
- Khẩu khí lớn đấy tiểu tử ! Bách Độc Thực Xuyên !
Lão ta tích tụ một lượng lớn độc tố vào lòng bàn tay rồi ném về phía của đám người Võ gia.
- Vút !
- Xoẹt !
- Đánh đã không lại còn tính đánh người không có cơ hội để đánh trả Kiếm Vương đứng đầu mà lại đi thu nhận đám gà vịt này đâu ra vậy ???
- Vút !
- Vậy thì ta sẽ cho ngươi biết thế nào là vịt là gà !
- Uỳnh !
- Nguy to rồi ! Tiểu tử này chọc ai cũng chọc nhưng gây chuyện với mấy kẻ này đúng là ta không tin được mà quá ngông cuồng rồi !
- Tiểu Thanh , nghĩa ca này của cháu hình như rất tự tin vào thực lực của mình thì phải ha ?
- Đến cả ông ta còn chẳng nhìn ra được tu vi của huynh ấy thì cũng đã đủ hiểu phần nào việc huynh ấy có ý khích bác ông ta rồi hơn nữa chủ ý đó theo như cháu đoán có khả năng Nam gia cố tình gây chuyện nhưng điều không ngờ là Nam gia lại tự đi tìm Nhị Kiếm tử để giải quyết.
- Thực lực Nhị Kiếm tử ta cũng từng thấy đã giao thủ đôi chút chỉ có điều kém hơn Thiệu lão một chút thôi nhưng nếu bộc phát e rằng lão ta cũng đã bị áp chế rồi !
- Mạnh đến vậy sao ???
- Ừm !
- Chát !
- Xạt! !.
!
- Độc từ tay ta sau mỗi lần dùng đáng lý tên tiểu tử này phải phát tác rồi chứ sao lại chẳng có chút phản ứng nào hết vậy ??? Rốt cuộc đã xảy ra cái chuyện gì rồi !
- Có vẻ ta miễn nhiễm với độc của lão rồi ha !
- Vậy sao ?
- Pặc !
- !!!?????
- Thủy Triều - Dâng !
- Bùm !
- Võ lão quả nhiên nhạy bén thật đấy có điều ngươi sẽ chấp nhận đối địch với Nhị kiếm tử phải không ?
Thiên Vũ cầm thanh kiếm trên tay rồi chĩa kiếm về phía lão ta rồi kiêu ngạo nói.
- Ngươi lắm lời quá nói thì nói lẹ lên còn đánh tiếp không thì biến về chỗ cái tên đó nói cho hắn biết một điều tránh xa cái đám Nam gia ngu xuẩn đó đi đánh không lại thì gọi người có địa vị cao hơn gây chuyện với ta à ??? Gia tộc lớn chả làm gì được Võ gia nhỏ đúng là trò cười cho thiên hạ mà !
- Hình như ngươi khá tự tin vào thực lực của mình đấy !
Thiệu lão vẫn bình tĩnh nói.
- Cũng chẳng giấu gì ngươi hôm qua ta là người đã đánh con trai trưởng của Nam gia đấy có bản lĩnh thì bảo bọn chúng nhắm vào ta ấy đừng có mà đụng tới người của Nam gia bằng không nói cho lão ta biết ta cũng không ngại san bằng Nam gia đâu.
- Ngữ khí tên tiểu tử này sao kiêu ngạo quá vậy ??? Cứ cho là có năng lực đó đi chăng nữa dù là Kiếm chủ cũng không thể san bằng Nam gia trong một sớm một chiều được lẽ nào còn giấu quân cờ nào khác trong tay ???
- Đánh với ngươi ta lại sợ bị thiên hạ đồn bắt nạt một Hồn Kiếm nhỏ nhoi thì không hợp với phong cách của ta suy cho cùng ta vẫn là bậc tiền bối của ngươi ! Có đánh thì thiếu niên lôi nhau ra mà tỷ thí với nhau ta cũng không quan tâm gì nhiều đến mấy chuyện này.
- Hô , vậy thì lão đến đây chưa hỏi kĩ đầu đuôi mọi chuyện hay sao mà cứ nghe một phía thôi à ?
- Ta là người phân biệt đúng sai ta đến đây cũng là vì mục đích cá nhân của ta thôi còn muốn có đáp án mà ngươi muốn thì tự mình mà tìm lấy đi.
Lão ta vừa quay lưng rời đi thì Thiên Vũ ném cho lão ta một thứ gì đó rồi nói.
- Bộp !
- Giao thứ này cho Kiếm chủ của ngươi nói với ông ta rằng vật trao chủ cũ nợ sẽ trả.
- Hừ !
- Vút !
Tại Kiếm Vương phủ ,