Dù không muốn nhưng chúng ta không có nhiều thời gian đâu.
Cổ Trùng phái mấy tên gia hỏa qua đó kiểm tra bọn chúng đi.
- Gật đầu.
- Bịch bịch bịch bịch bịch bịch !
- Ngươi chắc chắn sẽ ra tay ư ?
- ! ! !.
.
Phía ngoài Kiếm Vương phủ ,
- Chạy nãy giờ rồi mà đám đó cũng đã thấy chúng ta sao mãi chưa chịu phái người qua cứu vậy ?
- Biết sao được với lại đám thú yêu này vốn đã được thuần hóa chỉ e bị lộ tẩy thì nguy to.
- Vút !
- !!!!
- GRÀO !!!
- Cẩn thận !
- Xoẹt !
- Chết tiệt , con thú yêu này đâu ra vậy ???
- Đồ ngu xuẩn ! Ai bảo ngươi ra tay hả ??? Có biết hành động vừa rồi của ngươi có thể khiến kế hoạch của Tử gia chủ đổ bể không hả tên ngu xuẩn này !???
Hành động vừa rồi của hắn đã bị Cổ Trùng nhìn thấy và cũng như hình ảnh đó Thiên Vũ cũng đã có thể xác định được đối phương là người tu luyện không phải dân thường.
- Quả nhiên nắm thóp được cái đuôi của ngươi rồi.
Thiên Vũ mỉm cười nhạt một cái rồi nói.
- Bọn chúng trà trộn vào trong người dân nhưng có vài tên biết dùng đao kiếm tấn công được đám thú yêu từ Ngũ Tinh trở lên cũng đủ chứng minh rằng bọn chúng rất khôn khéo làm chuyện này dù biết nhưng nhiều khả năng dân thường cũng sẽ bị làm liên lụy thì nguy.
- Ta có cách này ngươi làm theo là được.
- Cách gì ?
Một lát sau ,
- Nhớ kĩ lấy thời gian không cho phép tốc chiến tốc thắng.
- Ừm.
- Hấp !
- Cạch !
- Vù! ! ! !
Đang trên đường đi đến chỗ đám người đó thì bất chợt Thiên Vũ thấy Tuyết Băng đang luyện bắn cung liền đi xuống dưới hỏi.
- Nàng học bắn cung làm gì vậy ?
- Vũ ca ? À , chỉ là muốn không có gì để làm nên học Bạch tỷ bắn cung các thứ nghe qua tỷ ấy nói rất giỏi võ nghệ nên muội muốn học hỏi chút !
- Bắn cung cũng được nhưng muội có thể bắn được bao xa ?
- Khoảng 200 dặm.
- Vẫn thua Bạch tỷ năm đó bằng tuổi muội đã bắn được hơn 800 dặm rồi muội tập trung hơi thở ngắm thật kĩ rồi căn vừa đủ sức lực của mình rồi hẵng bắn nên nhớ độ bay xa của mũi tên phụ thuộc vào lực kéo cung của muội.
- Để muội thử.
- Roẹt! !.
.
!
- Phù! !.
.
!
- Pực !
- Viu! ! ! !.
!
- Xa! !.
.
xa quá !
- Ừm.
chắc là đi được hơn 500 dặm rồi.
- Chỉ dạy nàng cơ bản liền học được tốt như vậy nhưng mà dẫn nàng ấy đi xử lý đám kia vẫn quá nguy hiểm và mạo hiểm không được nhất định là không được phải đi tìm hai lão đó mới được.
Ngạo Tông lối ra vào ,
- Hầy , mãi mới xong đúng là mệt muốn chết ta luôn rồi !
- Ta cũng vậy.
- Không ngờ hai vị lại xây nhanh đến vậy Thiên Vũ tiểu bối cảm ơn hai vị !
- Ầy , chỉ là chút việc nhỏ thôi không có gì gọi là đáng lo ngại cả xây dựng Tông môn cũng là do hai lão già này đứng ra chịu trách nhiệm xây dựng không cho công tử mà.
- Soạt !
- Đây là chút quà của ta gửi tới hai vị xem như là quà cảm ơn !
- Công tử không cần làm thế đâu với lại công tử thu nhận đứa con gái ngang ngược của lão phu làm đệ tử vui lắm rồi !
- Lão già chết tiệt kia dám thừa dịp con trai ta không có ở đây dám nói câu đó tên vô lại.
- Hơ , kẻ nào thông minh hơn là kẻ thắng cuộc thôi ! Đạo lý cơ bản ấy mà !
- Đạo lý cái quái gì tên khốn kia ?!!
- Cốp !
- Sao ??? Không phục thì đánh một trận không hả ?
- Tưởng ta sợ ngươi chắc lão già kia.
- Hai người thôi ngay cái trò đấu đá này dùm ta được không ? Đấu đá nhiều năm như vậy không thể nào hòa giải được ư ?
- Trừ phi lão già đó phải chịu thua.
- Việc quái gì ta phải thua ngươi hả ???
- Hô , lão tử có con trai kế vị tài năng xuất trúng ai ai cũng ngưỡng mộ còn ngươi thì có tận 3 đứa con gái không có nổi một đứa con trai nào cả đúng là số phận bị trêu ngươi mà ! Hahahahaha !!!
- Ta phải chém chết lão già này.
Sát khí ngay một gia tăng lên khiến cho không khí xung quanh ngày một nặng nề hơn và Thiên Vũ cũng không thể làm được gì về phần hại lão này cả vì tranh dành ai hơn ai dù là việc nhỏ nhất cũng không thể thua đối phương.
- Nữ nhi thì sao mà nam nhi thì sao ? Các ngươi vẫn giữ cái luật lệ cổ hủ ngớ ngẩn đó mãi được à hả ??? Cá nhân ta nữ nhi tuy yếu đuối đó là điều không thể tránh khỏi và nam nhi cũng vậy kiên cường bất khuất gánh vác trọng trách lớn lao nhưng nếu không có nữ nhi thì chẳng phải đám hậu bối chúng ta làm gì có cơ hội được sinh ra và cũng như làm gì có được sức mạnh phi thường của một nam nhi chứ vì thế thay vì đối xử theo cái kiểu đó tốt nhất nên công bằng mà đối đãi đi dù nam hay nữ đều ngang nhau không ai hơn ai cái thứ luật lệ cổ hủ vớ vẩn.
- Công tử nói đúng không có nữ nhân làm gì có cái chuyện con cháu thế hệ sau được sinh ra cơ chứ có giỏi bảo con trai ngươi sinh nở ta xem !
- Lão già nhà ngươi chớ quên chuyện mà công tử nói là bình đẳng ngang nhau ngươi thì hiểu được bao nhiêu hả ???
- Không phục hở ???
- Hừ !
- Hai cái người này! !.
.
Từ phía trên đỉnh của một tòa nhà gần đó hai bóng dáng của một đôi nam nữ đang ngồi đó nhìn thấy hết toàn cuộc cảnh tượng đó rồi cũng thở dài lắc đầu không biết phải nói sao nữa.
- Hết nói nổi với ông ấy.
- Tỷ có cách nào không ?
- Cha ta lẫn cha đệ đấu khẩu nhau hơn nửa đời người rồi cũng chẳng chịu dừng không biết có cách nào không nữa chứ ta cũng chịu rồi chẳng thể làm được gì cả.
- Bịch !
- Hóa ra hai người ở đây à ?
- Hạ Ninh , muội cũng vì chuyện này mà chạy tới đây à ?
- Bộp !
- Cố ca bảo muội đưa thứ này cho tỷ đấy chẳng biết là cái gì nữa.
Hạ Ninh ném qua chỗ Hạ Liễu một chiếc túi nhỏ bên trong là một bức thư.
- Soạt !
- ! ! !.
- Roẹt !
- Lần sau hắn có đưa mấy thứ như này cho muội tốt nhất tìm một nơi yên tĩnh vắng vẻ đốt hoặc vứt nó đi là được.
- Thứ bên trong là gì vậy tỷ ?
- Tờ giấy nát chữ như gà bới ta không đọc nổi.
- ! !.
???
Phía bên dưới kia hai lão Tông chủ vẫn đang đấu khẩu nhau mãi vẫn chưa chịu dừng lại.
- Đủ rồi địch đến tận chân rồi dẹp mấy cái chuyện ngớ ngẩn của hại người lại và đem thêm một đám cung thủ theo ta qua phía Đông tường thành đi.
- Là ai đến vậy ??? ( đồng thanh )
- Một đám nông dân luyện võ.
- Nông dân thì đào đâu ra khả năng luyện võ cơ chứ ?!!
- Cha à , ý của huynh ấy là ám chỉ trong đám dân thường có đám người bất chính trà trộn thừa dịp tập kích chúng ta đấy.
- Nếu xét về khả năng bắn cung ta tự tin có thể giết được bọn chúng.
- Tự tin đến vậy sao ? Nhưng ngươi lấy gì để phân biệt dân thường và kẻ trà trộn đây ?
- Cái này thì chỉ cần dựa vào hành động của bọn chúng là đoán ra được.
.