Lần này tứ thiếu gia Phượng Trì đã nổi tiếng khắp bốn nước.
Bất kể là gia tộc của bọn họ hay là thế lực chung Phượng Trì sơn trang phía sau đều nhận được kết quả rất tốt.
Cũng vì vậy mà địa vị của bọn họ ở nhà cũng có thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Bởi vì gia tộc có quá nhiều việc nên sau khi bọn họ bàn bạc quyết định trở về gia tộc trước, đợi xử lý xong mấy việc vặt vãnh trong nhà rồi về Phượng Trì thương lượng hướng phát triển sau này cũng không muộn.
Chẳng qua khiến bọn họ hoàn toàn không ngờ tới chính là, chặng đường về lần này lại ẩn giấu nguy cơ chưa từng biết.
So với cảnh giác lúc đến, không chỉ bọn họ, rất nhiều tổ chức đều buông lỏng cảnh giác.
Cũng bởi vậy mà bất giác bọn họ đã tiến vào phạm vi do kẻ địch thiết kế.
Đợi đến khi bọn họ ý thức được không ổn thì cũng đã trễ.
Trong đó, đặc biệt là tổ chức được xếp hạng trong thịnh hội bốn nước...
Tất nhiên Ly Diên đến Linh gia trang sớm hơn nhóm Linh Vận một bước.
Có điều nàng đợi tới đợi lui, mắt thấy đã mười ngày trôi qua nhưng không nhận được một tin tức gì.
Không chỉ bọn họ, thậm chí cả bên phía Phượng Trì sơn trang cũng hoàn toàn không có tin tức truyền đến.
Lúc này Ly Diên nhận ra có điều gì đó không ổn.
Theo thói quen xưa giờ, mười ngày, không thể chẳng có tin tức gì, trừ phi...
Nàng không kịp ngẫm nghĩ nữa, vội đi tìm Linh Vô Nhai và Linh Vấn Thiên.
Không hổ là "gừng càng già càng cay", từ năm ngày trước, Linh Vô Nhai đã phát hiện ra bất thường, phái người đi thăm dò.
Khiến ông ta bất ngờ chính là không tìm được tung tích của bọn họ trên con đường phải qua trên chặng đường.
Đồng thời, Linh Vô Nhai còn thăm dò được, cũng có nhiều tổ chức và thế lực đang thăm dò người của tất cả các gia tộc.
Phát hiện này khiến ông ta rất kinh ngạc, vì vậy mấy ngày nay ông ta luôn dốc hết sức tìm kiếm hai huynh muội Linh Dực.
Lúc Ly Diên nhận được tin tức này từ miệng Linh Vô Nhai thì vô cùng ngạc nhiên.
"Lão gia, sao ngài lại không nói cho Diên Nhi biết.
Ta còn tưởng rằng, ta còn tưởng rằng mấy ngày nữa bọn họ sẽ về, ta không hề nghĩ tới hướng khác.
Vậy, phải làm sao đây? Đang yên đang lành, sao tự nhiên người lại biến mất?"
Ly Diên càng nghĩ càng cảm thấy hình như tình tiết này có chút quen thuộc.
Suy đi nghĩ lại, cuối cùng nàng nhận ra hình như đây là tình tiết trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký.
Nàng vẫn còn nhớ có một lần tất cả thế lực đang trên đường xuống núi đều bị người của Triệu Mẫn bắt, để đạt được mục đích mà nàng ta không thể cho ai biết.
Chẳng lẽ, mấy người này đồng loạt mất tích cũng là có nguyên nhân?
"Nha đầu ngươi tập trung luyện dược như vậy, lão gia tử không cho quấy rầy ngươi.
Nói tới thì chuyện này sốt ruột cũng không được gì, chưa điều tra được chi, nói cho ngươi biết cũng vô ích, bây giờ biết cũng không muộn."
Sau khi Ly Diên trở lại Linh gia trang quả thật đã đến mật thất luyện dược.
Một mặt là để bù đắp những tổn thất trên người, một mặt cũng là để kiểm tra thử tình huống của bản thân.
Nàng không ngờ rằng mình vừa lao vào luyện dược đã bỏ lỡ nhiều chuyện như vậy.
Sau khi phân tích toàn diện, Ly Diên nhếch môi nói với Linh Vấn Thiên: "Lão gia tử, ngài hãy rút người ở khắp nơi về đi, việc này là do người có tâm cố ý làm, tất nhiên bọn họ sẽ liên lạc với chúng ta.
Hiện tại hiển nhiên ca ca tỷ tỷ vẫn an toàn, đối phương còn phải giữ bọn họ lại để tới tìm chúng ta đàm phán, tạm thời sẽ không tổn thương bọn họ."
Làm sao Linh Vấn Thiên không biết đạo lý này, nhưng kêu ông cứ ngồi chờ chết như vậy, quả thật không phải tác phong làm việc của ông.
Mặc dù Linh Vấn Thiên đã bảy mươi nhưng thời gian như không lưu lại dấu vết trên gương mặt ông, ngược lại tinh thần minh mẫn, làm việc lão luyện.
"Nha đầu, ngươi thấy chuyện này thế nào?"
Từ nhỏ Ly Diên đã thể hiện tâm lý chững chạc không tương xứng với độ tuổi của mình, cứ thế mãi, ở Linh gia trang không có ai xem nàng như đứa trẻ mười tuổi mà đối đãi.
Nàng cũng tham gia xử lý rất nhiều chuyện, thậm chí có lúc bọn họ còn coi trọng ý kiến của nàng hơn hai huynh muội Linh Dực.
"Ta nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy nước Tư U không làm được chuyện như vậy.
Đừng thấy người sau khi xuất phát từ quốc gia bọn họ mới gặp chuyện, nhìn ngoài mặt hình như trừ người của bọn họ ra, những người còn lại đều không rõ tung tích.
Nhưng trên thực tế chưa chắc là vậy.
Mấy quốc gia khác lại càng không thể.
Bọn họ không có động cơ, thịnh hội bốn nước lần này vốn là liên hợp chống lại, bên kia vừa mới đàm phán xong, bên này đã đứt dây xích, không thể nào đúng chứ? Vì vậy, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một hướng mà thôi."
Linh Vô Nhai tán thưởng nhìn Ly Diên: "Không sai, theo tình hình hiện tại, hình như cũng chỉ có một hướng này.
Chẳng qua vẫn chưa biết mục đích của bọn chúng là gì, hơn nữa những người mất tích trên cơ bản đều là tổ chức và cá nhân nổi tiếng trên danh sách năm nay."
"Không phải chia tách thì chính là mua chuộc.
Có thể lặng yên không tiếng động đưa người đi, đủ để thấy thực lực của đối phương ở trên chúng ta.
Lão gia, chẳng lẽ thế lực Long đế quốc thật sự mạnh hơn chúng ta rất nhiều sao?"
Linh Vô Nhai sờ cái cằm trơn bóng, nhẹ gật đầu với Ly Diên: "Trên đại lục này của chúng ta, sự phân chia khu vực vô cùng nghiêm trọng.
Chỉ cần thực lực của ngươi tới trên võ vương, Long đế quốc sẽ cảm ứng được.
Đến lúc đó, cho dù ngươi không muốn đi cũng sẽ bị ép rời khỏi nơi này."
"Ở Long đế quốc, cho dù là một người dân bình thường cũng có cấp bậc võ vương, mà chúng ta, mạnh nhất cũng chỉ có giả võ vương."
"Giả võ vương?"
Nghĩa là sao?
"Nghĩa là, rõ ràng đã đến cấp bậc võ vương, nhưng lại vì những nguyên nhân khác mà không muốn lên cấp.
Ví dụ như gia gia của ngươi, ví dụ như ta, lại ví dụ như Chiến vương Vệ Giới.
Trước mắt trong đám người bọn ta biết, tình huống như vậy cũng không ít."
"Chẳng lẽ Long đế quốc không phải nơi mọi người hướng đến ư?"
Linh Vô Nhai cười lắc đầu: "Long đế quốc khắc nghiệt hơn ngươi nghĩ rất nhiều, hiện tại biết cũng vô dụng.
Ngươi chỉ cần biết, nếu muốn được người khác tôn trọng, nhất định phải có năng lực người khác không có.
Chỉ có như vậy, ngươi mới có thể an ổn sống qua ngày."
"Nếu như Long đế quốc mạnh như thế, vậy tại sao bọn họ còn nhắm tới người của đại lục chúng ta.
Cuối cùng bọn họ muốn gì ở chúng ta? Hơn nữa, chúng ta đến Long đế quốc có hạn chế, chẳng lẽ người của Long đế quốc đến chỗ chúng ta thì không có hạn chế ư?"
Linh Vô Nhai tiếp tục cười: "Cho dù có cái gọi là hạn chế thì sao? Chẳng lẽ bọn họ sẽ không thể muốn tới là tới, muốn đi là đi hả?"
Nói cách khác, có vài quy tắc vốn do Long đế quốc đặt ra, là người của bốn nước lớn, ngươi chỉ có thể bị động, không có cơ hội chủ động.
"Chuyện này không công bằng."
Lần này đến lượt Linh Vấn Thiên vuốt râu quai nón cười ha hả.
"Nha đầu à, ngươi thật sự quá ngây thơ rồi.
Ngươi cảm thấy trên thế giới này có thứ gọi là công bằng sao? Long đế quốc chính là chúa tể trên đại lục này, chúng ta đều là thần dân của bọn họ.
Ví dụ như hoàng thượng, chém giết bất kỳ ai, tùy tiện ném một tội danh là được.
Long đế quốc cũng vậy, nếu không muốn bị bọn họ lợi dụng như thế thì chỉ có thể trở nên mạnh mẽ, rõ chưa?"
Ly Diên phát hiện, hiểu biết của nàng về Long đế quốc cuối cùng vẫn quá nông cạn.
Nếu muốn chân chính hiểu rõ bọn họ, nhất định phải cường hóa bản thân.
Thế nhưng cấp bậc võ vương thật sự cách nàng hơi xa vời.
Hiện tại nàng vẫn chỉ dừng lại ở giai đoạn võ sĩ, cách võ vương còn phải qua giai đoạn võ sư.
Phải biết, mỗi giai đoạn còn chia làm mười cấp bậc, mà mỗi lần thăng cấp cũng khá khó khăn.
Nàng tốn bảy năm mới có thể từ giả võ khí, võ giả ban đầu tới võ sĩ cấp tám như bây giờ.
Có thể nói mấy năm nay, ngoại trừ luyện dược, thời gian còn lại nàng đều dùng để tu luyện.
Đáng tiếc thiên phú của nàng trên mặt võ học kém xa luyện dược chế đan.
Toàn bộ dựa vào tự thân chăm chỉ cố gắng, ráng chống đỡ đến bây giờ.
Những ngày sắp tới còn khó khăn bao nhiêu?
Trước kia Ly Diên chưa từng nghiêm túc nghĩ về vấn đề này như thế, bây giờ nàng mới phát hiện, bản thân nhỏ yếu hơn trong tưởng tượng rất nhiều!
Ly Diên mấp máy môi, bàn tay nhỏ nắm chặt lại.
Con đường sau này vẫn còn rất dài, nàng nhất định phải cố gắng mười vạn phần mới có thể đuổi kịp bước chân của người khác.
Long đế quốc, nhất định nàng phải đến, không vì lý do gì khác, chỉ vì khó khăn lắm mới tới cổ đại một chuyến, nếu như sống cả đời tầm thường thuận theo tự nhiên như vậy thì đúng là quá vô dụng.
Muốn sống thì phải sống muôn màu muôn vẻ, cho dù trong quá trình đó bất hạnh bỏ mình thì còn hơn là không trải qua chuyện gì.
Cuộc sống vốn tràn ngập thách thức, mà nàng, chính là muốn chấp nhận từng thách thức khó khăn đó!
"Lão gia tử, lão gia, ta nghĩ ta biết mình muốn làm gì rồi.
Sắp tới ta sẽ bế quan nửa tháng, trong lúc đó bất kể xảy ra chuyện gì, hi vọng hai người có thể kéo dài một chút thời gian, chờ ta ra ngoài."
Vứt ra những lời này, Ly Diên mặc kệ ánh mắt tràn ngập thâm ý của phụ tử Linh gia, trực tiếp đi tới dược thất ở phía sau núi.
Dưới cái nhìn của nàng, nếu như Long đế quốc lựa chọn ra tay vào thời điểm này, tất nhiên là có âm mưu.
Bất kể bọn họ suy tính điều gì, lần này, chỉ sợ bọn họ phải chịu chút đau khổ rồi, vậy thì đan dược vừa khéo tạo ra tác dụng mang tính chất quyết định.
Ly Diên nàng không có bản lĩnh khác, nhưng bản lĩnh khiến người chết sống lại, xương trắng mọc lại da thịt lại có thể đứng đầu.
Bốn nước lớn không thiếu thầy thuốc, nhưng có rất ít người có thể trực tiếp phát triển từ thầy thuốc thành luyện dược sư.
Mà cấp bậc của luyện dược sư cũng chia làm sơ trung cao đặc biệt.
Chính là vì luyện dược sư trong bốn nước có thể đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa còn đều là cấp bậc sơ cấp nên bọn họ thậm chí còn không có công hội luyện dược sư, muốn phát triển nhất định phải đến Long đế quốc.
Về phần bây giờ thực lực của Ly Diên là gì, nàng vẫn không rõ lắm, không có công hội luyện dược sư để tiến hành kiểm tra, chỉ dựa vào cảm giác thì vĩnh viễn không cảm nhận được.