“Cảm ơn!” Vệ Giới từ trong hồi ức ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt tròn trịa của Ly Diên, cảm động và khắc ghi từ tận đáy lòng nói một câu.
Đầu tiên Ly Diên sững sờ, sau đó không để bụng lắm lắc đầu: “Được rồi, khách sáo với ta như vậy làm gì? Còn không ăn thì sẽ nguội đó.”
Ly Diên cảm thấy hiếm hoi khi nghe được hai chữ “cảm ơn” từ trong miệng Vệ Giới, vì vậy chẳng những không phàn nàn mà tâm trạng còn vui vẻ hơn rất nhiều, trong quá trình đút ăn cũng cực kỳ ra sức.
Nếu chuyện này bị mấy huynh đệ nhà mình nhìn thấy, nhất định sẽ mắng nàng là người có người yêu thì quên ca ca, bị một gương mặt xác ướp mê hoặc như vậy, đúng là hết thuốc chữa!
Có lẽ là đã lâu chưa ăn uống nên Vệ Giới thật sự đói bụng, hoặc là tay nghề của Ly Diên thật sự không tệ, nàng đút, hắn há mồm, nhai nuốt.
Hai người phối hợp không chê vào đâu được, chỉ gần nửa canh giờ mà đồ ăn đã bị quét sạch.
Nhìn bát cơm sáng bóng, Ly Diên cảm thấy rất có thành tựu.
“Sao rồi? No chưa? Chưa no ta đi lấy thêm cho ngươi.”
Vệ Giới mặt không biểu cảm, trong mắt lại tràn ra một chút dịu dàng: “Tuy rằng tài nấu nướng của ngươi không tệ, nhưng vẫn nên ăn ít một chút thì hơn.
Ăn nữa sẽ khó chịu.”
Ly Diên cười như không cười nhướng mày với hắn: “Được đấy, còn rất có tự chủ, không tệ.
Vậy ngươi nghỉ ngơi một lát đi, ta xuống dưới dọn dẹp.”
Vệ Giới cứng ngắc nhẹ gật đầu, nhìn bóng lưng của nàng biến mất ở cửa ra vào, một bóng dáng rực lửa bỗng dưng từ trong ngực Vệ Giới bay ra.
“Chủ nhân, ngài thế nào rồi?”
Vệ Giới nghiêng đầu nhìn Phượng Mị: “Ngươi vẫn luôn ở đây à?”
Phượng Mị gật đầu: “Ta vẫn luôn ở đây.
Ban đầu ta còn không tin tưởng nha đầu kia lắm, không ngờ rằng nàng thật sự có chút bản lĩnh, dễ dàng kéo ngài từ ranh giới cái chết trở về.
Đúng là nhìn người không thể nhìn bề ngoài!”
Thực lực của Ly Diên đã không cần dựa vào miệng nói mà phải dùng mắt nhìn.
Chuyện hắn khá quan tâm hiện tại là: “Phong ấn của ta, giải được chưa?”
Thân là khế ước thú của chủ tử, tất nhiên nó hiểu tình trạng cơ thể của hắn hơn người ngoài.
Sau khi nghe hắn hỏi vậy, ánh mắt Phượng Mị thoáng cái mờ đi.
Tuy chỉ là trong giây lát nhưng Vệ Giới vẫn nhạy bén bắt được: “Xảy ra chuyện gì rồi đúng không?”
Phượng Mị thoắt cái ngẩng đầu lên: “Không, chủ nhận, chuyện vẫn chưa tệ như ngài nghĩ đâu.
Ít nhất, huyết mạch của ngài đã được cải tạo.
Sau này huyết mạch của ngài sẽ càng mạnh hơn lúc trước, tu luyện lại là làm chơi ăn thật.”
“Về phần phong ấn, há có thể giải trừ trong một sớm một chiều chứ? Đáng ăn mừng chính là nỗ lực lần này của ngài cũng không phải hoàn toàn vô dụng.
Hiện tại phong ấn đã hoàn toàn nới lỏng, chờ cơ thể ngài khôi phục, từng chút từng chút làm hóa giải cũng không phải không thể.”
Trong mắt Vệ Giới hiện lên vẻ hoài nghi: “Thật sự là thế à?”
“Phượng Mị không dám lừa gạt chủ nhân.
Lúc trước phong ấn đã lộ ra sơ hở, bây giờ hoàn toàn nới lỏng, có thể thấy được lần này ngài nỗ lực bất chấp hậu quả đã nhận được hồi báo.
Tin rằng không lâu sau, chủ nhân có thể hoàn thành nghiệp lớn.”
Vệ Giới phì cười một tiếng, trên mặt lộ rõ tự giễu: “Không bao lâu sau? Ngươi cho rằng trên đời còn có viên Đề Linh đan thứ hai cho ta ăn à?”
Đúng vậy, sở dĩ Vệ Giới thành ra như vậy là vì trên núi hắn đã uống một viên đan dược thượng phẩm có thể nâng cao linh lực cấp tốc.
Cái gọi là giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, hắn rơi vào kết cục bây giờ, nói hắn tự tìm đường chết cũng không quá đáng.
Cũng may, cách làm liều mạng chẳng khác gì đồng quy vu tận này vẫn mang tới cho hắn thu hoạch không tưởng tượng được.
Cải tạo huyết mạch cực kỳ khó khăn, hắn có thể làm một lần liền thành công, xem ra lại nhờ phúc khí của nha đầu Ly Diên kia.
Phong ấn của hắn một ngày không giải trừ, hắn sẽ một ngày không thể yên giấc.
Sau khi tăng cao nhất định sẽ rơi xuống, nửa năm còn lại, chỉ sợ hắn không thể động võ nữa.
Đây thực sự là cái giá đắt của tự hại mình!
Trong phòng bếp, Hắc Thuần thảnh thơi nằm trên bếp lò, lười biếng nhìn chủ tử mình bận rộn: “Người nói xem, sao Vệ Giới phải cải tạo huyết mạch?”
Cơ thể của Vệ Giới, bọn họ quá rõ ràng, chỉ là trong lòng biết rõ, ngoài miệng không nói mà thôi.
Chuyện trong cơ thể hắn có phong ấn bọn họ cũng đã biết từ lâu, thậm chí cái loạn lưu kia cũng là bị Ly Diên đánh bậy đánh bạ giải trừ.
Không thể không nói, Vệ Giới này ba lần bốn lượt bị thương nặng, nếu không có Ly Diên thì không biết hắn đã chết bao nhiêu lần rồi.
Nếu như sau này hắn có lỗi với chủ nhân thì nhất định không được gọi là người.
Ly Diên vừa rửa chén vừa lắc đầu: “Làm sao ta biết được chứ! Nhưng trở ngại lớn nhất trong việc tu luyện của hắn chính là phong ấn, chẳng lẽ hắn muốn phá vỡ phong ấn? Nhưng, nhưng chuyện này không phải quá mạo hiểm ư?”
“Hơn nữa, tuy rằng chúng ta biết sở dĩ lần này hắn bùng nổ lớn như thế hoàn toàn là vì Đề Linh đan còn sót lại trong cơ thể hắn, nhưng Hắc Thuần, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy cho dù có Đề Linh đan, song nếu thực lực của hắn không đủ, e rằng cũng rất khó làm được như hắn ư?”
Hắc Thuần thờ ơ liếm lông: “Ừm, dưới tiền đề đan điền của tên này bị phong ấn mà còn có thể có thực lực như thế, quả thật không thể coi thường.
So ra thì thực lực của chủ nhân kém hắn rất nhiều.
Nếu như người dành một nửa tinh thần và sức lực trong y độc lên tu luyện, người đã không giống như hiện tại rồi.”
Ly Diên không để bụng lắm cong môi: “Thực lực của ta thì sao? Cũng không tính là chênh lệch quá nhiều mà nhỉ? Hơn nữa bây giờ ở đại lục Tứ Phương ta còn rất nhiều chuyện vẫn chưa làm xong, ta gấp gáp thăng cấp như vậy làm gì? Chờ đến khi ta gần xong xuôi rồi lại đưa kế hoạch đến Long đế quốc vào chương trình hằng ngày cũng không muộn.”
Cải tạo huyết mạch, trong đầu Ly Diên không ngừng vang vọng bốn chữ này.
“Ngươi nói xem, độc trên người ta cuối cùng là do độc hay là do huyết mạch? Sao ta lại cảm thấy có liên quan rất lớn đến huyết mạch chứ?”
Trên thế gian còn có độc gì bọn họ không giải quyết được hay sao?
Bây giờ nàng không chỉ có một mình, bên cạnh còn có Hắc Thuần đến từ Ách Vận cốc, Băng Dực thủ hộ giả của không gian Huyền Băng.
Có hai đứa này, nàng vẫn hoàn toàn không biết gì về độc trong cơ thể mình, chuyện này có hợp lý không?
Nhưng mỗi lần chỉ cần vừa nhắc tới bí mật trên người mình, mấy tên này liền nói năng thận trọng, dăm ba câu lại nghĩ cách lừa gạt cho qua.
Lúc trước nàng không cảm thấy gì, nhưng ba lần bốn lượt như vậy, nếu nàng còn không phát hiện thì đúng là vô cùng ngu xuẩn.
“Độc trên người người không vội, chờ đến Long đế quốc lại tìm hiểu cũng không muộn.”
Những lời này của Hắc Thuần có thể nói đã cứng rắn chặn những lời lên đến cổ họng của nàng.
Nàng vô cùng muốn hỏi cho rõ, nhưng nàng cũng biết Hắc Thuần nói vậy là không muốn nhắc lại.
Nếu như nó cả nhắc cũng không muốn nhắc tới, vậy cho dù nàng có hỏi thì được kết quả gì chứ?
Chỉ là hai người bọn nó phản ứng như vậy lập tức khiến Ly Diên cảm thấy, chỉ sợ bản thân không phải đẳng cấp bình thường!
Mang theo tâm tư như vậy, Ly Diên đến Minh Nguyệt sơn trang, còn thuận đường gọi mấy người Thanh Thần rảnh đến phát sợ tới bên cạnh Vệ Giới.
Lúc Vệ Giới hôn mê nàng hầu hạ hắn thế nào còn còn miễn cưỡng có thể chấp nhận, nhưng hiện tại hắn đã tỉnh, nàng không muốn cực khổ như vậy nữa, tất nhiên lập tức gọi người của hắn tới.
Trải qua gần hai mươi ngày cẩn thận trị liệu, khí sắc của Công Tử Diễn rõ ràng tốt hơn trước đó rất nhiều.
Điều này khiến cho Công Tử Diễn vốn không ôm bao nhiêu hi vọng cực kỳ hưng phấn, thế nên lúc nhìn thấy Ly Diên thái độ hình như cũng thân thiết hơn một chút.
Tuy rằng bệnh của Công Tử Diễn thoạt nhìn không nặng, nhưng trên thực tế còn phiền phức và nghiêm trọng hơn Vệ Giới một chút.
Bản thân Vệ Giới có năng lực phục hồi mạnh mẽ kỳ lạ, đặc biệt là sau khi trải qua cải tạo huyết mạch, chỉ sợ năng lực này còn mạnh hơn lúc trước.
Nhưng Công Tử Diễn lại yếu từ bên trong, cái gọi là ngoài mạnh trong yếu chính là nói đến thể chất của Công Tử Diễn.
Nếu trước khi nội tạng suy yếu không được chữa trị hiệu quả, chẳng mấy chốc Công Tử Diễn sẽ suy kiệt đến chết.
Đáng mừng chính là Ly Diên làm được, dưới sự kết hợp của ba phương diện dược vật, châm cứu và linh lực, cuối cùng nàng cũng cứu vãn được hao tổn bên trong của hắn.
Dược vật là Trung Tây y kết hợp, hiệu quả hiển nhiên không phải Trung y bình thường có thể so sánh.
Thuật châm cứu càng không tầm thường, dùng Huyền Băng thuật bắt mạch, chỉ dẫn phương hướng, rồi dùng kim châm đâm vào huyệt, thăm dò, cứu chữa.
Linh lực, tám đại hộ pháp bốn người mỗi bên, điểm lên huyệt mạch của Công Tử Diễn.
Cách này tuy vô cùng hao phí tinh thần, nhưng hiệu quả lại cao hơn dược vật và châm cứu gấp mấy lần.
Hơn nữa huyết mạch được linh lực chữa trị sẽ gần với mức hoàn chỉnh hơn.
So với Công Tử Diễn chữa trị huyết mạch, Vệ Giới chính là cải tạo huyết mạch.
Tuy rằng hai người đều có liên quan tới huyết mạch, nhưng do thể lực và năng lực bản thân có sự chênh lệch nên cho ra hiệu quả cũng một trời một vực.
Vệ Giới cải tạo huyết mạch không cần linh lực bên ngoài trợ giúp, chỉ cần dùng thuật châm cứu nối liền hoàn chỉnh tất cả huyết mạch cùng nhau, hơn nữa hắn còn có năng lực chữa trị để tiến hành hoàn chỉnh, có thể đạt tới mấu chốt của việc cải tạo huyết mạch.
Mà Công Tử Diễn lại không thể.
Đầu tiên năng lực bản thân hắn không cho phép nàng làm thế, sơ ý một cái sẽ khiến bên trong suy kiệt.
Một khi suy kiệt nghiêm trọng, cho dù là đại la thần tiên cũng không thể cứu vãn được.
Có thể tưởng tượng có hai bệnh nhân bệnh nặng như vậy, mấy ngày nay nói Ly Diên bận tối mặt tối mũi không cũng khoa trương.
Cũng may mọi cố gắng bây giờ đều đã đơm hoa kết trái, tin rằng không bao lâu là đến ngày hái quả rồi.
Bây giờ chỉ mới tiến hành được tới ba phần mười mà khí sắc của Công Tử Diễn đã thay đổi đáng kể, đủ để thấy ngày hắn có thể dùng tư thái toàn vẹn đứng trước mặt bọn họ sẽ khỏe mạnh thế nào.