Nghịch Thiên Thần Châm Quỷ Y Độc Vương Phi


Vệ Giới quay đầu nhìn hắn: “Ngươi cảm thấy bổn vương nhanh tay hơn, hay là phản ứng của bọn chúng nhanh hơn?”
Thần kinh Thanh Thần thoáng căng thẳng, đột nhiên hắn có dự cảm xấu: “Thất ca định làm gì?”
Vệ Giới hất cằm, thản nhiên nói: “Đợi.”
Nói một nửa chừa một nửa khiến Thanh Thần rất bực, nhưng bất kể thế nào cũng không hỏi ra được đáp án mình muốn.
Mười ngày sau, Tiêu Túc ra roi thúc ngựa, lặng yên không tiếng động chạy vào tẩm điện của hoàng đế nước Mị vào một đêm khuya, cho đến khi trời sắp sáng mới im hơi lặng tiếng rời khỏi.
Hôm nay, mùng năm tháng hai, Ly Quyền tuyên Ly Hồng Đào tiến cung: “Vệ Du Sâm đưa tin, kêu chúng ta nghĩ cách thay Ly Diên đi.

Ngươi nói xem, dùng lý do gì tốt nhất?”
Nếu bên Linh gia trang kia từ đầu tới cuối không truyền tin cho bọn họ, vậy thì đừng trách bọn họ tiền trảm hậu tấu.
Ly Hồng Đào đã sớm ngờ tới sớm muộn gì chuyện cũng sẽ đi đến nước này, quyết định thật nhanh nói: “Nếu như Linh gia trang cố ý nhận nó làm nghĩa nữ, vậy chẳng phải là một lý do chính đáng hay sao? Nhân cơ hội gạt Ly Diên ra, chỉ là, không biết hoàng thượng muốn để ai tới thay?”
Ly Quyền cười như không cười nhìn ông ta: “Không phải ngươi đã nhìn trúng đứa thứ tư nhà ngươi Ly Thiên Tuyết hả? Đã vậy thì quyết định là nàng đi!”
“Hoàng thượng muốn công bố chuyện này khi nào?”
Ly Quyền thản nhiên nói: “Tạm thời đừng sốt ruột, xem tình hình thế nào rồi quyết định cũng không muộn.”
Chưa tới ngày cuối cùng, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Tuy rằng hắn đã quyết định hợp tác với Vệ Du Sâm, hơn nữa lợi ích mà hắn được nhận cũng khá phong phú, nhưng với hắn, giá trị của Ly Diên hơn xa điều này.

Trước đó, nhất định hắn phải chừa cho mình một đường lui.
Thời gian thoáng cái đã đến ngày hai mươi sáu tháng hai.
Vì được Linh gia trang coi trọng nên lễ nhập gia phả lần này vậy mà còn muốn náo động hơn đại thọ bảy mươi của Linh Vấn Thiên.
Mà nơi từ đường của Linh gia – địa điểm tổ chức lễ nhập gia phả tọa lạc – Linh sơn lại càng được bảo vệ nghiêm ngặt trong trong ngoài ngoài mấy lớp.
Từ nửa tháng trước khách khứa đã lục tục tới thăm Linh gia trang, vì vậy sáng sớm hôm nay, mọi người đã được xe ngựa của Linh gia đưa đến dưới chân Linh sơn từng nhóm một.
Ly Diên thân là nhân vật chính hôm nay đã thay đổi phong cách xưa giờ, hiếm khi mặc đồng phục gia tộc của Linh gia, một bộ váy trắng thuần hoàn mỹ, áo khoác làm từ lông cáo trắng, mặt mang một chiếc mạng trắng, chỉ để lộ đôi mắt sáng trong như ngọc lưu ly.

Dưới sự dìu dắt của thị nữ, Ly Diên long trọng bước lên xe ngựa, một đường thẳng tiến Linh sơn.
Mấy ngày trước, Linh sơn vừa mới bị một trận tuyết lớn bao phủ, liếc mắt nhìn qua như dát một lớp bạc, khắp nơi toàn là tuyết trắng, vô cùng xinh đẹp.
Trên mảnh tuyết trắng này lại có một con đường trải thảm đỏ, uốn lượn kéo dài đến từ đường của Linh gia trên đỉnh Linh sơn.
Gần như tất cả thành viên từ trên xuống dưới của Linh gia đều ra trận, cách mỗi năm mét lại có hai người hầu một nam một nữ.

Bọn họ mặc lễ phục màu trắng, mặt mỉm cười hoan nghênh từng vị khách đến Linh sơn.
Lúc Ly Diên cùng người hầu đi tới, từng bước từng bước, mỗi trăm mét dập đầu một lần, lòng đầy thành kính đến từ đường của Linh sơn, thời gian không nhiều không ít, vừa khéo tới buổi trưa.
Khi tiếng chuông của Linh sơn vang lên, Linh Vấn Thiên và tộc lão của Linh tộc từ trong từ đường bước ra.

Liếc sơ một cái là mọi người đã thấy tiểu linh hồ toàn thân trắng như tuyết, xinh đẹp linh động trong ngực Linh Vấn Thiên.

Thoáng cái, nhóc con đã thu hút sự chú ý của rất nhiều khách khứa.
“Trời ạ, chẳng lẽ đó là linh hồ đại nhân – linh thú truyền thừa của Linh gia? Thật là quá đẹp!”
“Lần này Linh gia đúng là không phải coi trọng bình thường, thậm chí cả linh hồ đại nhân cũng được mời ra.

Phải biết, chỉ có con cái dòng chính của Linh gia mới có tư cách mời linh hồ đại nhân làm người chủ trì lễ nhập gia phả!”
“Ly Diên này, thực sự có bản lĩnh lớn thế sao? Vậy mà có thể được Linh Vấn Thiên coi trọng như vậy, thật là khó lường!”
“Nghe nói lần này người ta đã cứu bốn nước trong cơn nguy khốn, là đại công thần vô cùng lợi hại.

Hơn nữa, nàng sống ở Linh gia bảy năm, lại là người được Linh Vấn Thiên đặc biệt xem trọng.

Lần này người dẫn đội đến rừng hắc ám chính là tiểu cô nương này, đủ để thấy Linh gia đã coi trọng nàng trước cả lúc nàng vang danh.”
“Ly Diên này không phải thứ nữ của Khang thân vương phủ hả? Sao đang yên đang lành lại chạy tới Linh gia trang, còn ở một mạch tới bảy năm, thậm chí dưới tình huống Khang thân vương còn chưa qua đời đã nhận phu thê Linh Vô Nhai và Mộ Thiến người ta làm nghĩa phụ nghĩa mẫu?”
“Đây là bí mật mà chúng ta có thể nhìn ra hả? Có điều, ngươi vừa nói vậy, hình như Khang thân vương phủ không có phái người tới thì phải? Ngay cả hoàng tộc Ly gia cũng không có ai, chuyện này xem ra có chút kỳ lạ!”

Trong tiếng bàn tán không ngớt, Ly Diên vẫn luôn thẳng lưng, lãnh đạm tiếp nhận tất cả, yên lặng đợi giờ ngọ một khắc tới.
Cuối cùng vào lúc chuông Linh sơn gõ tròn mười tiếng, xung quanh từ đường vang lên chú ngữ đều nhịp, linh hồ đại nhân luôn nằm nhắm mắt nghỉ ngơi trong ngực Linh Vấn Thiên đột nhiên mở mắt ra.

Dưới ánh mắt sửng sốt của tất cả mọi người, thoáng cái nó đã nhảy xuống khỏi người Linh Vấn Thiên, chạy vòng quanh Ly Diên.
Ly Diên cúi đầu nhìn linh vật dưới chân, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ và động lòng.

A, thật là đáng yêu làm sao, có chút tương tự với Băng Dực của nàng, đều là một cục lông mềm mại, lại còn là màu trắng, muốn sờ thử quá làm sao đây?
Đáng tiếc, linh hồ đại nhân không cho nàng cơ hội này.

Một giây sau, nó đã biến thành một đường sáng trắng, vèo một cái liền đứng trên vai Ly Diên.

Đôi mắt đen như đá quý kia tỏa ra hứng thú dào dạt với nàng, thỉnh thoảng nghiêng đầu ngửi ngửi gì đó.
Ly Diên không dám di chuyển, cứ vậy đờ ra, mặc cho nhóc con này giày vò mình.
Cho dù tất cả đều đã hợp tình hợp lý, nhưng đám người Linh Vấn Thiên đứng bên cạnh vẫn không nhịn được đổ mồ hôi thay Ly Diên.

Nếu linh hồ đại nhân bác bỏ nàng, vậy đừng nói bọn họ, ngay cả đám tộc lão cũng sẽ không thừa nhận buổi lễ nhận thân này.
Vì vậy lúc linh hồ nhảy lên người Ly Diên, gần như đã khiến trái tim của tất cả người Linh gia treo ngược.
Người bên ngoài xem náo nhiệt, nhưng người có hiểu biết lại xem trao đổi giữa linh hồ và Ly Diên.
Đương nhiên, Ly Diên cũng biết chuyện này nên nàng không dám nhúc nhích mảy may, chỉ là đôi mắt đảo lung tung theo nhóc con gầm gừ kia.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, động tác ngửi tới ngửi lui của linh hồ vẫn không ngừng, thậm chí thỉnh thoảng còn chui vào từ ngực nàng, rồi chui ra từ tay áo.

Sau khi căng thẳng giằng co chừng hơn mười phút, đột nhiên linh hồ nằm yên trên đầu Ly Diên.
Chứng kiến động tác này, lòng của tất cả mọi người Linh tộc đều thắt lại.
Cảnh kế tiếp càng khiến người ở đây cảm thấy khó tin.
Chỉ thấy linh hồ đại nhân linh khí đầy mình này chợt dùng móng vuốt sắc bén rạch một đường ở ấn đường của Ly Diên.

Trước khi máu nhỏ ra, đột nhiên lòng bàn chân của linh hồ rỉ ra một giọt máu, khi hai giọt máu từng chút từng chút hòa thành một thể, trong đám đông đột nhiên nổ ra vô số tiếng hít vào.
Mặc dù người bình thường không biết điều này có nghĩa là gì, nhưng khi nhìn thấy vết máu chỗ ấn đường của Ly Diên từng chút từng chút biến mất, cuối cùng lại khôi phục như lúc ban đầu, mà linh hồ đại nhân thì nhếch đuôi lên, trượt xuống khỏi đầu nàng, cuối cùng vững vàng tiến vào ngực nàng, không ra ngoài nữa, tất cả mọi người ngây ra.
Đệch mợ, con linh hồ này mê gái hả? Chui vào chỗ nào không được, vậy mà chui vào ngực tiểu cô nương người ta.
Thế nhưng cảnh này trong mắt người Linh tộc đã khiến bọn họ từ ngu ngơ chuyển sang khiếp sợ.

Điều này, điều này làm sao có thể?
Linh hồ đại nhân chẳng những thừa nhận nàng, vậy mà còn dùng máu tươi xác nhận thân phận của nàng?
Tiểu nha đầu này, quả thực, quả thực là không thể tin được.
Ly Diên không chú ý tới phản ứng của người khác, bởi vì hiện tại trong mắt nàng toàn là linh hồ đầy lông mềm, đặc biệt hành vi vùi vào ngực nàng càng khiến nàng ấm áp vô tận, bàn tay dưới áo choàng thì không tự chủ được nhẹ nhàng vuốt ve đống tuyết trắng nhô lên trước ngực mình.
“Có phải ngươi thấy lạnh hay không? Thật đáng thương, trời lạnh như vậy còn bắt ngươi ra ngoài, thật ngại quá.

Ngươi mệt không? Mệt thì ngủ đi, ta đảm bảo sẽ không quấy rầy ngươi!”
“Tốt, cực kỳ tốt! Linh lão, thế này thì ông có thể yên tâm rồi, Ly Diên đã được linh hồ đại nhân thừa nhận, từ hôm nay trở đi, nàng đã là huyết mạch dòng chính của Linh gia ta.”
Đại trưởng lão từ trong đám người bước ra, vẻ mặt tươi cười nhìn về phía Linh Vấn Thiên.

Lúc này Linh Vấn Thiên mới dời mắt khỏi Ly Diên, nhìn bộ hạ Linh gia xung quanh: “Còn không bái kiến nhị tiểu thư?”
Lời vừa nói ra, bộ hạ Linh gia còn có gì không hiểu?
Bọn họ lập tức quỳ một gối xuống đất, cung kính kêu lên: “Chúng thuộc hạ bái kiến nhị tiểu thư, nhị tiểu thư vạn an.”
Tới bây giờ Ly Diên mới ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ hài lòng trong mắt Linh Vấn Thiên mới thở phào nhẹ nhõm, thành công rồi, thật tốt.
Kỳ thật, từ lúc Mộ Thiến nói cho nàng biết Linh gia còn có một quy củ như vậy, nàng đã sợ.

Nàng sợ không được linh hồ thừa nhận.

Không ngờ rằng chuyện còn thuận lợi hơn tưởng tượng của nàng, chuyện này ít nhiều là nhờ con tiểu hồ ly trong ngực nàng.
Nàng không tiếng động nói với tiểu hồ ly trong ngực một tiến “Cảm ơn”.
Buổi lễ do linh hồ đại nhân đích thân mở màn, như vậy quá trình tiếp theo thuận lợi hơn nhiều.
Chỉ là còn chưa đợi Ly Diên di chuyển, trong đám người lại đột nhiên có người phát ra giọng nói nghi ngờ.
“Xin hỏi Linh lão gia tử, sau này Ly cô nương lấy thân phận gì làm chủ? Là thất cô nương Ly gia hay là nhị tiểu thư của Linh gia các người?”
“Đúng vậy, đúng vậy, ta cũng rất tò mò.

Nghe nói lần này Ly cô nương lập công lớn bên ngoài, chẳng lẽ Linh gia vì vậy mới đột ngột muốn nhận Ly cô nương làm nghĩa nữ?”
“Không phải nói Ly cô nương đã được chỉ hôn cho Phượng vương điện hạ rồi hả? Hiện tại thân phận của nàng đã thay đổi, không còn là người Ly gia nữa, vậy hôn sự còn giữ không?”
“Dù sao, lần hòa thân này là giữa hoàng thất nước Tư U và nước Mị, không dính dáng gì tới Linh gia!”
“Phải đó phải đó, xảy ra chuyện lớn như vậy, bên phía Ly gia lại không có ai tới, làm vậy có phải hơi không hợp tình hợp lý không?”
“Còn nữa, bọn ta muốn hỏi Ly cô nương, đang yên đang lành, tại sao ngươi không làm thất cô nương mà phải tới làm nhị tiểu thư của Linh gia? Chẳng lẽ ngươi còn muốn chiếm hai thân phận sao?”
“Mặc dù không có quy định nói không thể chiếm hai thân phận, nhưng ít nhất bên Ly gia cũng phải có một lời giải thích chứ? Con gái nhà người ta, Linh gia các ngươi không thể nói muốn nhận là nhận được đúng không?”
“Đừng vội cử hành nghi thức, tuy rằng linh hồ đại nhân này đã thừa nhận nàng, nhưng có phải Linh gia cũng nên giải thích với bên ngoài hay không!”
“Đúng, không sai, nên nói cho rõ.

Đặc biệt là dưới tình huống người Ly gia không có ở đây, đặc biệt cần nói rõ.”

Linh Vấn Thiên nhìn đến đây, cho Linh Vô Nhai bên cạnh một vẻ mặt.

Linh Vô Nhai hiểu ngay, bỗng dưng tiến lên phía trước một bước.

Ông ta vừa bước lên, âm thanh ồn ào xôn xao xung quanh đột ngột biến mất, tất cả đồng loạt quay đầu nhìn ông ta, cùng yên lặng chờ đợi.
“Vốn dĩ bọn ta muốn chờ sau nghi nghi lễ kết thúc mới cho mọi người xem thử một vài thứ gọi là chứng cứ.

Nhưng nếu mọi người đã gấp gáp như vậy, công bố sớm cũng không sao.”
Thế nhưng Linh Vô Nhai còn chưa cho người chia số tài liệu kia xuống dưới, bên dưới đột nhiên truyền tới một tiếng thét kinh hãi: “Mau nhìn kìa, người Ly gia tới, còn là Khang thân vương và Khang vương phi.”
“Ồ, sau lưng Khang vương là ai vậy?”
Linh Vận ở một bên lạnh nhạt quan sát, hừ lạnh một tiếng: “Xem ra, chỉ sợ chương trình hôm nay phải dời lại.

Đám người này đúng là biết chọn thời gian, hửm?”
“Tỷ tỷ đừng lo, nên giải quyết cuối cùng cũng phải giải quyết, không phải ư?”
Ly Diên hoàn toàn không sốt ruột, nàng âm thầm sờ cục lông trong ngực, khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt: “Bọn họ không tới, chúng ta còn lo lắng.

Lên sân vào lúc này cũng không sao, chờ xem, để coi bọn họ sẽ làm ra chuyện thiêu thân gì!”
“Đồ quỷ tinh quái, có phải muội bình tĩnh quá rồi hay không? Thật sự không sợ hả?”
“Sợ? Ha ha, vậy phải xem đến cùng ai mới phải sợ!”
Trong lúc nói chuyện, bóng dáng của Ly Hồng Đào và Khang vương phi đã đi tới, sau lưng hai người còn có bảy tám người hầu, trên mặt mỗi người đều treo biểu cảm lạnh lùng, đặc biệt là Ly Hồng Đào, lúc nhìn thấy Ly Diên một thân tuyết trắng đứng chính giữa, ánh mắt sắc bén lạnh lùng đột nhiên biến đổi.
“Linh lão gia tử, chuyện lớn như vậy mà ông không hề thương lượng với bọn ta, có phải hơi quá đáng không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui