Cũng may lúc đi tắm bọn họ đã che chắn thức hải, nếu không để con xích liên xà kia biết nàng đang nói móc nó, không biết sẽ rước lấy bao nhiêu rắc rối nữa!
“Ta nói này, đã là chuyện bao nhiêu năm trước rồi, tỷ còn nhắc tới hả? Con rắn kia thì sao, ta thấy rất tốt mà, mấu chốt là thực lực cường đại.
Ta đã có một con rồng rồi, sao lại giành với tỷ nữa chứ?”
Nhắc tới chuyện này Công Tử Diễn liền tức giận, “Muội có rồng thì hay lắm hả? Còn rồng lớn rồng nhỏ cái gì? Rắn chính là rắn, cho dù có bay lên trời cũng không phải là rồng, sớm biết trong rừng hắc ám có ngân long thì ta đã đi từ lâu rồi, sao lại đến lượt muội chứ? Lớn nhỏ có thứ tự đã nói đâu?”
“Tỷ, tỷ chỉ ra đời sớm hơn ta một khắc đồng hồ thôi, ta gọi tỷ là tỷ tỷ là vì ta tôn trọng tỷ!”
“Hừ, muội gọi ta là tỷ tỷ là vì lúc muội vơ vét tài sản của ta có thể có thêm lý do!”
(⊙﹏⊙) đổ mồ hôi
“Tỷ, ta không có hung tàn như tỷ nói được chưa?”
“Muội có đó, sao lại không có? Nếu không phải có các ca ca ở trước chống đỡ, muội, muội còn không bắt nạt ta tới chết à?”
Nói xong, nàng ấy liền lộ vẻ mặt khóc không ra nước mắt, khiến Linh Diên càng cảm thấy bản sắc nữ hán tử của mình lộ rõ không thể nghi ngờ.
Nhìn xem, nhìn xem, đây chính là tỷ tỷ ruột đấy, tỷ tỷ ruột còn nói nàng như vậy, có còn thiên lý hay không? Nàng ấy thật sự là…
Nói tới thì, điêu ngoa tùy hứng đã nói đâu? Đây là Hoa Nhan hả? Sao thoáng cái lại thay đổi nhiều như vậy?
Khoan đã, chẳng lẽ tính cách của tỷ tỷ có thay đổi lớn như vậy là vì Ngọc Ngân kia?
Hoa Nhan chính là hoàng hậu của Ngọc Ngân mà!
“Bốp” một tiếng, Linh Diên muộn màng vỗ trán mình, sau đó thần bí nhìn chằm chằm tỷ tỷ của mình, cho đến khi người nào đó cả người ớn lạnh.
“Muội, muội lại nảy ra chủ ý xấu xa gì nữa? Ta nói cho muội biết, chỗ ta đã không còn thứ gì để muội vơ vét nữa rồi, Bất Dạ thành cũng đã chia cho muội một nửa, muội còn muốn thế nào nữa!”
Trời ạ, chẳng lẽ kiếp trước nàng ấy làm quá nhiều “chuyện xấu” nên kiếp này ông trời phái một tiểu sát tinh tới xử lý nàng ấy ư?
Muốn khóc quá làm sao đây?
Hu hu hu ~~~
“Tỷ, đột nhiên ta có một ý nghĩ, tỷ có muốn nghe thử hay không?”
Công Tử Diễn bị nụ cười của Linh Diên làm cho có chút sởn gai ốc: “Ý, ý nghĩ gì? Ta nói cho muội biết, muội không được bắt nạt ta, muội mà còn bắt nạt ta nữa thì ta sẽ, ta sẽ…”
“Tìm Ngọc Ngân?”
“Cái gì?”
Công Tử Diễn hơi sửng sốt, “Ngọc Ngân? Hoàng đế nước Yến? Sao ta phải tìm hắn?”
Linh Diên bỗng trừng mắt, “Tỷ là hoàng hậu của hắn, tỷ nói xem sao tỷ phải đi tìm hắn?”
“Muội nói, ta là hoàng hậu của hắn? Đây, đây là sự thật hả?”
“Đương nhiên là sự thật, ba năm trước hắn đã chiêu cáo thiên hạ rồi.
Tỷ chính là hoàng hậu đầu tiên từ trước tới nay chỉ nghe thấy tên không nhìn thấy người, xảy ra chuyện gì vậy? Sao ta lại cảm thấy hình như tỷ không nhớ hắn?”
Công Tử Diễn nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu.
“Sao cả muội cũng nói như vậy.
Hôm nay tên kia còn quấn lấy ta, nói ta là hoàng hậu của hắn, bị ta mắng cho một trận, không ngờ rằng cả muội cũng nói vậy.
Chẳng lẽ ta thật sự là hoàng hậu của hắn?”
Linh Diên kinh ngạc trừng mắt: “Tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ mất trí nhớ?”
Công Tử Diễn xoa huyệt thái dương, hơi lắc đầu, “Ta không biết, nếu như muội nói là mất trí nhớ, sao ta chỉ quên mỗi hắn? Ta có thể nhớ rõ mấy năm trước chúng ta đã gặp nhau thế nào, không thể nào chỉ quên mỗi hắn được đúng không?”
“Vậy nếu trước đó tỷ cũng đã quên hắn thì sao?”
Nàng vừa nói vậy, sắc mặt Công Tử Diễn chợt trắng bệch, Linh Diên thấy thế lập tức ngồi thẳng dậy, “Có phải tỷ tỷ nhớ đến chuyện gì không?”
Ánh mắt trong veo của Công Tử Diễn nhìn thẳng vào Linh Diên, hồi lâu sau mới lắc đầu: “Không, cho dù có dính dáng thì sao? Hoa Nhan là Hoa Nhan, Công Tử Diễn là Công Tử Diễn.
Lúc ta là Hoa Nhan là thần thâu, lúc là Công Tử Diễn, bây giờ là chính ta.”
Linh Diên nghe nàng ấy nói vậy, đột nhiên ngẩng đầu lên, “Đệch, tỷ, không phải tỷ rối loạn đa nhân cách như trong truyền thuyết chứ? Đồng thời có hai tính cách?”
Từ trước tới nay nàng chỉ thấy Công Tử Diễn, chưa bao giờ thấy Hoa Nhan, vì vậy nàng căn bản không biết Hoa Nhan có tính cách thế nào, dung mạo thế nào.
Lúc trước nghe ca ca nói trước kia tỷ tỷ rất tùy hứng, rất điêu ngoa, chẳng lẽ người huynh ấy nói là Hoa Nhan?
Nàng còn nhớ trong phim ảnh ở thời hiện đại có những người như vậy, thí dụ như sau khi tháo mắt kính, thí dụ như sau khi cầm thứ gì đó sẽ trở nên rất khác với lúc trước.
Chẳng lẽ, tỷ tỷ nhà bọn họ cũng như vậy?
Nghĩ tới đây, Linh Diên vô cùng kích động, “Tỷ, tỷ mau ngẫm lại đi, tỷ biến thành Hoa Nhan thế nào? Bây giờ tỷ biến thành Hoa Nhan cho ta xem thử được không, để ta xem cuối cùng tỷ có gì khác biệt.
Ha ha, chứng rối loạn đa nhân cách à, trước kia ta chỉ nhìn thấy trong tivi, bây giờ cuối cùng cũng có thể thấy ngoài đời thật rồi.
Mau, mau cho ta xem thử!”
Công Tử Diễn thấy Linh Diên kích động tới mức đó, đầu tiên là khóe mắt không ngừng giật giật, sau đó mới đập lên vai nàng một cái.
“Muội tránh ra đi, đừng táy máy tay chân, ra cái gì hả? Muội cho rằng ta là thủy thủ Mặt Trăng à? Nói biến thân là biến thân sao?”
Hoa Nhan thế nào, làm sao nàng ấy biết được? Đã bao lâu nàng ấy chưa nghe nói đến cái tên này rồi.
“Vậy lúc tỷ là Hoa Nhan có bộ dạng thế này hả?”
Công Tử Diễn sờ lên mặt mình, nhẹ nhàng lắc đầu, “Không nhớ rõ, chắc là không phải đâu.
Dù sao gương mặt này quá rêu rao.
Bây giờ ta nhìn muội giống như soi gương vậy, trên người hai chúng ta cũng không có dấu hiệu gì rõ ràng.
Muội nói xem, cuối cùng ca ca làm sao phân biệt chúng ta?”
Linh Diên thất vọng đảo mắt, “Ta cũng muốn biết đây.”
Nếu có thể biết được Mặc Ngân phân phân biệt bọn họ thế nào, mấy năm qua đã không chịu tội nhiều như vậy.
“Xem ra Ngọc Ngân kia nhất định đã làm chuyện có lỗi với tỷ, nếu không sao tỷ lại bỏ hắn mà đi?”
Công Tử Diễn nhìn Linh Diên nói y như thật, không chút hứng thú khoát tay, “Chúng ta quản hắn làm gì?”
“Không phải đâu tỷ, tỷ đừng quên Hoa Nhan cũng là tỷ.
Nói cách khách, Công Tử Diễn tỷ cũng là hoàng hậu của người ta, đây là sự thật không thể che giấu.”
“Vậy muội muốn thế nào?” Công Tử Diễn nhíu mày, làm sao mới có thể thoát khỏi người này đây?
Linh Diên đột nhiên nở nụ cười như hồ ly: “Nếu không, chúng ta chơi một trò chơi đi?”
Công Tử Diễn không có hứng thú gì nhếch miệng, “Khó khăn lắm mới nghỉ ngơi một lần, còn chơi trò chơi hả? Xì, ta không có hứng thú, muốn chơi muội tự chơi đi.”
“Trò chơi này tự chơi không được, tỷ tỷ phải phối hợp mới được.
Chẳng lẽ tỷ không muốn giải trừ hôn ước của mình, khiến bản thân tự do hả?”
Công Tử Diễn nghiêng đầu nhìn nàng, “Muội muốn làm gì?”
Linh Diên lập tức hưng phấn ghé vào tai nàng, bô bô nói một tràng, sao đó Công Tử Diễn mang vẻ mặt nghi hoặc nghiêng đầu sang chỗ khác: “Chuyện này, làm được hả?”
“Sao lại không được?”
“Vậy nếu bị phát hiện thì sao?”
Linh Diên phì cười một tiếng, “Ngoại trừ ca ca, còn ai biết chúng ta là song sinh không?”
“Rất nhiều người biết, nghĩa phụ Hoa Nghiêu, Điêu Di, sư phó…”
“Được được được, ý ta là ngoại trừ những người này ra, đại lục Tứ Phương còn ai biết không?”
“Vậy thì không.”
“Thế không phải được rồi hả? Dù sao chúng ta cũng rảnh rỗi, chi bằng ra ngoài chơi một chút, sẵn tiện chém giết tang thi.
Cho dù ca ca biết cũng sẽ không cho là chúng ta không làm chuyện đàng hoàng đúng không?”
Công Tử Diễn bị Linh Diên thuyết phục, bế quan tu luyện ba năm gần như khiến bọn họ bị giày vò tới không còn hình người.
Nếu bây giờ có thể nhân cơ hội này thư giãn thật tốt, quả thực rất hấp dẫn!
“Nhưng lỡ như bị phát hiện, chẳng phải là…”
“Đây mới là chỗ thú vị, tỷ nghĩ xem, chúng ta rời khỏi đại lục Tứ Phương cũng ba năm rồi đúng không? Nhất định tính tình đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, bọn họ có thể nhận ra mới là lạ đó!”
Công Tử Diễn liên tục nuốt nước miếng, “Vệ Giới kia, nghe nói rất khó dây vào.
Muội nói xem nếu hắn phát hiện bất thường có một đao chém ta hay không?”
Nụ cười trên mặt Linh Diên thoáng cái cứng đờ, nàng tức giận trừng Công Tử Diễn, “Tỷ, tỷ nhìn mình kìa, nào còn quyết đoán của thiếu chủ Công Tử Diễn Bất Dạ thành nữa? Sao ta lại cảm thấy mấy năm qua đã khiến tính tình của tỷ bị mài sạch thế? Không thể như vậy được, tuy rằng nữ hài tử nho nhã một chút không có gì sai, nhưng, nhưng cũng không thể điềm đạm quá được!”
Dứt lời, nàng không khỏi nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng ấy trong chốc lát, trong lòng suy đoán, chẳng lẽ tỷ tỷ thật sự rối loạn đa nhân cách?
Lúc là Hoa Nhan thì chỉ có một dáng vẻ, nhưng khi Công Tử Diễn mặc đồ nam với đồ nữ thì lại là hai dáng vẻ khác nhau.
Đế chứng minh suy đoán của mình, hôm sau Linh Diên đích thân tìm bát đại hộ pháp để tìm hiểu tình huống, đồng thời hỏi thăm tung tích Hoa Nghiêu.
Nghe nói ít ngày nữa hắn sẽ đến Bất Dạ thành, nàng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Thật tốt quá, người hiểu Công Tử Diễn và Hoa Nhan nhất chính là vị Hoa thúc thúc này.
Bây giờ bọn họ căn bản không biết hiện tại ở đại lục Tứ Phương, vì uy thế đánh bại một đống kẻ địch trong một lần của mình đã dấy lên làn sóng nghi ngờ thế nào.
Các tổ chức khắp nơi đều đang nghe ngóng thân phận thật của hai vị cứu tinh từ trên trời giáng xuống này, đáng tiếc ngoại trừ bức họa che mặt của hai người ra thì không còn manh mối gì khác để tìm kiếm..