Tôi tên Mạc Tư Hiên năm nay đã ngoài 30 nói ko phải khoe lúc còn đi học cũng là một nam thần
Tuy bệnh sạch sẽ hơn cao nhưng cực kì hoà đồng với mọi người.
Tôi đã có vợ cô ấy rất xinh đẹp chúng tôi sống rất hạnh phúc có thể nói cuộc đời tôi ko có gì hối hận
Hôm nay cũng giống ngày thường. Đi làm về bước vào thang máy đột nhiên thang máy đèn thang máy nhấp nháy vài cái sao đó BIM một tiếng thang máy dùng lại
Thình lình cậu bị mất thăng bằng đựng vào cái gì đó không rõ đầu chấn động không nhẹ hoa mắt rồi ngất xỉu
................
Không biết bao lâu cậu mới tỉnh lại nhưng nơi này ko giống thang máy mà là phòng y tế.
“ ồ nhóc con tỉnh lại rồi sao, đầu còn đau không “.
Một người phụ nữ khoảng 23, 24 tuổi vừa bước tới chỗ cậu vừa nói
“Cô.......y....tế sao cô lại ở đây “ gặp quỷ rồi bà cô già này sao lại ở đây ko phải bà ấy phải ở trường tiểu học mới đúng....... sao lại còn trẻ như vậy
“ Nhóc con hôm nay cũng mở miệng nói chuyện “ cô bất ngờ ko nghĩ nó sẽ trả lời cô
Câm nín nghe bà cô già này nói cậu không biết gì luôn
“ Lưu Mạch Nhiên ngày nào em cũng bị thương em định không nói cho cha mẹ em biết sao “
Hả lưu mạch nhiên ko phải cái tên dị hợm học lớp trẻ bên sao nói tới thằng nhóc kì dị này là nổi hết da gà
Hỏi tại sao cậu lại có ấn tượng với thằng nhóc này chính là ngày nào cũng bị mấy đứa con trai bắt nạt
Tóc dài tre tới mũi ko rõ gương mặt quần áo lôi thôi bị đánh cũng ko kêu đau cô giáo cho ngồi đâu thì ngồi đó
Kêu làm gì thì làm đó ngoan ngoãn đến đáng sợ cô y tế không nghe cậu trả lời cũng ko giận chỉ lắc đầu