Nghiệt Duyên Cô Dâu Nuôi Từ Bé

Từ khi Lăng Dụ Triết hỏi cưới Hà Mật cho đến nay thì cũng đã được gần một tháng, tuy là Hà Mật đã đánh tiếng với các ông anh của mình, nhưng họ lại cứ giả vờ như không nghe không thấy, bất lực nên Hà Mật đang tìm đến Tô Nhiễm.

Nhưng chẳng biết xúi quẩy thế nào mà ngày hôm đó chị Tô Nhiễm cũng vừa bị anh Tô Thước mắng cho một trận.

À chưa nhắc đến, việc Tô Thước làm Lão đại của bang Mật Thước thì Hà Mật đã biết rồi. Trước khi Hà Mật chính thức chuyển đến nhà họ Lăng thì Tô Thước đã thú nhận sự thật với cô, tuy nhiên thì Hà Mật không hề tỏ ra ngạc nhiên, vì có lẽ cô đã sớm đoán được rồi, nhưng lúc biết anh trai làm chuyện nguy hiểm như vậy thì Hà Mật cũng từng khuyên anh nên dừng lại, nhưng cuối cùng thì Tô Thước vẫn lắc đầu chối… Anh ấy đã làm nhiều năm rồi, hơn nữa những việc bang Mật Thước làm đều không phạm pháp, nên không vì hà cớ gì mà dừng lại.

Quay lại với chuyện của Tô Nhiễm thì Hà Mật từng nghe qua, hình như anh cả đã giao cho chị ấy nhiệm vụ gì đó rất quan trọng, nhưng đã qua một tuần rồi vẫn chưa có đáp án cho anh ấy, trong khi lúc trước chị Tô Nhiễm vẫn luôn hoàn thành công việc một cách nhanh gọn, nên lần này Hà Mật không chỉ không thể tâm sự với Tô Nhiễm, mà còn phải giúp chị gái này giải ngố nữa.

Sau một hồi nói chuyện với Tô Nhiễm thì chị ấy cũng nhận ra được sự bất mãn của Tô Thước, nhưng rồi chuyện của chị ấy thì được giải quyết, nhưng chuyện của cô thì vẫn còn bế tắc lắm… Vì sao à? Vì khi nói chuyện của chị ấy xong thì bạn trai quân nhân của chị ấy cũng về đến rồi, cô cũng không tiện ở lại rồi phá hỏng không khí của người ta.

Trên đường quay về nhà thì Lăng Dụ Triết vẫn luôn nắm lấy tay của cô, thật ra đối với người bạn gái này, hay nói đúng hơn là sau thời gian quay lại và chính thức yêu nhau, thì Lăng Dụ Triết cảm thấy Hà Mật đã thay đổi rất nhiều. Cô không dịu dàng, nhu nhược, yếu đuối như trước, mà thay vào đó lại là một Hà Mật kiên cường, mạnh mẽ và có chí tiến thủ. Không chỉ vậy, ngay cả tình cảm mà cô dành cho anh cũng thay đổi rất nhanh chóng, lúc nồng nhiệt, lúc lạnh nhạt, lúc thì hừng hực hưng phấn, nhưng lúc lại chán nản như những người đã chán ghét nhau… Hiện tại, Lăng Dụ Triết thực sự không thể nắm bắt được tình cảm của cô nữa rồi, có rất nhiều lần anh muốn hỏi, nhưng rồi lại không dám, có lẽ anh sợ rằng Hà Mật sẽ trả lời những câu mà anh sẽ đau lòng, đến lúc đó thì anh sẽ mãi mãi mất cô.

Về đến nhà, thì không chỉ có Lý Lan Hinh mà ngay cả Trương Đạm cũng xuất hiện ở đây rồi. Anh lại thở dài bất lực, nhưng ngay lúc này thì Hà Mật lại nắm chặt lấy tay của anh, dường như khi có sự xuất hiện của Lý Lan Hinh thì trạng thái của Hà Mật luôn tốt, hay nói đúng hơn là đang trong trạng thái súng đã lên nồng, chỉ cần muốn thì có thể trực tiếp khai hỏa và bắn nát sọ của kẻ thù. Bất chợt, Lăng Dụ Triết lại hi vọng Lý Lan Hinh đến nhiều một chút, như vậy thì mèo nhỏ của anh sẽ có tinh thần hơn rồi.

Hiển nhiên, Lăng Dụ Triết cũng không hề buông thả mà còn nhẹ nhàng đưa tay choàng tay ôm lấy eo của cô, rồi nhẹ nhàng nói:

- Em không khỏe sao?

- Hôm nay em có chút mệt.

Chỉ cần nghe đến đây thôi là Lăng Dụ Triết liền ngay lập tức bế Hà Mật lên, sau đó mặc kệ tiếng gọi của Trương Đạm mà đưa cô lên phòng. Trương Đạm mặc dù rất tức giận, nhưng lại cũng không biết nên làm gì, nói sao thì hiện tại Hà Mật cũng có ô dù rất lớn, nào là Chu tổng của tập đoàn Chu thị, Tô Lão đại của bang Mật Thước, hacker giỏi nhất nhì thế giới Hứa Vãn Tùng, còn có một cậu bác sĩ thiên tài như Khương Đình Lập… Nếu như không phải năm người họ không có máu mủ, thì chung quy Hà Mật vẫn có thể xem là xứng với con trai của bà ấy.

Lăng Dụ Triết nhẹ nhàng đặt Hà Mật ở trên giường, dịu dàng hôn lên môi của cô một cái, nói:

- Em cứ ở yên trong này, chuyện của mẹ anh và Lý Lan Hinh thì cứ để xử lý. Đương nhiên, chuyện kết hôn của chúng ta chỉ là sớm muộn thôi, đừng lo, anh hiểu mẹ của anh mà.

Lăng Dụ Triết vốn định rời đi, nhưng Hà Mật lại nắm lấy tay của anh, ngước mắt lên nhìn anh, nói:

- Lăng Dụ Triết, ngày mai chúng ta đi đăng kí kết hôn nhé?

- Em nói gì vậy? Anh trai của em còn chưa…

- Em không quan tâm, em muốn đăng kí kết hôn trước… Chẳng lẽ… Anh không muốn sao?

Lăng Dụ Triết liền lắc đầu, làm sao mà anh không muốn chữ, anh còn rất muốn nữa là đằng khác. Chỉ là hiện tại các anh trai của cô vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận, anh chỉ sợ khi anh yêu cầu kết hôn, hoặc khi biết anh và cô lén họ đăng ký kết hôn, thì họ sẽ tức giận… Đến lúc đối mặt với nhau trên đường thì có chút ngại.

- Hà Mật, em nghĩ kĩ chưa?

- Em đã nghĩ kĩ rồi. Lăng Dụ Triết, anh sẽ không hối hận chứ?

Bất chợt anh lại bật cười, việc kết hôn với Hà Mật là điều mà anh luôn ao ước, làm sao có chuyện anh sẽ hối hận chứ, chuyện này đúng là hoang đường mà.

Sau đó thì Lăng Dụ Triết cũng nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu của cô một cái, rồi bảo với cô rằng hãy nghỉ ngơi đi, còn anh sẽ xuống nhà để nói chuyện với mẹ.

Khi Trương Đạm nhìn thấy Lăng Dụ Triết bước xuống nhà thì liền kéo anh đến ghế sofa, còn luôn miệng hối thúc anh nhanh chóng kết hôn với Lý Lan Hinh đi, dù sao hiện tại cái thai trong bụng của cô ta cũng đã hơn bốn tháng rồi, ở phía Lý gia đã bắt đầu có động thái không vui, nếu còn kéo dài chuyện này thì Lý thị sẽ trực tiếp rút hết vốn đầu tư của Lăng thị, đến lúc đó thì vốn điều lệ của Lăng thị sẽ gặp vấn đề nan giải.

Tuy là vậy nhưng Lăng Dụ Triết lại nhẹ nhàng nắm lấy tay của mẹ mình, nói:

- Mẹ à, con đã quyết định rồi, con sẽ kết hôn.

Ban đầu Lý Lan Hinh và Trương Đạm nghe vậy còn vui mừng, đặc biệt là Lý Lan Hinh, cô ta còn nghĩ rằng những ngày qua ở bên cạnh Trương Đạm tiêm nhiễm nhiều thứ như thế quả nhiên là không vô ích. Tuy nhiên, ngay sau đó, Lăng Dụ Triết lại nói tiếp:

- Con và Hà Mật ngày mai sẽ đến Cục dân chính đăng kí kết hôn.

- Con nói cái gì!

Câu nói của Lăng Dụ Triết giống như giáng một đòn đau điếng vài màng nhĩ của Lý Lan Hinh, cô ta không nghe nhầm chứ? Lăng Dụ Triết vậy mà lại muốn kết hôn với Hà Mật, không chỉ vậy mà còn ở trước mặt Lăng Dụ Triết nói ra những lời này, chẳng lẽ Lăng Dụ Triết điên rồi sao? Hà Mật điên rồi sao?

- Mẹ, đừng có hét lên như vậy, chẳng phải mẹ chỉ muốn con kết hôn thôi sao? Bây giờ con chuẩn bị kết hôn rồi, mẹ không vui sao?

- Lăng Dụ Triết, con có biết con nói gì không? Con muốn cưới đứa con hoang kia sao? Lăng Dụ Triết, con điên rồi!

- Mẹ! Mặc dù giữa Hà Mật và các anh trai của cô ấy không có mối quan hệ ruột thịt. Nhưng từ lâu họ đã xem cô ấy như em gái ruột, Hà Mật là viên minh châu trong lòng của họ… Mà mẹ nghĩ xem, bốn người anh của cô ấy không phải dạng dễ động vào.

Lúc này thì Trương Đạm mới nghĩ ngợi một lúc, so giữa bốn người anh trai của cô và Lý thị, thì đúng là bên nhà Hà Mật vẫn hơn.

Vì nói thế nào thì Lý thị cũng chỉ là một tập đoàn bạch đạo. Nhưng nếu nói Chu Xuyên của Chu thị, Khương Đình Lập của bệnh viện quốc tế Yuu là bạch đạo, thì Tô Thước của bang Mật Thước và Hứa Vãn Tùng của giới hacker chính là bên hắc đạo… Nói sao thì nhà ngoại của Hà Mật đúng là không dễ động chút nào.

Bất chợt, Lý Lan Hinh lại nắm lấy tay của Trương Đạm rồi đặt lên bụng mình, bà ấy liền lắc đầu, sau đó nói:

- Vậy con tính thế nào với đứa bé đây?

Lăng Dụ Triết cũng đưa mắt nhìn về phía chiếc bụng nhô lên của Lý Lan Hinh, sau đó nói:

- Nếu như sức khỏe của Lý Lan Hinh không phù hợp để chọc ối xét nghiệm, thì cứ để cô ta sinh đứa nhỏ ra, nếu như nó thật sự là con của con thì hiển nhiên con và Mật Nhi sẽ chăm sóc nó thật tốt… Còn nếu như nó không phải con ruột của con, thì xem ra Lý tiểu thư không chỉ phải gánh tội cố ý giết người, mưu hại Kiều gia mà còn thêm tội vu khống và lừa gạt tài sản nữa…

Dừng một chút, Lăng Dụ Triết lại nhìn cô ta, nhíu mày nói:

- Xem kìa, mới bao nhiêu đó thôi đã một mớ tội rồi… Lần này thì Lý tiểu thư phải ăn cơm nhà nước đến cuối đời thôi!

Lý Lan Hinh nghe đến liền sắp đứng không vững rồi, Trương Đạm cũng quay sang trách anh là đừng dọa cô ta, nói thế nào thì hiện Lý Lan Hinh cũng đang mang thai, nếu dọa cho cô ta sảy thai thì sao. Mặc dù Lăng Dụ Triết không muốn nghĩ đến, nhưng nói thế nào đi nữa thì đứa bé kia cũng vô tội, nên anh và Hà Mật đã sớm bàn với nhau rồi, chỉ cần Lý Lan Hinh đồng ý cải tà quy chính, thì chắc chắn họ sẽ nuôi dạy con của cô ta thật tốt. Đáng tiếc… Xem ra Lý Lan Hinh không có ý định đó rồi.

Sau khi tiễn mẹ và Lý Lan Hinh khỏi nhà, thì Lăng Dụ Triết mới đi vào phòng của Hà Mật, lúc này anh liền nghiêng đầu nhìn cô, nói:

- Em đang nghĩ gì vậy?

- Hừm… Không biết con của Lý Lan Hinh sẽ như thế nào nhỉ? Em chưa từng nhìn thấy trẻ sơ sinh mới ra đời, thật mong chờ.

Lúc này, Lăng Dụ Triết liền bước đến, vừa đi vừa nói:

- Em có muốn thử không?

Hà Mật liền nhíu mày, mắng anh là ông già mất nết, còn bĩu môi nói:

- Xương cốt không ổn thì đừng cố nha, cố qua thành quá cố đó!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui