Nghiệt Duyên Xin Đừng Hận Em

"Chi Quân, Hạ An khát nước, huhu"

Cố Chi Quân tặc lưỡi một cái đôi mắt vẫn nhắm lại ý muốn mặc kệ cô. Anh để cho cô ngủ chung đã là quá nhân nhượng rồi, bâu giờ lại còn được voi đòi tiên? Cô xứng sao.

Chẳng qua trong bóng tối thật sâu trong anh lại có chút phản kháng với ý nghĩ này, đối nghịch dữ dội khiến anh không tài nào đi vào giấc ngủ được.

"Chi Quân, nước..."

Lại thêm một tiếng kêu yêu kiều của cô, mà loại âm thanh này trực tiếp khiến tường thành lạnh lùng trong anh đổ vỡ.

Cuối cùng anh chịu không nổi mà ngồi bật dậy, đưa tay hữu lực mở đèn, nhìn qua cô gái bên cạnh môi anh khẽ động tựa hồ muốn trách cứ cô, chỉ là mắt vừa nhìn đến lời nói của anh liền bị đẩy ngược vào trong.

Dưới ánh sáng tinh tế có thể nhìn thấy cô vẫn co rụt thân thể, khuôn mặt thanh tú đỏ ửng đáng yếu, đôi mắt to tròn tuy đã nhắm chặt nhưng vẫn không ngừng rơi lệ giống như nếu anh không cho cô nước cô sẽ khóc đến chết.

Còn có quần áo của cô từ lâu đã bị chính chủ nhân của nó kéo cho xốc xếch, chiếc áo sơ mi trắng bị cởi ra hai nút khoe trọn xương quai xanh quyến rũ cùng đôi gò bồng căng mẩy, mơ hồ còn có thể nhìn thấy khe ngực sâu hút gợi tình tựa như muốn hút tâm trí của anh vào đấy.


Chiếc váy đen đã sớm hất bên hông làm lộ ra cặp đùi trắng đẹp thỉnh thoảng chúng lại cọ lấy nhau.

Nuốt một ngụm nước bọt, lửa nóng trong người Cố Chi Quân đột ngột bị khơi lên, nơi nào đó trên người đã bị hoả khí làm cho cứng thành một đoàn.

"Chi Quân, nước, huhu, Chi Quân không thương Hạ An"

Một tiếng lại một tiếng nỉ non, nhỏ nhẹ như là làm nũng khiến cho tim của anh lệch mất một nhịp.

Ngăn chặn lửa nóng chóng người anh bước xuống giường rót cho cô một ly nước.

Đi đến bên cô, nâng đầu cô dậy anh thấp giọng ra lệnh.

"Mở miệng"

Hạ An lại không có nghe vào tai môi vẫn mím chặt.

Cố Chi Quân thở dài nhẹ nhàng chạm ly vào môi cô đút cho cô uống, môi đụng phải nước, cô liền vội vàng uống, mà nhanh quá kết quả bị sặc không ngừng ho khan.

"Nước...nước"

Cố Chi Quân nhìn đôi môi đỏ mộng của cô, lại nghĩ đến dục vọng trên người, trong đầu lập tức nãy lên kế hoạch.

Đưa ly lên miệng anh hớp lấy một ngụm nước lớn sau đó nhanh chóng hạ người đem môi mình đặt lên môi cô, môi lưỡi giao thoa anh đẩy hết nước trong miệng mình vào miệng cô.

Lần này có sự khống chế của Chi Quân, Hạ An đã không còn bị sặc.

Chỉ có điều cô vẫn thế vẫn tham lam hút lấy, đến khi nước trong miệng Cố Chi Quân không còn cô vẫn hút,  thậm chí còn tự lấy lưỡi của mình quắn lấy lưỡi anh, lục lội trong khoang miệng thơm tho của anh.


Con ngươi Cố Chi Quân ngày càng mờ, cô đã dâng hiến như vậy anh còn không ăn thì anh không còn là đàn ông nữa.

Lưu Hạ An hôm nay tôi sẽ ăn cô thật ngon miệng.

Luồng bàn tay gân guốc áo cô, anh bắt đầu di chuyển lên trên, đến nơi non mềm liền dừng lại đẩy lên lớp áo lót không ngừng xoa nắn nơi nhạy cảm của cô.

Cảm giác mềm mại này thật khiến anh muốn phát điên, ánh mắt dần vẫn đục, đặt hai ngón tay tại nụ hoạ không mừng dây lấy, dần dà khiến nó từ mềm mại biến thành cứng rắn.

Phía trên của anh cũng không rảnh rỗi, chiếc lưỡi tà mị bắt đầu đáp trả quắn ngược lại cô, đảo khách thành chủ.

Lưỡi anh trong khoang miệng cô không ngừng càn quấy, đôi môi mỏng hơi mở ra gặm lấy môi cô, hút lấy tất cả mật ngọt nhu mì của cô.

"Hmm..."

Hạ An cảm thấy khó thở liền phát ra âm thanh kháng cự, tay đặt lên vai anh nhẹ đẩy ra, mà Cố Chi Quân cũng không phản đối cứ để cho cô được như ý nguyện.

Môi lưỡi hai người vừa tách rời Hạ An vội vàng thở gấp, cái miệng nhỏ mở ra không ngừng hớp lấy không khí như chú cá nhỏ được đưa về biển cả.


Cố Chi Quân khẽ cười, môi lần nữa hạ xuống chẳng qua lần này không dừng ở môi cô mà là ở cái cổ thiên nga trắng ngần.

Hít lấy một hơi thơm tho anh vươn ra chiếc lưỡi mị hoặc liếm dài trên đấy một đường, đôi môi lạnh há ra cắn lấy làn da trắng mịn. Bàn tay trên luồng mê người của cô vẫn dây kéo không ngừng, cố ý kích thích cô.

"Ưm..m"

Hạ An hơi cong người, hai tay trắng như ngó sen đặt trên vai anh run run bấu lấy, lại vô thức kéo anh đến gần cô hơn.

Bạo dạng như vậy làm Cố Chi Quân rất thích.

Trước giờ chỉ có anh muốn cô, chỉ có anh cưỡng ép cô, nhưng lần này lại khác, lần này cô nguyện ý tiếp nhận cũng nguyện ý nghênh hợp anh.

Được cổ vũ Cố Chi Quân càng mạnh bạo, anh từ trên cổ cô một đường lướt đến xương quai xanh tinh tế cắn lên đấy thêm mấy cái, trượt đến chiếc áo sơ mi không đứng đắn của cô anh dùng răng cắn chặt rồi giựt ra, chiếc áo tội nghiệp bị ép đến bung nút tách ra hai bên, cảnh xuân bên trong lập tức lộ ra hoàn toàn phơi bày trước mắt anh, làm anh hít hà mấy hơi.

Cơ thể đẹp như vậy quả nhiên cô rất thích hợp để anh chơi đùa


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận