Ngộ Không Chuyển Thế

•Tất cả các ngươi đều phải chết....Mạc Lôi hóa hình trở lại dáng vẻ nguyên thủy, nó ở giữa thương khung gào lên. Âm thanh chấn động nổ vang. Trên người gã vết thương chằng chịt, có nhiều chỗ còn có thể trông thấy xương trắng, nội tạng. Tuy nhiên khí thế của gã lại vô cùng thịnh vượng, ma khí cuốn quanh nó như một trận lốc nhỏ, làm không gian bao quanh nó cũng bị bẻ cong. •Khốn kiếp, tại sao hắn vẫn còn sống..... Thi Ẩn thấy Hắc Long phá địa bay lên, nét mặt y liền đại biến. Thất kinh thốt lên. •Nó đã đèn dầu sắp cạn, chỉ mượn nhờ ma khí của Cổ Ma Long mà cố gắng gượng dậy. Chúng ta hợp lực, ngăn cản nó. Những người khác phá trận nhanh nhất có thể. Long Khôi là người dày dặn kinh nghiệm nhất, y gặp nguy không loạn. Trong tình thế nguy nan vẫn có thể suy nghĩ thấu đáo. Một người điều động mọi người. Toàn bộ tinh anh Long Tộc đều nghe theo sự sắp xếp của y mà tiến hành. Chỉ thấy tiếng hét gầm vang. Ba vị lão tổ đồng loạt hóa hình. Biến thành ba đầu đại long dài trăm trượng. Mang theo long uy bá đạo, gào thét lao về phía Hắc Long. Đại chiến nhanh chóng diễn ra. Về phần những người còn lại, bọn họ tiếp tục lao vào cuộc chiến bên dưới trận pháp, cố gắng hủy trận. Mặc cho lâu la của Hắc Long điên cuồng liều mạng, bọn vẫn quyết liệt chém giết. Thạc Oánh mượn nhờ ma khí, dưới sự bảo hộ gần như là vô địch. Ra vào một cái liền sẽ có đầu rơi máu chảy. Ả gần như đã giết chóc đến nghiện. Tinh anh Long Tộc chết dưới tay đã quá mấy chục người. Máu tươi nhuộm đỏ một vùng đất. Mùi tanh hôi của máu bốc lên càng khiến người ta mất hết lý trí. .....Hãng Thiên mắt nhìn tràng cảnh, trong lòng cực kỳ bi thương. Tâm đau đớn như bị lửa thiêu. Y nắm chặt Xích Minh Luyện Long Kiếm. Muốn lao vào hỗ trợ. Tuy nhiên trong thời khắc đó Hải đã xuất hiện ngăn y lại. •Một mình ông không thể thay đổi cục diện này đâu....Hải nhìn Hãng Thiên bỏ lời khuyên ngăn. •Không ngăn được thì ngươi nói ta phải làm sao. Chẳng lẽ đứng nhìn bọn họ tự tàn sát lẫn nhau.... Hãng Thiên đôi mắt đỏ ngầu, giọng nói gắt gỏng. Vừa chất vấn Hải lại đang chất vấn bản thân mình. •Đây là kết cục không thể ngăn cản. Cổ Ma Long chắc chắn sẽ xuất thế... Quan trọng là sớm hay muộn mà thôi.... Một âm thanh vang vọng, giống như được truyền từ dưới địa phủ. Bên trong chứa đựng sự mệt mỏi, chán chường của thời gian. Tàn hồn Long Thần không biết xuất hiện từ khi nào. Lão buông lời thở than. •Long Tổ, chẳng lẽ người thật sự không thể ngăn cản nó sao....Trong nổi uất hận, Hãng Thiên gào lên với Long Thần. •Ta đã cố hết sức, dù thân tử đạo tiêu cũng gắng phong ấn nó lại. Chỉ là....Tàn hồn Long Thần đầy khó xử. Những tộc nhân Long Tộc ở đây đều là hậu bối của lão. Tận mắt chứng kiến bọn họ thê thảm như vậy, lòng lão cũng không dễ chịu gì. •Chỉ là Cổ Ma Long quá mạnh....Hải thấy Long Thần khó nói đành bước ra tiếp lời. •Vị huynh đài này, tuy ta với ngươi không thân không thích. Ngươi với long Tộc cũng không có liên quan gì. Tuy nhiên nếu được thì xin ngươi hãy ra tay tương trợ một hai. Chuyện về sau, Long Tộc sẽ nguyện phục tùng dưới trướng của ngươi.Long Thần không biết tại sao, lạo chợt quay đầu. Với ánh mắt mong mỏi lão mở lời cầu xin Hải. •Long Tổ, người vừa nói gì vậy.... Hãng Thiên không rõ đầu cua tai nheo, chẳng hiểu ý tứ của Long Thần. Y lập tức cả kinh mà hỏi.•Hãng Thiên, hiện tại Long Tộc có được cứu hay không chính là nằm ở vị huynh đài này. Long Thần thấy Hãng Thiên còn mơ mơ hồ hồ liền quay lại nhắc nhở. •Hắn thật lợi hại như vậy... Hãng Thiên nghe tai lùng bùng. Thoạt tiên còn không dám tin tưởng. •Ừm, so với ta khi toàn thịnh còn lợi hại hơn rất nhiều. Long Thần gật xác định. Hãng Thiên mắt chớp mắt giật. Lập tức có phản ứng. •Nếu thật sự Long Thần nói đúng. Vậy thì xin ngươi hãy ra tay. Cứu giúp Long Tộc một lần.Y cúi đầu thật sâu. Dù kết quả ra sao, y vẫn tin vào lời Long Thần. •Ta lấy lý do gì để bảo hộ các người.Hải mặt mày vẫn lạnh lùng. Hắn dửng dưng đáp. •Coi như là... Vì Thanh nhi...Hãng Thiên không ngờ thái độ của Hải lại như vậy. Nhất thời lúng túng. Nói năng lung tung. Khi thốt ra rồi mới thấy bản thân sai lầm. •Tiểu Thanh đã sớm không có quan hệ với Long Tộc các người. Các người sống hay chết không liên quan gì đến nàng.......Hải lắc đầu, lạnh nhạt nói. Câu nói của hắn thốt ra liền làm sắc mặt của Hãng Thiên biến đổi, lúc trắng lúc xanh. Tuy nhiên không đợi y phản ứng, Hải lại tiếp tục nói. •Ta cũng không có hứng thú với Long Tộc các người. Nên không cần các người phải phục tùng ta. Lần này ta giúp các người, chỉ đơn giản là ta không muốn thấy chết mà bỏ mặc không để ý. Giọng nói của hắn rất lạnh lùng. Giống như muốn cho bọn họ biết. “ cứu các người không phải vì các người đặt điều kiện với ta”.•Nếu như vậy, ta, Hãng Thiên. Tộc trưởng Long Tộc. Xin đa tạ ngươi. Hãng Thiên vui mừng quá đỗi. Lập tức cúi đầu cảm tạ. Long Thần ở một bên cũng gật đầu ưng ý. Nếu như vậy, nguy nan của Long Tộc cũng coi như được hóa giải. .........Rầm rầm.... Uỳnh... Trở lại chiến trường. Thi Ẩn sau khi long hóa bị trúng một đòn của Mạc Lôi lập tức bị đánh rớt xuống đại địa. Cái mồm rồng to lớn của y điên cuồng phun ra máu tươi. Giống như cơn mưa màu đỏ rải xuống thảm thực vật. Bầu trời cũng hóa thành màu huyết sắc. Mạc Lôi mượn nhờ ma khí, đại thế cực thịnh. Gần như có thể đấu tay đôi với ba lão tổ. Tuy nhiên, ba lão tổ đều là những kẻ mang nhiều kinh nghiệm. Sau khi Thi Ẩn bị hạ. Mạc Lôi cũng bị hai người còn lại đồng loạt tấn công. Hắn giống như diều mất gió, ầm ầm đập xuống một núi đá, khiến dá vụ bốc lên tứ tung. Chỗ đó từ nay về sau liền hóa thành thung lũng. •Phụt..... Mạc Lôi hầu như đã kiệt sức, bao nhiêu khí lực tiêu biến. Dù là ma khí kia cũng không cường hóa được sức mạnh cho gã. Trong sự vô lực gã trở lại hình dáng nhân loại. Xuất hiện bên cạnh Mạc Lôi chính là Thạc Oánh. Bộ dạng ả lúc này cũng vô cùng chật vật. Đầu tóc rối bời, trên người có rất nhiều vết thương.•Ta thất bại rồi... Chúng ta mau chạy thôi...Thấy Thạc Oánh đến Mạc Lôi lập tức kêu lên. Tuy nhiên có đánh chết gã cũng không tin. Người đồng bọn thân tín nhất lại ra tay với mình. Chỉ thấy Thạc Oánh dùng tàn cốt của ma long. Đâm thẳng vào tim Mạc Lôi. •Nếu ngươi đã vô dụng như vậy thì hãy trở thành vật tế cuối cùng cho Ma Long đi.Thạc Oánh cười tàn nhẫn. •Ngươi, ngươ...Mạc Lôi lùi ngược. Đôi mắt trợn tròng. Chút khí lực còn lại cũng như ánh nến trong đêm mưa gió. Bụp một cái vụt tắt. Thể xác y theo sức mạnh của hắc khí tan thành mây khói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận