Ngỗ Tác Số Một Chiếu Ngục


Diệp Bạch Đinh: ‘‘Chuyện này thì có gì khó? Làn da người chết trắng noãn, y phục gọn gàng.

Làn da được chăm sóc tỉ mỉ hơn những người cùng lứa tuổi, vừa nhìn đã biết là gia cảnh của hắn ta không tệ.

Hơn nữa nếu nhìn tay phải thì sẽ thấy ngón giữa của hắn ta bị chai, không phải là sư gia thì cũng là quan lại cộng thêm hơn nửa đêm mà ăn mặc như vậy lại có tâm tình thong dong hưởng thụ nên ta đoán hắn ta chắc chắn sẽ không đến những nơi vắng vẻ không có cảm giác an toàn.

Dù là có hứng thú leo núi ngắm cảnh thì nhất định cũng sẽ đi cùng bằng hữu mà không có bằng hữu thì bên người nhất định sẽ có hạ nhân.

Nếu ban đêm xảy ra chuyện thì chậm nhất là sang ngày hôm sau sẽ bị phát hiện.

Bắc Trấn Phủ Tư ba ngày mới nghiệm thi thì có thể thấy được là cái xác này được chuyển đến từ nơi khác.
Thân Khương ưỡn ngực có chút tự hào nói: ‘‘Coi như ngươi tinh mắt.

Không nói tới những thứ khác nhưng người ở bắc Trấn Phủ Tư chắc chắn là phô trương, bá đạo, chỉ có bọn họ bắt nạt người khác chứ không có người nào dám chống đối với bọn họ.
Diệp Bạch Đinh mỉm cười.
Phán đoán của hắn dĩ nhiên không chỉ đơn thuần như vậy.

Hắn đã cẩn thận xem tay của người chết.

Góc độ co lại của bàn tay có chút không đúng.

Lúc Bố Tùng Lương khám nghiệm tử thi tỏ vẻ vô cùng chán ghét nên không có chạm vào tay người chết như vậy sự thay đổi trên bàn tay người chết chỉ có thể đến từ ngỗ tác trước đó.

Hẳn là ngỗ tác trước đó đã rất nghiêm túc suy nghĩ tại sao trên tay không có dấu vết giãy giụa...
Thân Khương nhìn thế nào cũng cảm thấy nụ cười của kiều thiếu gia có cái gì đó không đúng nhưng còn chưa suy nghĩ được gì thì đã thấy kiều thiếu gia cởi quần của thi thể ra hơn nữa động tác còn vô cùng nhanh chóng gọn gàng!
Thứ đồ chơi kia...!Mà cũng phải xem à?

Mãnh hán Thân Khương chưa bao giờ cảm thấy lúng túng như thế này.
Vẻ mặt Diệp Bạch Đinh vô cùng nghiêm túc: Tất nhiên.
Thân Khương cảm thấy cay hết cả con mắt nói: Chỉ là người chết đi tiểu thôi mà...!Có cái gì để nhìn? Ngươi đừng nghĩ lão tử chưa từng nhìn thấy thi thể, không phải mấy tên treo cổ đều bắn nước tiểu sao!
Diệp Bạch Đinh dùng hai ngón tay mở quần người chết để lộ một mảng màu xám trắng không đều, có dạng như bản đồ, giới hạn rõ ràng sau đó lại nhìn bụng người chết cũng có một mảng màu xám trắng, hình dạng cũng tựa bản đồ, có chút giống....
Thân tổng kỳ thấy cái này giống nước tiểu?
Thân Khương: ...
Cái này đúng thật không phải nước tiểu, dựa theo màu sắc và tính chất này thì bất kỳ nam nhân trưởng thành nào cũng đều sẽ cảm thấy quen thuộc vì đây là tinh dịch nhưng...
Người chết có xuất cái này ra...!cũng không có gì khác thường mà?
Ngạt cơ học dẫn đến không hít thở được có vài trường hợp sẽ dẫn tới phản ứng sinh lý khác nhau.
Diệp Bạch Đinh cẩn thận nhìn dấu vết trên xác chết: Nhưng vẫn có sự khác biệt rất lớn giữa xuất tinh tự chủ và không tự chủ.
Cơ chế khác nhau, vị trí dấu vết khác nhau từ đó hướng đến hung thủ lại càng khác nhau.
Thân Khương: ‘‘Dù sao chắc chắn cũng không phải là tự tìm đường chết, hắn ta bị người ta giết, đúng không?
Diệp Bạch Đinh gật đầu xác nhận.
Đồng tử người chết co nhỏ, lúc chết lại kèm theo một số phản ứng sinh lý hưng phấn, bất kể trạng thái lúc chết là gì, tâm lý bình thường như thế nào thì kiểu chết này cũng không thể là do nạn nhân tự tìm kiếm cảm giác kích thích được, nhất định đây là một vụ giết người!
Bộ này tốn nhiêu neuron não ghê T.T


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận