Ngoại Đạo - Heathens

"Anh yêu em mà phải không?."
.
.
.
.
.

     Hãy quên đi câu chuyện cứu sống Draken ngày 3 tháng 8. Ta sẽ đến tương lai của 12 năm sau, khi Takemichi hoàn thành nhiệm vụ cứu Draken thoát khỏi ải của thần chết.

     Chứng kiến hình ảnh người mình yêu chết ngay trước mắt, Takemichi đã thề rằng sẽ cứu lấy Hinata cho dù có nghịch đảo thời gian bao nhiêu lần đi chăng nữa. Phải nói tình yêu nó thật tuyệt, khiến cho người khác phải chết đi sống lại vì nó.

     "Kisaki Tetta muốn gặp em đấy Hera." Gun.

     "Cho cậu ta vào đi." Hera.

     12 năm, sau khi ra tù Hera một bước nắm toàn quyền lực, chức nghị sĩ Quốc Hội, hay kẻ thao túng Kisaki. Tương lai đã thay đỗi hoàn toàn, Ame chết vì tai nạn giao thông, Mikey bị Kisaki thao túng, và Hera là kẻ giật dây phía sau. Quyền lực trong tay, Touman chẵng là gì với cô ả.
1

     "Thất bại à?." Hera.

     "Vâng, tôi thật sự xin lỗi thưa ngài nghị sĩ." Kisaki.

     Hera chẳng nói gì mà đứng dậy đi ra khỏi bàn, cô bước lại gần đối diện Kisaki, tiếng giày cao gót ma sát với nền gạch kính hoa bên dưới vang trong đêm.


     Chát!!!.

     Ánh mắt không hề rung động mà tát mạnh vào gò má của Kisaki, lực mạnh đến nỗi đôi kính văng ra xa. Hanma phía sau cũng phải cúi đầu im lặng trước người phụ nữ này, dù nếu anh có phản kháng hay đơn giản là rút súng ra chĩa về phía cô ta, thì Kim Do Gun, thằng anh trai điên rồ của cô ả đó sẽ lập tức giết Kisaki.

     "Cậu biết tại sao tôi lại tát cậu không?." Hera.

     "Vì đã không giết được Hanagaki Takemichi." Kisaki.

     "Ồ...đó cũng là lí do đúng đấy. Nhưng mà...các cậu sai rồi." Hera.

     Quay gót bước lại gần hồ cá khổng lồ phía sau, cô ả chạm vào ly rượu vang bên cạnh vuốt tròn trên miệng ly.

     "Tachibana Naoto...cậu nhóc cảnh sát này mới là ngòi nổ lớn..." Hera.

     "Kisaki hiểu ý tôi không?." Hera.

     "Tôi đã rõ thưa ngài nghị sĩ." Kisaki.

     "Tốt." Hera.

     Cô ả mỉm cười nhân hậu làm sao, bên cạnh là vô vàng giấy khen tặng và bằng thưởng danh giá, gì mà nghị sĩ Kim Hera đi từ thiện, xây trường học, bệnh viện cho người dân...gì chứ, tất cả toàn là giả tạo, mọi thứ chẳng qua chỉ là vẻ bề ngoài của con khốn đó để nâng cao giá trị của bản thân lên mà thôi.

     "Truy tìm Tachibana Naoto, nội trong ngày mai phải giết được nó." Kisaki.

     "Vâng." Hanma.

     Vẫn trong đêm, phòng trà lớn tại khách sạn truyền thống ở ngoại ô Shibuya.

     Cô ả có vẻ như đang rất vui với kẻ ngồi đối diện, hắn ta là một trong những người nắm quyền hành thế giới ngầm ở Hàn Quốc, một tên có máu mặt lớn không kém.

     "Thật vinh hạnh khi cô Kim Hera đây muốn hợp tác tới tôi."

     "Đó là vinh dự của tôi khi gặp được ngài đây." Hera.

     Rót rượu vào chum, cô ả đẩy chum rượu về phía đối phương, nở nụ cười công nghiệp. Sau đó dựa vào cơn say của đối phương liền ra hiệu cho Gun lấy một tờ hợp đồng đặt trên bàn.

     Quả nhiên lão già đó khi đọc xong liền như bị túm vào đuôi, xù lông lên như con mèo và đập bàn. Ai mà ngờ được lão già ngu ngốc này lại cho người cầm súng vào cơ chứ.

     "Con chó cái, sao mày có được thứ thông tin này???."

     "Chà...vậy là đúng rồi nhỉ?." Hera.


     "Ngài thủ lĩnh *jopok?." Hera.

     "Mày!!!."

     Như mèo bị dẫm phải đuôi, lão liền cầm lấy con dao trên bàn và lao tới chỗ của Hera. Nhưng dao này sao nhanh bằng súng, đi trước thế cờ, Kim Do Gun rút súng ra và bắn thẳng vào cánh tay của gã. Đám thuộc hạ đi theo cũng liền bị khống chế bởi người của Gun.

     Con dao rơi trước mặt Hera, cô ả cầm lấy cán dao lên cười khả ái và đâm mạnh nó vào bàn tay của kẻ đối diện, máu văng khắp nơi và văng lên cả gương mặt xinh đẹp của Hera.

     Giờ thì mai nay sẽ có tin trùm tội phạm ở Hàn Quốc bị giết khi tới Nhật Bản du lịch rồi nhỉ?.

     Rút chiếc khăn tay và lau đi vết máu dơ bẩn cho cô em gái yêu dấu. Gun dù là một kẻ tàn nhẫn và độc ác không kém Hera nhưng anh lại là một người có trái tim.

     "Cảm ơn anh...anh hai." Hera.

     "Đi ăn nhé? Tối nay anh thấy em không ăn gì cả." Gun.

     "Ừm." Hera.

     Bữa tối sẽ ngon hơn nếu không có sự làm phiền từ một kẻ ở Touman...Mikey.

     "Cậu cần gì ở tôi à?." Hera.

     "Nói chuyện một chút đi." Mikey.

     "Nếu cậu cần gì thì ngày mai hãy quay lại." Gun.

     "Chó ngoan không nên cản đường, cút ra chỗ khác." Mikey.

     "Gun, anh về trước đi, lát em sẽ về sau." Hera.


     Đợi Gun rời đi thì Mikey mới chịu mở lời, anh bạn trách tại sao Hera lại không nghe cuộc gọi cũng như tin nhắn từ Mikey, cô gần như cắt mọi liên lạc với gã, anh trách tại sao là người yêu nhưng cô lại vô tâm đến thế.
1

     "Người yêu? Chúng ta đã là người yêu bao giờ?." Hera.

     "Đừng có đùa, lúc đó tôi thổ lộ tình cảm với em và em đã nói em cũng vậy cơ mà." Mikey.

     "Ồ, thì ra là vậy à..." Hera.

     "Đừng giận nữa, ta về nhà được không-." Mikey.

     Vươn tay định nắm lấy tay cô, nhưng bất ngờ Hera vung tay mạnh ra. Thật ngỡ ngàng, lẽ nào Hera lại giận dai đến vậy?.

     "Em..." Mikey.

     "Thì ra là chuyện đó sao...Nhưng Mikey nè, anh ngu ngốc quá, lúc đó anh bảo rằng anh yêu tôi và tôi đáp lại rằng tôi cũng vậy." Hera.

     "Lời tôi nói khi đó không phải là tôi cũng yêu anh. Mà là tôi yêu bản thân tôi mà thôi." Hera.
1

    

    


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận