Ngoại Đạo - Heathens

     "Ame-chan!!." Mikey.

     Nhìn thấy bóng dáng người mình thương đang tiến lại từ đằng xa, Mikey hớn hở chạy nhanh đến vồ lấy cô như một con thú dữ.

     Thú dữ? À không...một con Koala bám người.

     "Sao mày không gọi tao đón, tao đã đến nhà nhưng chẳng có ai cả." Mikey.

     "Mikey, thôi...mày nặng quá đấy." Ame.

     Hera vẫn phía sau âm thầm quan sát, có vẻ như gặp người quen nhỉ? Nào là Mitsuya Takashi, Matsuno Chifuyu, còn có cả Baji Keisuke...à còn một kẻ nữa là Hanagaki Takemichi.

     Hắn được mệnh danh là người hùng. Kẻ phá luật dám năm lần 7 lượt thay đỗi tương lai.

     "Ame, người phía sau mày là..." Mikey.

     "À!!! Để tao giới thiệu nhé!!." Ame vội nắm tay em kéo lên phía trước.

     "Đây là Hera, là bạn thân của tao."

     "Hera à, họ là bạn của tớ, tuy họ là bất lương nhưng cậu đừng sợ nhé. Họ rất tốt bụng đấy!!."

     "..."

     Hera không biết nói gì hơn chỉ im lặng ra mặt. Cô để ý tới kẻ có mái tóc dài trắng đeo khẩu trang ở đằng kia, kẻ đó chính là người thay đổi quá khứ thứ 2 đây mà. Cũng là một kẻ phiền phức không kém gì tên Hanagaki Takemichi.

     "Mày quen cô gái kia sao Sanzu!?." Mucho.

     "Không...không quen biết." Sanzu.

     "Hera!?" Ame.

     "Hửm!?."


     "Cậu làm sao à!? Cậu bị ốm sao? Tớ gọi nãy giờ nhưng cậu chẳng đáp." Ame.

     Đối diện với sự quan tâm của Ame, nó làm cho Hera thấy vô cùng khó chịu. Cô từ từ đẩy cánh tay đang ôm chặt lấy mình ra một cách nhẹ nhàng. Miệng mỉm cười thân thiện bảo không sao.

     Người cũng giới thiệu xong. Giờ thì kẻ mà Bill nhắc nhở cô phải cẩn thận đến không chỉ có Akashi Takeomi, mà còn là Sanzu Haruchiyo. Anh và em đều khó chịu như nhau, nhưng thằng em thì lại điên khùng hơn nhiều dù nó không để lộ sự chó điên của nó ra bên ngoài.

     Trước không khí hào hùng của Touman, cô đứng lặng ở phía sau một thân đơn độc, mắt luôn hướng về cậu trai tổng trưởng trẻ tuổi kia, hào quang toả ra xung quanh cậu ta thật chói loá, nó cứ như nói rằng không ai có thể như cậu: "Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn".
1

     "Ra đây một lát đi." Baji.

     Bất ngờ Baji từ phía sau vỗ vai cô ra hiệu cô đến con hẻm vắng phía sau, tính gây chuyện hay gì?

     "Baji-san chỉ muốn nói chuyện với cậu một lát thôi. Cậu đừng lo nhé Hera." Chifuyu.

     Chifuyu bên cạnh trấn an, đề phòng cô bị gương mặt đáng sợ của Baji làm cho khóc thét. Cái suy nghĩ đó làm cho Bill phải ôm bụng cười té ghế.
1

     "Cậu muốn nói gì với tôi sao!? Baji Keisuke!?."

     "Nói đi...âm mưu của mày khi tiếp cận Ame là gì!?." Baji.
3

     "Baji-san, đừng làm mọi chuyện căng thẳng quá!!." Chifuyu.

     Ánh mắt của Baji vẫn kiên định, nó chắc chắn rằng Hera có vấn đề...bởi Baji đã thấy Hera lúc trước và bây giờ rất khác thường. Kẻ thì cho Ame là đồ phiền phức, người bây giờ thì lại là bạn thân của Ame.

     "Ý của cậu...nó là gì!?."

     "Không lí nào mà mày lại trở thành bạn thân của Ame ngay được. Chuyện này nó nhất định có vấn đề-" Baji.
2

     "Vậy ý của cậu là tôi chơi với Ame là để hãm hại cậu ấy...có đúng không!?."

     "Đúng..." Baji.
1

     Không khí càng trở nên im lặng...Chifuyu hết lời khuyên bảo nhưng chẳng ăn thua. Bỗng dưng...Hera hít một hơi thật sâu với đôi mắt đỏ hoe lưng tròng...

     "Chẳng lẽ...việc tôi muốn có bạn...là sai sao!?."

     Đến rồi, vỏ bọc giả tạo đã xuất hiện.

     Đôi mắt đỏ hoe, cùng giọt nước mắt lăn dài trên gò má...điều đó làm cho Baji lẫn Chifuyu hết sức bất ngờ.

     "Phải rồi...ai mà lại muốn làm bạn với một đứa không cha, không mẹ, không người thân cũng chẳng có nơi nương tựa đâu chứ..."
2

     Giọng nói dần nghẹn ngào hơn, nước mắt cứ như những hạt ngọc lí ti rơi nhẹ nhàng làm cho cảnh vật cũng phải nao lòng.

     Phải rồi, như Đại thi hào Nguyễn Du từng nói: "Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ."

     Một phép màu nào đã khiến cho cây cối xung quanh em chợt trở nên buồn thảm. Ánh trăng che khuất đi như không muốn nhìn thấy em khóc để rồi phải hết lòng mà xót thương.

     "Hera..." Chifuyu.


     "Cậu nói đúng...tôi tiếp cận với Ame để chỉ hãm hại cậu ấy...tôi ghen tị bởi cậu ấy có một gia đình tốt, đầy đủ tình yêu thương với bố mẹ. Chẳng giống như tôi...một đứa mồ côi..."

     "Haa...vậy câu trả lời đó đã vừa lòng cậu hay chưa!? Baji Keisuke!?."

     Nhắc đến tên anh liền khựng lại. Trái tim cứ như bị bóp nghẹn đi, ai mà ngờ đội trưởng của nhất phiên đội lại đi bắt nạt một đứa con gái bao giờ? Chifuyu vội rút khăn tay đưa cho cô. Cùng lúc đó thì đám người Touman kia cũng đến...

     Có cả Ame và Takemichi.

     "Này! Chuyện gì đang xảy ra thế!?." Draken.

     "Hera!! Thì ra cậu ở đây." Ame.

     Vội vàng chạy nhanh đến bên cô, Ame bất ngờ nhìn gò má ướt đẫm. Cô quay sang trừng mắt nhìn Baji, kẻ tội đồ đang thấy xót thương.

     "Keisuke!! Mày đã làm gì của tao Hera hả!??". Ame.
3

     "Tao..." Baji.

     "Không phải, là do nó-." Baji.
3

     "Ame, không sao đâu. Tôi ổn mà."

     "Chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy Chifuyu. Tại sao Hera lại bị Baji gọi ra đây...và tại sao cô ấy khóc!?." Mikey.

     "Mikey...thật ra-." Chifuyu.

     "Matsuno-kun!! Đủ rồi..." Hera.

     Hera tay lau đi những giọt nước mắt nhìn về Chifuyu. Cô không muốn anh nói ra điều đó, ánh mắt như nói lên tất cả...cô ấy không muốn những kẻ ở đây thương hại cho mình.

     "Ame, tôi không sao cả. Cậu đừng lo về điều đó nhé."

     "Nhưng-." Ame.

     "Không sao đâu, tôi vẫn ổn cơ mà."

     Hera cười khổ, tay cố bấu vào cánh tay bên kia. Hình ảnh đó...từ nãy đến giờ nó đã lọt vào trong mắt của Mikey. Baji không phải là một người thích bắt nạt người khác, nhưng sự việc hôm nay hình như có khúc mắc gì đó...giữa Hera, Baji và cả Chifuyu.

     "Mitsuya, mày đưa Hera về được không?. Tao sẽ xử lí chuyện này sau." Mikey.


     "À, được..." Mitsuya.

     Chuyện cũng đã êm đẹp, giờ thì Mitsuya sẽ đưa Hera về và Baji sẽ trò chuyện với Mikey sau. Một công đôi việc.

     "Tôi cứ nghĩ cậu là một người rất mạnh mẽ...nhưng tôi đã lầm. Sự mạnh mẽ đó chẳng qua chỉ là vẻ bề ngoài của cậu." Mitsuya.
1

     Hera im lặng chẳng nói một lời nào, em ngồi phía sau lưng của Mitsuya và được cậu đưa về nhà.

     "Baji có hơi cục tính, thô lỗ. Nhưng nó rất hiền lành...mong cậu đừng giận nó nhé Hera." Mitsuya.

     "Tôi không giận đâu...cậu ta đã nói đúng mà."

     Mitsuya xoa đầu cô nhẹ một cái rồi rời đi. Anh đi rồi thì lớp vỏ bọc giả tạo kia cũng rớt. Sau những giọt nước mắt yếu ớt vừa nãy bây giờ trên gương mặt đó là một kẻ điên loạn.

     Cô cười vì bọn chúng quá ngu ngốc. Hai tay ôm mặt phát điên lên vì độ ngây thơ của những con cừu non ngây dại đó.

      "Oscar nợ cô một giải đấy Hera." Bill.
1

     "Đồ giả tạo, suýt thì tôi cũng bị đánh lừa bởi vẻ bề ngoài đáng thương của cô." Bill.
2

     "Aa...sướng quá đi mất. Lũ cừu non đó thật đáng thương."

     "Bọn chúng ngây thơ đến độ không hay con sói đội lốt cừu đang ở ngay trong bầy đàn của bọn nó..."

    

 
    


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận