Ngoài Hiện Thực


Emma tỏ ra rất hứng thú với việc đánh cận chiến cùng Arashi.

Cô ả thậm chí còn cố ý để tay y đụng chạm vào một vài nơi tế nhị trên cơ thể mình.
"Anh có suy nghĩ đến việc gia nhập phe bảo thủ bao giờ chưa nhỉ, em thích anh lắm đó."
Ngữ điệu của Emma đong đầy cảm giác khiêu khích.

Cô ta vươn đầu lưỡi của mình ra ngoài nhưng lại chẳng hề sử dụng năng lực, thoạt trông rất giống như đang dụ dỗ con mồi sa lưới.
Người phụ nữ này đúng thật là chứng nào tật nấy.

So với "Nuốt chửng", có lẽ sắc dục sẽ phù hợp với cô ả hơn nhiều lắm.

Đôi mắt phượng của Arashi cong cong nét cười, y cứ để mặc ả ta níu lấy bàn tay mình như vậy.
"Vải vóc trên người em có hơi nhiều quá rồi." Vừa nhìn chăm chú vào Emma, Arashi vừa tấm tắc.
"Anh muốn xem nhiều thứ hơn không? Em dẫn anh xuống nước để đôi ta tâm sự nhé."
Emma vừa vuốt ve dây áo mình, vừa dụ dỗ.
Tầng thứ tư của mộng cảnh này nằm sâu trong lòng biển, mức độ nguy hiểm của nó cũng sẽ cao hơn nơi đây rất nhiều.

Tuy nhiên, mặt nước ở tầng thứ ba vốn đã chẳng có bao nhiêu điểm đặt chân, nếu đã không hề sở hữu năng lực bay lượn, những kẻ tham gia trận chiến hôm nay căn bản chẳng có cách nào để so kèo với vị tư chất giả này cho được.
Bên bọn họ dẫn Seiun theo vốn là để tiện ứng phó với tầng thứ tư của "Biển sâu u ám".

Những đàn anh, đàn chị xung phong thăm dò sơ lược mộng cảnh này từng né tránh việc chìm sâu vào lòng biển, vì ngoại trừ các hiểm nguy rình rập tứ phía, địa hình và cấu trúc của tầng thứ tư cũng khá phức tạp.
Tuy nhiên, còn chưa kịp đặt chân vào tầng thứ ba, Seiun đã bị mấy kẻ bên phe bảo thủ hại đến nỗi phải cúi đầu lui thân.

Chính vì lẽ đó, nơi đây chỉ còn có một mình Arashi đơn thương độc mã chiến đấu mà thôi.
"Có gì ở dưới nước thế em?" Arashi hỏi.
Emma bước đến gần người đàn ông nọ.

Ngay trong giây phút này đây, khoảng cách giữa đôi bên đã ngắn đến nỗi có thể cho phép bọn họ nhìn rõ ảnh ngược của mình trong đáy mắt người kia.

Cô ả nũng nịu đè nửa người trên của mình lên người Arashi, sau đó nhẹ nhàng đáp: "Bọn mình ít nhất cũng phải tìm một căn phòng chứ anh, hay anh thích chơi ngoài này hơn?"
Tầng thứ tư của mộng cảnh này có dấu tích nhà cửa hay sao? Thật ra thì Arashi thích mấy nơi lớn lớn hay đồ sộ hơn nhiều lắm.

Y đặt tay mình lên một bên vai của Emma, sau đó vừa nhìn cô ta chăm chú, y vừa cúi đầu thì thầm: "Tôi nghĩ tôi có thể kiên nhẫn với em hơn một chút, em rất đặc biệt."
"Em đặc biệt ở đâu nhỉ?"
Lúc trò chuyện, Emma luôn cố ý kéo dài giọng mình ra một chút.
Arashi nhẹ nhàng nhấc cằm của Emma lên theo thói quen, trông cứ như sắp âu yếm cô ả cho thỏa thuê vậy.

Sau đó, y bình tĩnh đưa ra một lời đánh giá: "Một tư chất giả giống như em rất hiếm thấy đấy, vì em vẫn còn có thể ấp ủ một loại khao khát rất nguyên thủy như vậy."
Theo bản năng mách bảo, Emma bỗng dưng rất muốn đáp lại nụ hôn này, nhưng ả lại bị Arashi cản lại ngay lập tức.
Người đàn ông kia nhẹ nhàng đè một ngón tay lên môi Emma, sau đó mới bật cười: "Tôi sở hữu một danh xưng cho riêng mình đấy.


Em vẫn còn chưa đủ tư cách đâu, đàn em à."
"Muốn ngủ với anh một đêm mà cũng cần phải có danh xưng ư?"
Emma bị chọc tức đến nỗi phải tách khỏi Arashi ngay.

Tuy nhiên, đáy lòng của cô ả lại càng ngày càng đong đầy khao khát, những thứ càng khó bắt được vào tay lại càng có khả năng khiến cô ả mê mẩn đến quên lối về.
Tinh thần lực của Emma bắt đầu gia tăng.

Nơi đây vốn đã là sân nhà của mình rồi mà, chi bằng cứ nhấm nháp người đàn ông này bằng một cách khác?
Nuốt chửng ý thức của anh ta vào bụng, nuốt chửng mọi thứ của anh ta, khiến anh ta chẳng thể tỉnh lại ngoài hiện thực được nữa, cứ như thế thì anh ta sẽ phải thuộc về riêng mình thôi.
"Tiếc quá anh nhỉ, anh không từ chối em được đâu." Emma hé môi, sau đó ngậm lấy đầu ngón tay của bản thân mình.
Sau động tác nhỏ nhoi kia của cô ả, mặt nước biển dưới chân hai người bọn họ bỗng dưng bắt đầu ào ào sôi sục.

Xem Emma như tâm vòng tròn, một xoáy nước khổng lồ đột ngột lộ mặt, vô số các hạt nước biển mằn mặn của nơi này đang liên tục cuộn trào ở bên trong vòng xoáy, cứ như đang tuần hoàn chảy xuôi vào một hố đen vô tận vậy.
Chịu tác động từ hố nước vĩ đại kia, thứ sinh vật dưới chân Emma trực tiếp rớt thẳng vào trung tâm của xoáy nước.

Cô ả nhảy ùm vào phạm vi sử dụng năng lực của mình, sau đó thỏa thích bơi lội trong lòng biển cả hệt như một vị nhân ngư.
Emma vẫn luôn cắt đứt đường bay của mấy con tengu nhà Arashi.

Vì thế, y mới thẳng thắn thả mình nhảy vào trong biển, chẳng buồn thử cụ hiện mấy con yêu quái ở cấp bậc như vậy làm chi nữa.

Do biết rõ rằng năng lực của "Nuốt chửng" khá mạnh, ngay trong tích tắc sau khi chạm được đến nước biển, y đã lập tức rời khỏi phạm vi của xoáy nước sâu hoắm đang tự động khuếch trương ở cách đấy không xa.
Theo lẽ đương nhiên, thế nước sẽ rất đỗi mạnh mẽ, thêm vào đó, lực hút của vòng xoáy kia dường như cũng đã tác động đôi chút đến những loại ý thức khác xung quanh nó.

Ưu thế sân nhà của Emma trông cứ như đã kinh khủng đến mức ả chẳng cần phải gọi tên chủ mộng cảnh nhà mình làm chi nữa.
Arashi nhận ra rằng các hạt nhân ý thức của y đang dần dần trôi xa khỏi thân thể gốc hệt như cát bụi, chẳng khác nào bị hút chết bởi một hố đen vũ trụ vậy.

Thuộc tính hung hăng của "Nuốt chửng" khiến trị số tinh thần lực của y vẫn luôn ào ào thuyên giảm, nếu vốn là một nhân viên thuộc bậc thứ hai, y hẳn đã tiêu đời từ lâu rồi.
Nếu vậy thì hình như y cũng không cần phải ép Seiun vào mấy tầng cuối chung với mình làm chi nhỉ.
"Lạ thật, vì sao đã bị như thế rồi mà anh còn chưa chịu lạc lối?"
Emma muốn trò chuyện cùng Arashi, nhưng lòng biển sâu không phải một nơi lí tưởng để truyền đạt thông tin bằng ngôn ngữ thông thường như vậy.
Emma bơi đến gần người đàn ông nọ, sau đó níu lấy cánh tay y, cứ như thể đang ngắm nhìn một bữa ăn ngon miệng vậy.

Vừa chăm chú nhìn y, ả vừa sử dụng năng lực của mình lần thứ hai.

Lần này, một xoáy nước khổng lồ tương tự như thứ ban nãy lại xuất hiện sau lưng ả.
Xoáy nước kia bắt đầu tham lam nuốt chửng tất cả mọi thứ, cũng chẳng hề bị môi trường đầy nước xung quanh mình ảnh hưởng một tí nào.
Ý thức của Arashi dần dần vặn vẹo gãy vỡ cứ như thể mấy vắt mì bị xé nát, toàn thân y đều bị nước biển nghiền đến nát nhừ.

Sau đó, ý thức của y bắt đầu chia ra làm hai nửa, lướt ngang qua hai bên trái phải của Emma rồi trượt thẳng vào trong hố vực thẳm sau lưng ả.

"Ầy, anh ngon miệng quá đi mất."
Emma vừa cười tủm tỉm, vừa nhìn về phía sau lưng, nhưng một giây sau, nụ cười của cô ả lại đột nhiên ngưng đọng lại trên khuôn mặt.
Rõ ràng theo lẽ thường, nếu đã chịu thương tổn từ chính đồng loại của mình, hẳn Arashi phải nên máu me tơi tả rồi mới phải chứ, nhưng những gì Emma trông thấy ngay sau lưng mình lại là sương trắng từ ý thức của y.

Sau khi bị "Nuốt chửng" hấp thụ, chùm sương kia đã lập tức biến mất.
Chuyện gì thế này? Rốt cuộc tên đàn ông này đang ở đâu?
Emma lần mò tìm kiếm Arashi dưới đáy nước tối đen, nhưng cuối cùng, ả lại nhận ra rằng mình chẳng thể cảm nhận được ý thức của y đâu cả.
Emma chẳng biết rõ năng lực của "Âm dương sư" đến tột cùng là thứ gì hết.

Người đàn ông kia thoạt trông khá giống với kiểu hình chuyên triệu hồi, nhưng vì sao cơ thể y lại đột ngột phát sinh một chuyện kì quặc đến nông nỗi như thế cơ chứ.
Ngay khi Emma nghĩ rằng chuyện này có hơi bị rắc rối rồi, giác quan thứ sáu của cô ả lại đột nhiên réo còi báo động inh ỏi.

Theo linh tính mách bảo, ả vội vã quay đầu lại, sau đó mới hết hồn nhận ra rằng người đàn ông kia lại đang đứng lù lù sau lưng mình.
Lần này, ngoại hình của người đàn ông kia có thay đổi đôi chút.

Dưới góc quan sát của Emma, đuôi mắt y đột nhiên được vẽ một loại hoa văn có màu đỏ rực, chúng trông rất giống với những họa tiết trên cơ thể của yêu quái phương Đông, thêm vào đó, móng tay của y cũng đột nhiên trở nên cực kì sắc bén, chẳng khác nào móng vuốt của thú hoang cả.

Vì tốc độ của Arashi quá nhanh, Emma trực tiếp hứng chịu thương tổn từ y.
Mùi máu tươi tản đi khắp nơi trong lòng biển.

Emma muốn sử dụng năng lực của mình, nhưng chỉ một tích tắc sau đó, Arashi lại đột nhiên biến mất trước mặt cô ả.
Chết tiệt, không lẽ tên đàn ông này đã phát hiện được nhược điểm của "Nuốt chửng"?
Rất nhanh sau đấy, cán cân đã bắt đầu đảo ngược.

Emma chẳng có cách nào để né tránh một kẻ có hành tung quái dị như Arashi được hết, thêm vào đó, người nọ thậm chí còn chẳng có ý muốn gϊếŧ chết Emma, trông y cứ như thể đang ép buộc ả triệu hồi chủ mộng cảnh của mình ra đây vậy.
Nếu phải gọi chủ mộng cảnh của mình ra ngoài này, Emma sẽ để lộ con bài chưa lật của mình mất, đấy là giới hạn thực lực tối đa của ả hiện giờ.

Cô ả chỉ vừa mới trở thành tông đồ của "Nuốt chửng" thôi, còn Arashi đã nắm giữ chức tông đồ rất nhiều năm liền rồi.
Arashi đương nhiên sẽ ra tay tấn công Emma dựa theo kế hoạch của riêng mình.

Hiện giờ, trên người cô ả chỉ toàn máu và máu mà thôi, ả bị thương khá nhiều.

Máu tươi được cụ hiện từ ý thức của ả trôi đi khắp nơi trong nước, chẳng khác nào một loại mồi nhử thơm ngon cả.
Emma có thể cảm nhận được tâm trạng nôn nóng sôi sục của những thứ đang náu mình sâu trong lòng biển lớn.

"Nuốt chửng" chẳng phải là một loại thuộc tính thân thiện dễ gần nào hết, nó vừa tham lam vừa hung hăng, đến cả những sinh vật sống kí sinh vào nó cũng y hệt như vậy, cho dù có gặp phải đồng loại đi chăng nữa, chúng cũng sẽ nhai nuốt lẫn nhau cả thôi.
Chỉ trong một giây khi Emma đang phân tâm suy nghĩ, một bàn tay đã đột nhiên che miệng ả lại, năm đốt móng tay sắc bén vô cùng cũng thừa dịp này để lưu lại mấy vết cào mới toanh trên mặt ả, cứ như thể đang muốn xé nát cả khuôn mặt của ả ta ra vậy.
Thang đo căng thẳng của Emma bỗng chốc chạm mức cực hạn.


Mãi mà phe bảo thủ của bọn ả vẫn chẳng thể nào đưa ra một định nghĩa chính xác về năng lực của người đàn ông này cho được, còn người đang nắm trong tay loại năng lực cho phép anh ta biết tuốt được mọi thứ lại là Hầu Thiên Hữu- người vốn đang là đồng minh của phe cấp tiến.
"Cưng sắp chết rồi."
Một chất giọng trầm trầm thuộc về cánh đàn ông đột nhiên vang vọng trong đầu Emma.
Ngay vào lúc ấy, tinh thần lực của Emma bỗng chốc thuyên giảm cực kì nhiều, vì ả không hề nghe được giọng nói kia bằng thính giác thông thường mà lại trực tiếp nghe thấy nó trong đầu của mình.

Người nọ thậm chí còn có thể hòa tan ý thức của mình để điều khiển năm giác quan của ả ư?!
Emma cảm thấy năng lực của Arashi thật sự rất đỗi kì quặc, chuyện quái dị này thậm chí còn đập nát phòng tuyến tinh thần của ả ta đi mất.
"Kraken!"[1]
Ngay sau khi gọi tên chủ mộng cảnh nhà mình, Emma đã dứt khoát xoay người về phía sau.
Lần này, người đàn ông nọ cũng chẳng buồn biến mất sau lưng ả, cặp kính kia của y cũng đã bị vứt đi đâu mất.

Khi thiếu mất một cặp kính chuyên dùng để che đậy, đôi mắt phượng của Arashi trông càng thêm yêu dị, chúng hấp dẫn và huyền bí đến nỗi chẳng hề giống như một đôi con ngươi của nhân loại nữa.

Tuy khóe môi của y đang nhếch lên, nhưng mấy nét hoa văn đỏ rực bên đuôi mắt y lại đang liên tục kéo dài ra bên ngoài.
"Em chỉ có thể ăn những loại ý thức có thực thể thôi đúng không?"
Sau khi câu nói này vang lên trong đầu Emma, ả chỉ cảm thấy vô số các hạt nước biển đang vây lấy bản thân mình đột nhiên trở nên lạnh lẽo đến khó lòng chịu đựng.

Nhược điểm của cô ả đã bị phát hiện rồi, trùng hợp hơn nữa là năng lực của người đàn ông này cũng thiên hướng xử lí những thứ như vậy.
Sau khi Arashi trông thấy nét mặt ấy của Emma, nét cười bên khóe môi y lại càng tươi tắn hơi như thế.

Y che miệng lại, sau đó tiếp tục thầm thì trong não của cô ả rằng: "Tôi nghĩ em sẽ không thích Yuri đâu, cô bé cũng sẽ không thích em một chút nào hết."
Ngay khi Arashi vừa dứt lời, đáy biển sâu hoắm dưới chân y lại đột nhiên được soi sáng bởi mấy đốm sáng lấm tấm.

Emma đã gọi chủ mộng cảnh nhà cô ả đến đây để hỗ trợ, một thứ sinh vật cực kì mạnh mẽ đã sắp sửa hiện thân ở nơi đây rồi, y cần phải dốc hết sức để ứng phó với nó mới được.
Cái bóng đen ngòm náu mình dưới đáy biển sâu bắt đầu bơi đến chỗ hai người bọn họ, đó là một loại sinh vật có kích thước tương đương với một tòa thành vĩ đại.

Khi xuất hiện ở nơi đây, thứ ấy trông như thể đã nâng cả một đáy đại dương của vùng biển này lên cao cao vậy.

Lớp biểu bì sần sùi của nó lồi lõm cứ như bề mặt của những hành tinh xa xôi ngoài vũ trụ, trên những vành đai lõm này là các đốm sáng xanh lá phân bổ rải rác, lấm ta lấm tấm.
Sau khi thứ nọ đến gần bọn họ cỡ trăm mét, ngoại hình của nó mới bắt đầu trở nên khá rõ nét, nó là một con bạch tuộc cực kì khổng lồ.

Cơ thể của con bạch tuộc kia thậm chí còn chưa trồi lên được đến tầng nông nhất của đại dương, nhưng sóng xung kích tinh thần nó mang theo lại dư sức phóng thẳng lên đến trên này.
Các sinh vật hãy còn đang bơi lội dưới chân Arashi và Emma đều bị con bạch tuộc khổng lồ hấp dẫn, chúng lớp lớp bơi đến gần nó.

Ngay khi đến được gần thứ sinh vật khủng khiếp nọ, thân mình của con nào con nấy cũng đều nát bấy hết cả.

Phần đầu của con bạch tuộc to tướng bắt đầu tách ra thành một lỗ thông khí có hình ngũ giác, ngay sau đó, nó nhanh chóng hút xáƈ ŧɦịŧ của đồng loại nhà mình vào bụng.
Dường như Emma đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ con quái kia rồi nên nó mới trồi lên được tận đây từ tầng tiếp theo của mộng cảnh.

Thêm vào đó, nó trông cứ như chẳng buồn để tâm đến việc tông đồ nhà mình có được an toàn hay không vậy.

Chỉ vừa mới ló dạng, nó đã lập tức bộc lộ bản tính tham lam háu ăn của mình, cứ như thể đang muốn nuốt chửng cả thế giới không bằng.
Arashi cũng không định đánh tay đôi với thứ quái vật có độ khó cao ngất ngưởng như này làm gì, y phải giải quyết mục tiêu lần này của bên phe mình bằng mọi giá.

Ngay sau khi Arashi buông thõng bàn tay đang che khóe miệng mình xuống, đôi mắt của y đã lập tức toát lên nét lạnh lẽo, y bảo: "Chính sự si mê sắc dục của em đã quyết định xem tôi nên sử dụng ai vào ngày hôm nay.


Nó rất ít khi được triệu hồi ra ngoài này, em may mắn lắm mới gặp được nó đấy."
Vốn dĩ, chủ mộng cảnh của "Âm dương sư" cũng không chỉ sở hữu một cái tên duy nhất.

Hình dạng khi giáng lâm của nó sẽ luôn thay đổi tùy theo vô số các tên gọi được tông đồ nhà nó ưu ái đặt cho.
Rõ ràng, hình thể nhân loại của Emma trông rất đỗi quyến rũ và hấp dẫn, nhưng khí chất trên người của tên đàn ông trước mắt ả hiện giờ lại càng ngày càng hút mắt hơn cả ả.

Thứ hoa văn đỏ rực cong cong trên đuôi mắt phượng của y trông chẳng khác nào đang trắng trợn phô bày nét đẹp mê hoặc của chủ nhân chúng ra bên ngoài hết.
"Tamamo no Mae."[2]
Rốt cuộc, Arashi cũng đã gọi thẳng tên của thứ này rồi.
Một thanh âm cao vút cứ như tiếng ré khóc của trẻ con đột nhiên xuất hiện, xé nát toàn bộ cả một mộng cảnh ở nơi đây.

Thanh âm này sở hữu một loại tính chất xuyên thấu vô cùng mãnh liệt, nó chạy dọc theo mạch nước biển, lao vun vút trong không khí, cứ như thể đang tuyên bố sự giáng lâm của một sinh vật cực kì vĩ đại nào đấy vậy.
Những người có thể nghe thấy tiếng kêu la quái dị kia không chỉ có mỗi một mình Emma đang đứng cách Arashi gần nhất, đến cả Trì Thác và Itten đang đứng cách tận một tầng của mộng cảnh cũng dư sức nghe thấy nó.
Tiếng kêu vang trời kia thậm chí còn có khuynh hướng át đi âm thanh điếc tai từ con cá voi to tướng đang canh giữ trên vùng đầm lầy này.

Chẳng những kì ảo và lạ lùng, nó lại còn kiêu ngạo và phô trương hơn cả tiếng gầm của con cá voi kia nữa.
Động tác phóng điện trên tay Itten chợt dừng một chút.

Cậu ta biết rõ rằng thanh âm vừa mới xuất hiện ở nơi này cũng chẳng phải là năng lực của Emma hay gì sất, đây là năng lực của "Âm dương sư" đấy à? Tuy nhiên, cậu ta còn chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều, mấy đòn ánh sáng từ Trì Thác đã ùn ùn lao đến đây.
Trên mặt đại dương bao la của tầng thứ ba nơi mộng cảnh này, vô số các tia sáng chói mắt có màu đỏ rực bắt đầu tụ tập lại.

Cứ như thể một Mặt Trời đỏ lửa đang dần sà vào vòng tay biển cả, chúng hội tụ về một nơi duy nhất, chói chang đến mức chẳng khác nào đang ấp ủ mong muốn đốt cạn sạch nước biển đi mất.
Tuy nhiên, khối hình tròn vĩ đại kia lại đang thay đổi đến chóng mặt, nó tự sinh ra tứ chi và phần đầu, sau đó dần dần hóa thành hình dáng của một con thú bốn chân có kích thước rất đỗi khổng lồ.
Đầu nó từ từ mọc thêm một đôi tai dài thật dài, thậm chí hai bên tai nó còn có tính chất nửa xuyên thấu, cứ như thể hai ngọn lửa đang âm ỉ cháy trong đêm đen mờ tối.

Khi bốn móng vuốt của nó bấu thẳng vào trên mặt biển, bốn xoáy nước lấm tấm hoa lửa cao đến tận trời cũng theo thế trải dài xung quanh bốn chân nó.
Trong nháy mắt ấy, nước biển đột ngột dâng cao đến mấy chục mét, tiếp theo lại rào rào rớt xuống lòng biển sâu.

Sau khi chín cái đuôi đỏ rực như thiêu như đốt của thứ sinh vật kia kiêu ngạo hoàn thành quỹ tích xòe rộng của mình, cả một đại dương mênh mông ở nơi đây trông cứ như đang sôi trào rung động chỉ vì nó.
Nghe được lời kêu gọi từ tông đồ nhà mình, mộng cảnh của Arashi đã cụ hiện thứ chịu tải cho thuộc tính hiện giờ của nó trong "Biển sâu u ám".

Nó chợt ngửa đầu, kêu to một tiếng, thanh âm trẻ nít gào khóc kia lại thống trị bầu trời của mộng cảnh này một lần nữa.
Đây chính là hình thể của Hồ li chín đuôi- "Tamamo no Mae".
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chú thích:
[1] Kraken: Một con quái vật biển tồn tại trong truyền thuyết dân gian của người Scandinavia, nó cũng đã trở thành một trong những nỗi ám ảnh trong tư tưởng của các thủy thủ chuyên qua lại ở Đại Tây Dương.

Kraken được miêu tả như một con bạch tuộc khổng lồ, mặc dù có rất nhiều tài liệu cho thấy các truyền thuyết về nó được sinh ra dựa trên những con mực to tướng có thật dài từ 13 đến 15 mét chuyên sinh sống ở nơi đây.

(Phỏng dịch, trích dẫn và diễn giải từ Wikipedia)
[2] Tamamo no Mae: Hay còn được gọi là Cửu vĩ hồ, Cáo chín đuôi, Hồ li tinh hoặc Hồ li chín đuôi.

Có khá nhiều truyền thuyết về Cáo chín đuôi nổi tiếng trong thần thoại của những nước Châu Á, trong đó bao gồm huyền sử về Đát Kỷ, bạn nào hồi bé có xem Na Tra chắc cũng biết bà rồi ha.

Nói là bà chứ thật ra Hồ li tinh không có giới tính cụ thể, vì hình như nó có khả năng hóa hình thành cả nam lẫn nữ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận