Ngoài Tiền Ra, Tớ Còn Thích Cả Cậu Nữa

CHƯƠNG 10: TRẬN CHIẾN ĐẦU TIÊN

Tôi và Quân thống nhất sẽ thi đấu 3 hạng mục. Là con gái nên tôi được ưu tiên chọn 2 trong 3 hạng mục. Đương nhiên tôi sẽ không bỏ qua một ưu thế lớn như vậy. Bây giờ việc cần làm là dồn hết mọi nỗ lực cho trận chiến.

Việc tôi công khai tuyên chiến với hotboy Quân đã trở thành chủ đề hót số một cho mọi cuộc buôn dưa trong phạm vi toàn trường. Trên Fanpage của Hội học sinh Global còn mở một cuộc thi dự đoán kết quả chung cuộc, thực chất là một vụ cá cược trá hình. Tỷ lệ hiện tại đang là 1 ăn 4 và 99% bình luận trên đó đều nghiêng về phe Quân.

Còn tôi từ một con bé vô danh bỗng trở thành nhân vật được săn đón nhất nhì trường. Bất kể đi đến căng tin, thư viện, nhà thi đấu đều có vô số ánh mắt dõi theo, họ thì thào về tôi với cái tên “con bé đối đầu với hotboy khối 11”. Tôi cũng bất lực trước sự nổi tiếng bất đắc dĩ này.

Trở về bàn học, tôi uể oải nằm rạp ra bàn. Bảo ngồi cạnh lay vai tôi:

“Hoài An, Hoài An, tớ có cái này cho bạn này.”

Bảo béo chìa ra 2 tấm băng đỏ buộc đầu, loại người ta hay dùng để cổ vũ bóng đá ấy, trên đó còn có 4 chữ màu vàng bắt mắt “HOÀI AN CHIẾN THẮNG”. Cậu ấy nói thêm : “Là tớ tự chuẩn bị đó. Cậu yên tâm, dù mọi người có đứng hết về phe Quân thì vẫn còn tớ luôn ủng hộ cậu.”

Tôi cảm động, nước mắt lưng tròng nhìn cậu ấy, Từ khi tôi vào trường, ngoài soái ca của tôi ra, cậu ấy là người cho tôi cảm giác ấm áp nhất. Cậu ấy cứ như món quà mà thượng đế tặng cho tôi vì tôi là một đứa bé ngoan vậy. Tôi cười vang, đưa tay quàng qua cổ cậu ấy, vui vẻ nói :

“Được. Bảo béo cậu nghe đây. Hoài An sẽ không làm cậu thất vọng đâu.”

Người cậu ấy hơi cứng lại trước cử chỉ thân mật của tôi. Lúc ngẩng lên, tôi vô tình bắt gặp tên Quân quay lại nhìn tôi. Cậu ta nhìn chằm chằm tôi và Bảo – vẫn trong tư thế ôm vai bá cổ, mặt có gì khó chịu lắm. Hờ hờ, cậu ta đang lo lắng vì tinh thần thi đấu của tôi rất tốt chứ gì.

Lượt đấu đầu tiên là do tôi chỉ định hạng mục. Suy đi tính lại, tôi chọn cờ vua. Dù gì tôi cũng có ưu thế hơn vì đã đoạt giải cấp thành phố hồi năm ngoái. Tôi nắm chắc 10 phần sẽ hạ hắn dễ dàng.

Địa điểm thi lần này là lớp học. Bộ cờ vua đã được sắp sẵn lên chiếc bàn giữa lớp. Xung quanh tôi và Quân,vòng vây đã kín đặc bao gồm các bạn trong lớp và vô số học sinh lớp khác cũng tò mò đến xem.

Trong lúc chuẩn bị thi đấu, tôi còn nghe 1 bạn phóng viên của Hội học sinh Global cầm Micro, giọng oang oang trước máy quay:

“Thưa toàn thể thầy cô và các bạn. Chỉ ít phút nữa màn đối đầu nảy lửa sẽ diễn ra giữa Nguyễn Hoài An và Trần Minh Quân lớp 11A2. Trận đấu đã thu hút sự quan tâm rất lớn của toàn thể học sinh trong trường. Rốt cuộc kết quả ra sao. Hãy cho chúng tôi biết dự đoán của bạn tại Fanpage “Hội học sinh trường Global”, phần thưởng lớn đang chờ đợi những người thông thái.”

Đứng cạnh tôi là Bảo béo, chúng tôi đeo sợi băng Bảo chuẩn bị, trông khí thế ngút trời. Tên hôn quân thấy vậy chế giễu:

“Này, cô tưởng mình đang thi “Đường lên đỉnh Olimpia” chắc”.

Tôi phớt lờ hắn, quay sang nói với Cảnh Minh bằng giọng dịu dàng đến tôi cũng ngạc nhiên:

“Anh ơi, bắt đầu được rồi ạ”.

Cảnh Minh cười, đứng lên thông báo:

“Đây là lượt đấu đầu tiên trong 3 ván đấu. Hạng mục Cờ Vua do Hoài An chỉ định. Chúng ta chỉ đấu duy nhất một ván để phân định thắng thua. Hai bạn có ý kiến gì thêm không.” Nhận được 2 cái lắc đầu. Anh dõng dạc tuyên bố: “Trận đấu chính thức bắt đầu”.

Ban đầu tôi khá chủ quan, cứ nghĩ sẽ nhanh chóng hạ được hắn. Nhưng tôi đã nhầm, tay này chơi cờ rất khá, thậm chí ngang cơ tôi luôn. Tại sao mình không gặp hắn ở giải cờ vua năm ngoái nhỉ. Cái tên hôn quân đó lúc chơi cờ cứ như một người khác vậy. Suy nghĩ thấu đáo, từng đường đi nước bước đều tính toán kỹ càng. Sau 40 phút toát mồ hôi hột, rốt cuộc tôi cũng tìm ra một sơ hở nhỏ của hắn, dốc toàn lực dồn hắn vào chân tường. Kết quả chung cuộc, tôi thắng.

Tôi nhảy cẫng lên sung sướng, nắm chặt 2 tay Bảo béo lắc mạnh “Bảo ơi tớ thắng rồi này, tớ giỏi quá đi mất”.

Tên Quân đó nhìn một màn ăn mừng trước mắt liền tức giận bỏ đi. Chắc lòng tự trọng bị tổn thương hehe.

Cảnh Minh cười lớn, vui vẻ thông báo tôi là người thắng cuộc, còn vỗ vai tôi khen “Giỏi lắm Hoài An” hại tôi bị đơ mất một lúc.

Bạn phóng viên lại oang oang tiếp tục công việc của mình :

“Cô gái Hoài An đã có được chiến thắng đầu tiên cho mình, đây quả là khởi đầu rất thuận lợi. Có vẻ như tình thế không giống như dự đoán của hầu hết chúng ta. Vẫn còn cơ hội cho bạn thay đổi quyết định. Hãy truy cập trang Fanpage của Hội học sinh và cho chúng tôi biết ý kiến của bạn.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui