Vài ngày sau
"Ba !! Ba có thấy Kim Duyên đâu không ?"
Khánh Vân từ công ty K&K nhanh chóng trở về nhà tìm Kim Duyên, sáng đến giờ Kim Duyên bỗng mất tích, điện thoại không bắt máy, nhắn tin không trả lời, đến công ty tìm thì không thấy mà bây giờ về nhà kiếm cũng không có, em chỉ để lại duy nhất một lời nhắn
Mình chia tay đi
"Không !! Sao thế ??". Ông Nguyễn nhíu mày
"Con không gọi được cho em ấy"
"Chỉ là không gọi được thôi mà cuống lên như thế đấy à. Chắc nó đi đâu đó tối nó về thôi"
Khánh Vân không trả lời, cô đi thẳng ra ngoài, lên xe tiếp tục đi tìm Kim Duyên, đến những nơi mà Kim Duyên hay đến
"Alo Phương Anh à !! Em cho người tìm Kim Duyên giúp chị, cô ấy mất tích rồi"
Tiếng cúp máy cùng với tiếng thở dài đều phát ra cùng một lúc
Muốn đi đâu cho dù có là bỏ trốn thì ít ra cũng phải nói cho cô biết một tiếng chứ, cô sợ Kim Duyên gặp phải nguy hiểm
Ting ting
Sân bay Quốc tế Tân Sơn Nhất
Là tin nhắn của Phương Anh
Kim Duyên đến sân bay để làm gì chứ, em ấy muốn đi đâu vậy ? Tính về lại Tây Ban Nha sao ?
Khánh Vân tức tốc chạy đến sân bay Tân Sơn Nhất, lục tung sân bay lên để tìm Kim Duyên
"KIM DUYÊN"
Khánh Vân hét to khi vừa mới thấy cô ấy, dường như cô ấy chuẩn bị đi đâu đó. Thấy Khánh Vân, Kim Duyên liền đi nhanh hơn phớt lờ tiếng Khánh Vân kêu ơi ới phía sau
Khánh Vân vội vàng chạy nhanh đến chỗ Kim Duyên nắm tay lôi em đứng lại
"Em đi đâu thế ??"
"Tôi về Spain"
"Em về đó làm gì ?"
"Tôi đi đâu kệ tôi, sắp tới chuyến bay rồi, bỏ ra". Kim Duyên cố vung tay Khánh Vân ra
"Sao lại chia tay ? Ít ra cũng phải cho tôi biết lý do chứ"
"Không yêu nữa thì chia tay, tôi không muốn làm phiền cuộc sống của chị nữa, tôi là đồ rắc rối, chị về và tiếp tục sống với chồng chị đi"
Khánh Vân nghe thế liền giật tay kéo Kim Duyên lại ôm vào lòng
"Em không phải là đồ rắc rối"
"Bỏ em ra". Kim Duyên cố gắng đẩy Khánh Vân ra nhưng không được, Khánh Vân quá mạnh
Mắt cô ấy bây giờ đã rưng rưng muốn khóc
"Sao lại khóc"
"Vân về đi !! Hức...em phải về Tây Ban Nha"
"Không có sự cho phép của Vân em không có quyền đi đâu cả". Khánh Vân giật lấy tấm vé trên tay Kim Duyên xé thành từng mảnh cho vào sọt rác, cô kéo Kim Duyên ra khỏi chỗ đó đến một nơi vắng vẻ người hơn nói chuyện
Kim Duyên vẫn còn khóc thút thít
"Nói cho Vân biết có chuyện gì xảy ra, tại sao em lại đòi chia tay ?"
Kim Duyên lắc đầu
"Không yêu nữa thì chia tay
Kim Duyên lặp lại câu nói đó một lần nữa, tất nhiên là Khánh Vân không tin, cô mạnh tay kéo em lại mút lấy đôi môi em, Kim Duyên ban đầu không đồng ý nhưng được một chút thì lại mềm lòng
Cả hai thở hổn hển dứt ra sau vài phút
"Không yêu mà như thế đó
hả ?"
Kim Duyên không trả lời đánh yêu vào ngực Khánh Vân một cái rồi gục mặt xuống vai chị
"Có biết là Vân lo cho em lăm không ? Vân đã phải chạy khắp mọi nơi để tìm em đó, nếu như không muốn bỏ trốn thì cũng phải nói chứ"
"Ý là không nói mà Vân còn tìm được em"
"Nếu như có lý do hợp lý, Vân sẽ cho em đi, nói Vân nghe đã xảy ra chuyện gì"
Kim Duyên bặm môi lắc đầu
"Không nói cũng được, rồi Vân sẽ điều tra ra nguyên nhân, về nhà thôi". Khánh Vân kéo tay Kim Duyên ra xe
"Không được ! Đừng về nhà"
"Sao thế ??"
"Em không muốn về nhà Vân"
Khánh Vân nhíu mày, không hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì
"Vậy thì đến ngôi nhà lúc trước em ở"
Kim Duyên gật đầu đồng ý
Hai người cùng nhau đi ăn gì đó rồi mới trở về, trong lúc đó Khánh Vân có dại miệng Kim Duyên nhưng cô ấy không hề nói lời nào về lý do bỏ đi
"Vân ở lại với em chứ ??"
Khánh Vân đưa em vào nhà tính rời đi thì em níu tay lại hỏi
Khánh Vân chần chừ một lúc rồi cũng gật đầu, cô đang suy nghĩ xem sẽ phải diện lý do gì để đêm nay không về nhà đây
"Em thật sự không nói sao ? Là ai hăm dọa em đúng
không ?"
Kim Duyên đang nằm trên đùi Khánh Vân tay mân mê hàng xương quai xanh quyến rũ của chị, miệng nhất quyết im bặt không nói
"Vân nói cho em biết, Vân đổi em với giá 500 triệu nhưng ai khác muốn có được em thì phải trả cho Vân 9999999999999 nghìn tỷ Vân mới chấp nhận cho em đi"
Kim Duyên phì cười
"Sao đột nhiên em lại lên giá cao thế ? Không ai có đủ tiền để mua đâu"
"Vì thế nên đừng hòng có ai cướp lấy em"
"Không có ai cướp em cả"
"Vậy chứ tại sao em lại bỏ đi"
Kim Duyên lại lắc đầu
"Kim Duyên". Khánh Vân nhẹ giọng
"Hửm ??"
"Làm ơn đừng rời bỏ Vân"
Khánh Vân chưa từng cầu xin ai điều gì, bây giờ lại nói ra những lời như thế với người tình
"Em xin lỗi"
"Đừng xin lỗi, Vân biết em không có lỗi gì cả"
"Em sẽ không tùy tiện bỏ đi nữa"
"Nói là phải giữ lời đó"
Kim Duyên bật cười ôm chầm lấy chị
"Không hiểu tại sao Vân lại yêu em nhiều đến thế nữa, rõ ràng Vân là gái thẳng mà ??"
__________
Oke....thẳng thì thẳng