Phòng tổng thống, khách sạn Hoàng Gia Italy.
Giờ đây, căn phòng sa hoa này cực kì yên tĩnh đến kì lạ.
Đặc biệt chú ý tới người đàn ông đang nằm an giấc trên chiếc giường ga trắng, tựa như mĩ nam đang an giấc ngủ nồng.
Đó không ai khác chính là Hắc Tư Dạ.
Người đứng đầu Vương Thành đã qua đời.
Có lẽ, chẳng ai biết được tại sao anh vẫn còn sống, duy chỉ có Lưu Quang Nhất là biết điều đó.
Bỗng chốc, bàn tay hơi cử động.
Hắc Tư Dạ từ từ mở mắt.
Anh cảm giác giấc ngủ này kéo dài tới thế kỉ vậy.
Bỗng chốc hàng lông mày anh nhíu lại khó hiểu.
Anh đã chết rồi? Làm sao lại ở đây? Mắt...!lại nhìn thấy rồi!!!
Quả thực Hắc Tư Dạ vẫn chưa ý thức được cái gì cả.
Đúng lúc này cửa phòng có tiếng động.
Thấy Lưu Quang Nhất bước vào anh mới hiểu ra rằng đây không phải mơ.
Lưu Quang Nhất từ từ bê cốc nước ấm tới đưa cho Hắc Tư Dạ vui mừng.
- Hắc Gia, anh đã tỉnh.
Thật sự làm cho tôi lo muốn chết!
- Tôi vẫn còn sống?
Hắc Tư Dạ nghi hoặc.
Lúc đó anh nhớ rõ anh đã bày tỏ với cô lần cuối.
Vậy mà lại có thể sống? Chẳng lẽ...
Đưa mắt quét qua Lưu Quang Nhất, Hắc Tư Dạ hừ lạnh cầm lấy cốc nước ấm đưa lên miệng uống cạn.
Môi anh khô khốc, cổ họng lại rát nên vừa có chút nước cảm thấy dễ chịu hơn hẳn.
Đợi Hắc Tư Dạ uống xong, Lưu Quang Nhất bình tĩnh kể lại sự việc cho anh nghe.
Lúc mới đưa Hắc Tư Dạ đang nguy kịch vào viện thì Lưu Quang Nhất bí mật gặp riêng viện trưởng để xem tại sao sức khỏe của Hắc Tư Dạ lại xấu đi.
Viện trưởng lúc đó nói rằng Hắc Gia vì sử dụng một lượng thuốc lạ khiến khối u chuyển xấu, làm giảm quá trình thuốc giảm đau.
Lưu Quang Nhất cau mày.
Hắc Gia chưa bao giờ dùng đồ linh tinh.
Chỉ ăn thức ăn do đầu bếp riêng nấu.
Mà đầu bếp riêng toàn do anh đích thân lựa chọn.
Làm sao lại có vấn đề?
Bỗng trong đầu Lưu Quang Nhất lóe lên một ý nghĩ.
Mỗi sáng khi Hắc Gia dùng bữa là Phong Vân và Phong Lôi đều có mặt báo cáo.
Nhưng, điều anh nghi hoặc ở đây tại sao hai người họ cứ đến đúng thời điểm đó.
Vả lại, một lần thông báo xong thì một trong hai người đó đều lấy nước cho Hắc Gia uống.
Nghĩ tới đây, Lưu Quang Nhất đã tự mình bí mật cho người điều tra.
Anh phát hiện ra, một phần lớn thông tin cổ phiếu khi Hắc Gia không điều hành bị lộ ra bên ngoài.
Anh ta lại càng nghi ngờ hơn.
Đúng lúc quay trở lại phòng cấp cứu thì vô tình Lưu Quang Nhất đã nghe được cuộc trò chuyện của Phong Lôi.
Anh ta lại càng chắc chắn Phong Lôi là gián điệp, mà bao nhiêu năm qua che dấu.
Vả lại, có vẻ thế lực phía sau Phong Lôi vô cùng lớn mới khiến anh ta mạo hiểm tiết lộ bí mật giá thầu sắp tới nữa.
Chính vì sợ Phong Lôi gây hại cho Hắc Gia, Lưu Quang Nhất đã đi một nước cờ không ai ngờ tới.
Anh ta dặn giám đốc bệnh viện bí mật thông báo cho các bác sĩ phải nói rằng bệnh tình của Hắc Gia chuyển biến xấu.
Dù đã khống chế được khối u, nhưng cần phải có một người cao tay giúp đỡ.
Vì vây mà Lưu Quang Nhất tốn bao công sức mới ép được Cẩm Bằng ra tay cùng mình hỗ trợ giúp Hắc Gia.
Quá trình có chút khó khăn.
Khi đưa Hắc Gia ra khỏi phòng cấp cứu.
Mọi người tưởng anh vẫn chưa phẫu thuật nhưng không phải, ca phẫu thuật đã thành công nhưng bị Lưu Quang Nhất áp chế giấu kín.
Chỉ là Cẩm Bằng nói sau phẫu thuật mắt sẽ có dấu hiệu chảy máu vì bị ảnh hưởng.
Nhưng qua hai giờ sẽ không sao.
Quả nhiên, lúc Hắc Gia kích động nhất chính là lúc làm cho mọi người càng tin anh bị bệnh ảnh hưởng chảy máu mắt.
Cuối cùng, Lưu Quang Nhất nhân lúc mọi người không chú ý, Hắc Gia đang nói với Tuyết Nhàn lần cuối.
Anh đã bảo Cẩm Bằng hành động.
Bí mật tiêm một loại thuốc gây tê khiến các cơ quan tạm dừng hoạt động trong 3 tiếng.
Khi Tuyết Nhàn đến tưởng chừng Hắc Gia đã chết lại khiến Lưu Quang Nhất an tâm hơn.
Cũng may khi mang Hắc Gia đi hỏa táng, Tuyết Nhàn không đi cùng vì quá đau buồn.
Anh biết Phong Lôi sẽ bận liên lạc với nhân vật kia cũng không đi.
Anh lại sai Phong Vân ở lại kiểm tra khách viếng thăm.
Vì vậy, Lưu Quang Nhất cho người đưa Hắc Gia lên một chiếc ô tô mà các bác sĩ đã đợi sẵn ở đó sang Italy, nơi mà anh đã bí mật chuẩn bị.
Sau đó, Lưu Quang Nhất thế một cái xác khác đem thay vào chỗ của Hắc Gia hỏa táng rồi mang về.
Kế hoạch quá hoàn hảo khiến Hắc Tư Dạ còn không biết được.
- Vậy cậu nói thử xem, tại sao cậu lại thuyết phục được Cẩm Bằng?
Hắc Tư Dạ tựa người ra sau hỏi.
Lưu Quang Nhất bỗng cười sảng khoái.
- Tại vì tôi vô tình thấy vòng cổ của Triệu Nhị Hinh với Cẩm Bằng giống nhau nên cho người điều tra ngầm.
Họ chính là anh em ruột thất lạc.
Tôi có Triệu Nhị Hinh trong tay, đương nhiên là Cẩm Bằng sẽ nghe theo lời tôi rồi!
Vừa nói Lưu Quang Nhất vừa tự hào.
Ai bảo anh thông minh quá làm gì!
- Còn Tuyết Nhàn! Cậu dám để cho cô ấy khóc tang thương vậy? Lại còn đem ảnh tôi để thờ?
- Haiz...!Hắc Gia, bất đắc dĩ thôi, tôi vì anh cả mà.
- Sau vụ này, phạt ra đảo hoang tu tâm đi!
Lưu Quang Nhất mếu máo.
Chỉ là cho Tuyết Nhàn khóc chút xíu cho mọi người tin thôi mà.
Phạt gì nặng vậy..
Hắc Tư Dạ trầm ngâm.
Anh hiện tại thật sự rất nhớ cô.
Thật không tin Phong Lôi lại dám phản bội anh.
Người từ trước tới giờ đối đầu với anh chỉ có hắn ta.
Anh ghét nhất là bị phản bội! Sự việc lần này...!anh nhất định khiến cho bọn chúng phải trả giá đắt!