Ngoan Dỗ Em [lichaeng]

Màn đêm buông xuống, thành phố đã lên đèn. Phòng kí túc xá nam 301, bây giờ đang thảo luận về tân sinh viên năm nay, khí thế ngất trời.

"Đại học C năm nay có mỹ nhân, một tân sinh viên là Yeonwoo. Tóc dài bồng bềnh, ưu nhã thanh lịch, tớ đoán, hoa hậu giảng đường năm nay chắc chắn là cô ấy. Hoa hậu à....vẫn là Li ca của chúng ta, có Li ca ở đây, cũng không đến lượt người ngoài."

RM nói, trong miệng ngậm kẹo que vỗ vai Lisa.

"Li ca, kí túc xá chúng ta ròng rã một năm cũng không có ai thuận lợi thoát ế, nếu không cậu năm nay hi sinh một chút, đến với Yeonwoo. Huynh đệ chúng tớ cũng có thể đi theo được nhờ, làm quan hệ hữu nghị giữa hai kí túc xá, ai cũng có đối tượng, thế nào ?"

Lisa ngồi trên ghế, chân dài chồng lên nhau, tay nhàn nhã xoay bút viết, cười không nói.

Kai là đồng hương của RM, vừa đi đến cửa, nghe thấy lời này liền không phục: "Cậu thổi phồng Yeonwoo như vậy cũng vô dụng. Tớ muốn nói hoa hậu giảng đường năm nay tuyệt đối thuộc về khoa điện tín, khoa máy tính các cậu tránh sang một bên."

Khó khăn lắm khoa điện tín mới có một mỹ nhân xinh đẹp như thế, Kai vô cùng quyết tâm !

RM nghe được cười không ngừng: "Thôi đi, điện khí các cậu có thể có học muội đã không quá tệ, còn ảo tưởng tranh giành hoa hậu giảng đường ? Đùa chết tớ !"

"Cậu đừng không phục, khoa điện tín năm nay vô cùng mạnh !"

RM đối với lời nói kia tỏ vẻ khinh thường, khịt mũi coi thường.

Thái độ của cậu ta kích thích lòng háo thắng của Kai, xắn một bên tay áo: "Không tin đúng không ?"

RM còn tưởng rằng cậu ta muốn đánh nhau, cũng xắn tay áo lên. Những người khác trong kí túc xá giật mình, lập tức cảnh giác bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên ngăn cản.

Nhưng mà một phút sau đó, Kai rút điện thoại ra: "Tớ có Wechat cô ấy, cho các cậu nhìn một vòng trang cá nhân, chờ đó !"

Mọi người: "...."

Ngay sau đó, Kai vui vẻ nói: "Mau nhìn mau nhìn, vừa phát Wechat mới. A, đây không phải thư viện trường học của chúng ta sao ?"

Cậu ta vừa dứt lời, RM đã đoạt lấy điện thoại di động vội vàng nhìn. Trên tấm ảnh một cô gái dựa vào con gà búp bê lớn, mắt ngọc mày ngài, cười vô cùng mỹ lệ rung động lòng người.

Chưa kịp khen cô bé này xinh đẹp, RM liền nhớ lại một chuyện, ngẩng đầu nhìn về phía Lisa: "Li ca con gà búp bê đáng yêu này...chảng phải là cậu sao ?"

Lisa nghi ngờ quay đầu, thấy RM cầm điện thoại đi tới, chỉ vào ảnh chụp trên điện thoại: "Tớ vừa đi, Li ca cậu vì phối hợp với người ta, bày ra một tư thế đáng yêu như thế ?"


RM mở rộng tầm mắt, cả người như bị sét đánh. V và Jisoo nghe cũng thấy hứng thú, chạy tới nhìn: "Đâu đâu, Li ca bày tư thế gì ?"

V tới sau không kịp nhìn thấy hình ảnh, hỏi RM. RM bẻ lái lại, nhún vai: "Cô ấy xóa rồi."

"Vì sao lại xóa ? Tớ còn chưa kịp nhìn." V hơi thất vọng, gấp gáp lôi kéo RM hỏi: "Cuối cùng là bày tư thế gì, cậu làm mẫu theo đi."

RM cười tủm tỉm: "Tớ làm sao có thể học được, chính cậu ấy đang ở đây, bảo làm lại tư thế đó một lần nữa là được rồi."

"...."

Lisa khom lưng nhặt quả bóng rổ bên chân, ném qua.

RM và V ôm bụng cười, né tránh.

Jisoo trầm mặc nãy giờ, khí chất già dặn mở miệng: "Được, vì học muội khom lưng, vứt bỏ hình tượng phối hợp với người ta chụp ảnh, chúng ra phải vui mừng cho cậu ta, đừng cười."

Vừa dứt lời, RM và V càng cười to hơn.

Trên mặt Lisa có chút nóng, trừng mắt nhìn Jisoo: "Cậu cũng cùng bọn họ ồn ào."

Jisoo cười: "Theo sự hiểu biết của tớ đối với cậu, có thể làm đến mức này, nếu nói đối với người ta không có ý tứ gì, tớ cũng không tin."

"Chúng tớ cũng không tin." V và RM trăm miệng một lời.

Kai lúc lâu sau mới lấy lại tinh thần, có chút bị đả kích: "Không thể nào Li ca, cậu thích Chaeyoung ? Đừng, tớ còn chuẩn bị theo đuổi người ta, nếu cậu cũng thích, tớ phải làm sao ?"

Lisa thần sắc bình tĩnh bật máy tính lên, không thèm để ý Kai.

Kai đợi một lúc, nói: "Li ca không nói lời nào, chính là không thích người ta ? Cậu nếu không thích, tớ sẽ...theo đuổi ?"

Lisa đã tiến vào trạng thái làm việc.

Kai rốt cuộc an lòng, nhẹ nhàng thở ra: "Chờ tớ theo đuổi được về tay, sẽ mời mọi người ăn cơm !"

RM cười cậu ta: "Cậu cũng đừng đắc ý, học muội xinh đẹp như vậy cũng không mù, theo đuổi được sao ?"


"Làm sao không thể ?" con ngươi Kai đảo một vòng, cười tủm tỉm nói: "Tớ tự nhiên có biện pháp của tớ, đều đã có kế hoạch rồi."

RM tràn đầy phấn khởi: "Kế hoạch gì, nói cho anh em nghe một chút ?"

Kai nói: "Tớ là đại diện chủ nhiệm lớp 1,2. Buổi sáng ngày mai sẽ triệu tập bọn họ tập hợp phát quân phục. Đến lúc đó, nếu như quân phục cô ấy thiếu mũ, có phải sẽ chủ động tìm tớ báo cáo tình huống không ? Đến lúc đó tớ giúp cô ấy tìm mũ, thuận tiện mượn cơ hội mời ăn cơm, cô ấy hẳn là không từ chối ?"

RM câu môi: " Tiểu tử cậu được đấy, còn nghĩ ra mánh khóe như thế. Nhưng mà vụng trộm giấu mũ người ta đi, đó cũng là quá tệ. Đây gọi là lấy công làm việc tư !"

"Đây có là gì ?" Kai xem thường: "Muốn có người yêu, nếu không có cơ duyên cũng phải tự mình tạo cơ duyên nha !"

Sau khi Kai đi, RM dựa lưng vào ghế, hai tay đặt sau đầu ngửa mặt thở dài một tiếng: "Phòng 301 năm nay không đến mức như trước cô đơn trong vô vọng chứ ? Tớ vẫn chờ các cậu giới thiệu cho tớ đối tượng đây."

V rửa mặt xong bò lên giường, lúc này đang cầm điện thoại nói chuyện phiếm, nghe vậy ghé mắt nhìn qua: "Vậy cậu chờ đi, không chừng lúc tớ thoát cô đơn, liền giúp cậu một chút."

"Cậu ?" RM nheo mí mắt, dáng vẻ hiển nhiên không để trong lòng.

V ngồi xuống: "Cậu đừng có mà xem thường, nghỉ hè lão tử mới quen biết được một học muội, khi nãy gọi điện thoại, tớ hẹn cô ấy tối mai gặp mặt, cô ấy đã đáp ứng. Cậu cảm thấy, có hi vọng hay không ?"

"Tớ đi !" RM trực tiếp đứng lên, chạy đến méo giường V, vẻ mặt nhục nhã: "Cậu vậy mà dám dụ dỗ em gái, Lisa và Jisoo là một đôi, sau đó hai chúng ta cũng ráng chắp vá mà thành một đôi đi ? Cậu dám ngoại tình !"

Jisoo mới vừa uống miếng nước, nghe thấy lời cậu ta nói suýt sặc: "RM, cậu nói cái gì đấy ?"

RM cười: "Soo lão đại, cậu cũng cảm thấy chia cặp như vậy không hợp lý nhỉ ? Mà tớ thấy, cậu cùng Li ca nhan sắc cao như thế, lại còn là cao thủ máy tính, nếu ở bên nhau quá vô lý. Không thì, cậu với tớ thế nào ?"

Jisoo cười mắng: "Cút !"

Ngay hôm sau, Chaeyoung và Jungkook cùng nhau đến trước cửa thư viện nhận quân phục, lúc phát đến tay Chaeyoung thì thiếu cái mũ. Cô cẩn thận kiểm tra lại các phụ kiện khác, xác định bản thân không nhầm, đi lên nói cho Kai tình huống của mình.

Kai diễn ra bộ dáng thật kinh ngạc, sờ sờ đầu: "Cũng không biết có xót lại ở kí túc xá hay không, không thì em đi cùng anh đến kí túc xá xem một chút ?"

Jungkook nắm cánh tay Chaeyoung: "Tớ đi chung với cậu !"


Cô cười cảm ơn.

Khóe môi Kai trề xuống, cũng không dám nói gì, bảo mọi người giải tán sau đó dẫn hai cô gái đi đến kí túc xá nam.

Lúc chờ anh ta lên lầu, Jungkook kéo tay cô đi đến đại sảnh kí túc xá ngồi. Mắt Jungkook nhìn quanh bốn phía, dường như đang tìm cái gì.

Cô tò mò hỏi cô ấy: "Cậu tìm ai vậy ?"

Jungkook ghé vào bên tai cô nhỏ giọng nói: "Nghe nói nam sinh khoa máy tính và điện khí ở cùng một kí túc xá, tớ đang xem bản thân có may mắn ngẫu nhiên gặp được đại thần Lalisa không."

Nghe thấy cái tên quen thuộc, tim Chaeyoung đập nhanh mấy nhịp, ma xui quỷ khiến, cũng bắt đầu nhìn xung quanh, chẳng qua chưa kịp nhìn thấy thân ảnh của anh, đã bắt gặp ánh mắt của rất nhiều nam sinh khác nhau.

Jungkook nuốt nước miếng: "Thật nhiều nam sinh nhìn cậu, lần đầu tiên tớ được nhiều người khác chú ý như vậy, là do dính hào quang của cậu. Tớ có chút...ngượng ngùng."

Cô ấy cúi đầu xõa tóc ra, sau đó ngẩng đầu, cười thật tao nhã.

"...."

Lúc này, có một nam sinh ngại ngùng đi tới, trước mặt Chaeyoung cong lưng, lễ phép hỏi: "Chào bạn học, có thể kết bạn Wechat không ?"

Cô đang định uyển chuyển từ chối, Jungkook bên cạnh lại kích động bắt lấy cổ tay cô, dùng sức rất lớn: "Mau nhìn mau nhìn, Lisa !"

Lúc Chaeyoung ngẩng đầu nhìn qua, thì thấy Lisa cùng một nam sinh khác cười nói từ bên trong đi ra.

Anh từ khi nghỉ hè đến giờ nhìn không có gì thay đổi, dáng người cao ráo, mi thanh mục tú, 'ngọc thụ lâm phong (1)' khi cười rộ lên những tia ấm áp như một sợi lông chim mềm nhẹ, lang thang trong trái tim người ta, nổi lên gợn sống như có như không.

(1) Ngọc thụ lâm phong: nói về khí chất của một người đàn ông, thanh cao nhẹ nhàng nhưng kiên cường. Một vẻ đẹp tựa như ngọc.

Chaeyoung theo bản năng đứng lên, chưa suy nghĩ cẩn thận đã muốn đi đến chỗ anh. Nhưng mà ngay sau đó, cô nhớ lại lúc trước Lisa vì trốn cô, mà từ bỏ công việc thực tập đáng mơ ước ở La thị.

Ý cười trên mặt cô cứng lại, khắc chế sự xúc động trong lòng, không đi đến đó nữa.

Jungkook hào hứng nói ở bên tai cô: "Lần đầu tiên nhìn thấy đại thần gần như vậy, thực sự quá soái ! Người bên cạnh khí chất yếu hơn đại thần một chút, nhưng nhìn qua bộ dạng cũng rất tuấn tú !"

Lúc này anh cũng nhìn qua đây, ánh mắt quét một cái trên người Chaeyoung, rồi lại nhìn nam sinh đang đứng bên cạnh cô.

Nam sinh bỗng dưng cảm thấy bản thân dư thừa, xoay người rời đi.

Jisoo nhìn theo ánh mắt Lisa, lại nhìn cô gái bên kia, quay đầu hỏi: "Người quen ?"

Anh không nói gì, cô cũng thu hồi tầm mắt, thấy Kai cầm mũ chạy ra, cô mỉm cười đứng lên tiếp nhận: "Cảm ơn học trưởng."


"Không cần cảm ơn, đây là do anh thất trách, anh phải thật xin lỗi em mới đúng." Kai nhìn thời gian, lại nói: "Đã đến giờ cơm rồi, hại các em phải chạy tới đây lấy đồ, không thì như vầy đi, anh mời các em ăn cơm trưa, coi như xin lỗi vậy."

"Không cần, cũng không phải chuyện gì lớn." cô vội vàng từ chối.

"Vậy không được, anh là người rất chu đáo, nếu như em không cho anh tỏ vẻ một chút, trong lòng anh sẽ không yên. Anh còn là đại diện chủ nhiệm lớp các em, mấy ngày nữa học quân sự sẽ thường xuyên gặp mặt, em không thể làm anh mỗi lần thấy em đều cảm thấy áy náy chứ ?"

Chaeyoung bị anh ta nói đến mức không có cái cớ để từ chối, chỉ có thể dò hỏi ý kiến Jungkook, sau đó gật đầu đồng ý.

Jisoo đứng bên kia nghe, nghĩ đến lời nói trong kí túc xá tối hôm qua của Kai, lại nhìn tình huống đang xảy ra trước mắt này, trong lòng liền hiểu rõ.

Jisoo cười đi qua, khoác tay lên vai Kai, ý vị thâm trường nhướng mày: "Tiểu tử cậu, có năng lực đấy."

Kai thấy Jisoo và Lisa, kinh ngạc một chút, cười chào hỏi: "Li ca, Soo lão đại, thật tình cờ nha, hai người định đi đâu vậy ?"

"Còn có thể làm gì, đương nhiên là ăn cơm." Jisoo nói.

"Đúng lúc chúng tớ cũng định đi ăn cơm, đi cùng không ?" Kai thuận miệng nói, thâm tâm cũng không hy vọng hai người có giá trị nhan sắc cao hơn anh ta đi chung.

Jisoo làm sao không biết cậu ta nghĩ gì, cũng không thật sự muốn phá hư chuyện tốt của người ta, đang định từ chối, ai ngờ Lisa lại gật đầu: "Ừ cũng được."

"....."

*Tác giả có lời muốn nói*

Kai: £¢¥^¥€¢££€€€©€€¢¢ (ở đây tính lược một vạn chữ thô tục)















Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận