Ngoan Nào Để Anh Yêu Em


"Đừng ...!A ...!Ưm ...!"

Trình Khả Hạ bị kích thích đến bật ra tiếng rên rỉ khó kìm nén, không nhịn được muốn thoát khỏi cái cảm giác khiến cô gần như mất khống chế.

Cô mới vừa ngồi thẳng người dậy thì đã bị anh ghì chặt xuống đùi.

Lăng Hàn Khai phà hơi vào bên tai cô: "Ngoan, đừng nhúc nhích, sẽ rất sướng."

Một tiếng ngoan này của anh dịu dàng đến nỗi lông tơ cả người cô đều ngoan ngoãn xìu xuống, bao gồm cả bụi cỏ ở dưới khe lồn, bị nước dâm thấm ướt, cũng ngoan ngoãn cụp xuống, không
cản trở anh xoa nắn cọ xát nữa.

Ngón tay gãi nhẹ lên âm vật của cô, cơn tình dục Trình Khả Hạ vừa dần xuống lại dâng lên, cô không nhịn được rên rỉ thành tiếng.

Lăng Hàn Khai mút mát vành tai cô, tiếng nói có chút mơ hồ:


“Đừng rên ra tiếng, để người ta nghe thấy thì không hay."

Trình Khả Hạ không khỏi mím chặt đôi môi, dần xuống tiếng rên rỉ trong cuống họng, nhưng anh cũng không dừng lại, còn nhất quyết bắt nạt cô.

Lúc này, sức mạnh trên ngón tay của anh lại tăng thêm, cơ thể cô lại dần dần nhũn ra.

Cô sợ mình sẽ không nhịn được mà rên rỉ thành tiếng, bèn cắn chặt môi, tầm mắt nhìn chầm chầm vào màn ảnh rộng.

Cô rất nghiêm túc xem phim, muốn mượn việc này để lờ đi cảm quan trên cơ thể, nhưng kết quả lại chẳng xem được gì.

Trước mắt là dư ảnh lắc qua lắc lại của nam nam nữ nữ, cảm giác trong cơ thể thì từ từ phóng đại.

Bọn họ ngồi chồng lên nhau, quần áo vẫn còn mặc nghiêm chỉnh trên người, từ ngoài nhìn vào thì chẳng khác gì một cặp tình nhân không nỡ tách ra, ngồi cùng nhau nghiêm túc xem phim
điện ảnh.

Nhưng ai mà ngờ rằng, bàn tay anh đang chộn rộn dưới váy của cô, không nặng không nhẹ đùa giỡn lồn nhỏ của cô, nước dâm chảy giàn giụa.

Vừa dâm đãng vừa tình dục.

Ngoại trừ cảm giác khó nhịn khó mà diễn tả được bằng lời do bị anh sờ soạng, thì còn có sự xấu hổ khi làm bậy và cả sự kích thích khi ở chốn đông người.

Trước ngày hôm nay, cô có nằm mơ cũng không ngờ rằng, mình sẽ bị đàn anh Lăng ôm vào lòng ở trong rạp chiếu phim như vậy.

Lồn nhỏ của cô cũng chỉ bị chạm vào khi đi tắm rửa, chưa bao giờ bị chơi đùa như vậy.

Lúc đầu thì rất sướng, cơn sung sướng khiến người ta mềm nhũn ra, giống như tắm nắng giữa mùa đông.

Nhưng khi anh từ từ xoa nắn chậm lại, bụng dưới của cô lại trào dâng một cảm giác trống rỗng điên dại, cô không khỏi ngọ nguậy cơ thể, đưa đẩy trước sau cọ xát cây hàng lớn kia.


Lăng Hàn Khai cảm nhận được dương vật của anh bị lồn nhỏ ướt át của cô cọ xát đến khó chịu, càng lúc càng cứng hơn, anh không khỏi liếm mạnh lên vành tai của cô, lòng bàn tay dán vào
bụng cô, ngón tay từ ngón trỏ đổi thành ngón giữa, co lại ấn vào hột le của cô, xoay vòng.

Trình Khả Hạ xoay lưng về phía anh, không nhìn thấy cơn tình dục bị anh kìm nén trong mắt đáng sợ đến mức nào.

Nhưng cho dù là vậy, anh vẫn không nôn nóng, chỉ muốn làm cho cô sung sướng.

Cô chỉ cảm thấy cơ mình càng ngày càng trống rỗng, rất muốn ...

Rất muốn đàn anh Lăng đút dương vật lớn vào trong cơ thể, lấp đầy miệng lồn.

Cô hơi hất bụng dưới lên, hai chân không tự chủ được mà banh ra thật rộng, đuổi theo tay anh, nhưng muốn anh làm thế nào thì cô lại không biết.

Miệng nhỏ cứ liên tục đóng mở, banh ra thật rộng.

Cô theo bản năng tiếp tục cọ xát dương vật to khủng của anh, ít nhiều gì có thể giảm bớt một chút trống trải trong cơ thể, nhưng vẫn là uống rượu độc để giải khát.

Ngón giữa của anh bị miệng lồn cô cắn nuốt, nguyên cả ngón tay của anh gần như vùi sâu vào trong cơ thể của cô.


Lăng Hàn Khai bấm lên hột le của cô một cái.

Cảm giác quá mãnh liệt, cô cắn môi, nhưng tiếng rên vẫn bật ra ngoài: "A ...!Um a ...!"

Mỗi lần cô rên lên một cái, đôi mắt của Lăng Hàn Khai dường như đỏ thêm một chút, tốc độ dưới tay cũng càng nhanh hơn.

Cổ họng anh ngứa ngáy: "Ngoan, rên nhỏ tiếng thôi."

Trình Khả Hạ chỉ cảm thấy cơ thể của mình sắp không chịu nổi ngón tay anh chơi đùa, cô rên khẽ lên một tiếng: "Đàn anh, em sắp không nhịn được nữa rồi ...!"

Dứt lời, cô không nhịn được mà thở hổn hển một tiếng.

Tiếng thở dốc trầm thấp này giống như tín hiệu đốc thúc anh tấn công.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận