Ngoan Nào Để Anh Yêu Em


Cô chỉ nhìn thấy quy đầu và thân côn thịt, nơi đó có một cái khe nhỏ, giống như cổ người, nâng đỡ sức nặng của quy đầu.


Khi cô ấn đầu ngón tay vào khe nhỏ ấy thì côn thịt trong tay cô lập tức cương cứng lên.


Nó có thoải mái không?

Cô niết nhẹ một chút bằng hai ngón tay của mình, xoay nó một cách nhẹ nhàng.


Nơi đó của anh cực kỳ nhạy cảm, khi Trình Khả Hạ chạm vào nó, anh lại càng trở nên thèm khát, càng trở nên ham muốn cô hơn.


Nhưng khi nhìn thấy cô chơi đến vui vẻ, anh lại nhịn xuống ý nghĩ muốn cô, nhịn xuống suy nghĩ muốn dạy cô một bài học.


"Chạm vào bên trên đi.

"

Trình Khả Hạ ngoan ngoãn vuốt ve quy đầu của anh.


Quy đầu thực sự rất mềm mại, sờ rất thích tay, cô không nhịn được mà khẽ bóp ngón tay mà thử, xem xem liệu có thể ấn ra hình dạng nào.



Lần ấn này giống như bật công tắc, ngay lúc đó có một giọt tinh dịch đục ngầu trào ra từ mã mắt.


Trình Khả Hạ sững sờ, giọng nói của cô có chút bối rối: “Học trưởng?"

Lăng Hàn Khải bị ngón tay của cô làm cho kích thích, côn thịt anh dựng thắng, cảm giác như máu trên toàn thân đều ào ạt chảy xuống.


Anh cầm tay cô ấn lên côn thịt, cổ họng dường như khô khốc vì khát: "Giúp anh, giúp anh làm nó bắn ra.

"

Trong khoảnh khắc ấy, Trình Khả Hạ phảng phất như trở lại giấc mộng ấy, giấc mộng xuân đầu tiên của cô, giấc mộng xuân của cô khi nhớ về anh.


Nhưng khác với lần ấy lần này là thực sự không phải chỉ là một giấc mơ.


Cô cảm giác được thân thể học trưởng căng lên, như là đang kiềm chế, có chút đau đớn, vội vàng hỏi: "Làm như nào vậy anh? Em không biết.

" Cô vừa lo lắng vừa tự trách.


Thấy cô sợ hãi đến mức khóc lên, Lăng Hàn Khải chống lại ham muốn của bản thân, kiềm chế lại chính mình, kiên nhẫn dạy cô:

“Đừng lo lắng, em cứ làm như thế này.

"

Anh nắm lấy hai tay cô dùng tay cô ôm lấy toàn bộ côn thịt, dùng tay cô vuốt côn thịt lên xuống.


Trình Khả Hạ học một vài lần, cho đến khi thấy cô đã hiểu, Lăng Hàn Khải liền buông tay để cô tự làm.


Đúng là tay con gái mềm mại, cảm giác khác hẳn với tay anh, khác hắn với lúc anh tự làm.


Những kích thích không rõ này khiến ngọn lửa trong cơ thể anh càng ngày càng bùng cháy mạnh mẽ.


Ngọn đèn trên đầu che khuất hai người, Lăng Hàn Khai khép hờ mắt, lông mi che phủ, bóng côn thịt phản chiếu trên khuôn mặt, khi cô vuốt ve, cái bóng lắc lư run rẩy.


Trình Khả Hạ thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển không thể nghe được từ cổ họng của học trưởng.


Cô biết rằng phụ nữ khi làm tình sẽ rên, sẽ thở hốn hển, nhưng cô không biết rằng đàn ông cũng sẽ thở hổn hển, hơn thế khi đàn ông thở hổn hển cũng quyến rũ, gợi cảm đến như vậy.



Tiểu huyệt vừa mới được lau khô lại bắt đầu ướt, một chút nước rỉ ra.


Chỉ giúp học trưởng mà thôi, mà cô đã ướt như vậy rồi.


Trình Khả Hạ khép chặt hai chân lại, vì sợ bị học trưởng phát hiện.


Những động tác trúc trắc của cô lại càng dễ khơi dậy những ham muốn sơ khai của đàn ông.


Tuy nhiên, vì chưa có kinh nghiệm nên đôi khi cô đột ngột dừng lại ngay khi đến điểm cao trào của anh.


Lăng Hàn Khải bị cô treo trên không trung, thần kinh căng thẳng, không thể lên cũng chẳng thể xuống, tâm trạng bồn chồn không giải tỏa được, anh thở dài nhẹ một tiếng.


Trình Khả Hạ ngẩng đầu lên khi nghe thấy tiếng thở dài, lo lắng nhìn anh: "Em làm sai chuyện gì sao?"

Lăng Hàn Khải cảm thấy tại sao cô lại thương anh đến như vậy, anh cúi người hôn lên môi cô, sau một lúc nghiến răng nghiến lợi kiềm chế bản thân, anh áp vào trán cô, thấp giọng cười nói:

"Thật sự là nằm trong tay em mà.

"

Trình Khả Hạ bị anh hôn đến choáng váng, đột nhiên nghe anh nói như vậy, đầu óc choáng váng.


Nằm?

Đó là tất cả những gì cô ấy hiểu?


Trước khi cô có thể hỏi rõ thêm, cô liền thấy anh lùi lại một bước.


Cô lúng túng: "Học trưởng?"

Váy của cô chỉ dài đến bắp chân, lộ ra đường bắp chân thon thả.


Lăng Hàn Khải cúi xuống giữ cả hai mắt cá chân, chỉ với một lực nhẹ cô liền bị anh nhấc lên, Trình Khả Hạ không kịp để ngăn anh lại.


Đôi chân của cô mở rộng, váy của cô trượt đến eo, khiến anh có một tầm nhìn không bị cản trở vào nơi huyền bí giữa hai chân cô.


Trong thảm cỏ mềm mại, giữa nơi da trắng đến phát sáng đó, có ánh nước lấp lánh.


Lăng Hàn Khải sững sờ một lúc, sau đó trong mắt hiện lên ý cười, ánh mắt sắc dục đỏ như máu.


Anh đưa ngón tay ra gẩy nhẹ, ngón tay loang lổ dính đầy dâm dịch nhớp nháp.


Anh vân vê hai ngón tay, khẽ nhướng mày: "Lại ướt? Hử?"



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận