Ngoan Nào Để Anh Yêu Em


Chân trời tối lại, khi tia sáng cuối cùng biến mất sau đỉnh núi, đèn đường trong sân thể dục sáng lên trong thoáng chốc.

Ánh sáng vàng ấm làm cho một vùng nhỏ này trở nên mờ ảo.

Ngọn đèn lộ ra từ giữa lá cây nhãn hương, chiếu vào trên người đôi nam nữ trẻ tuổi.

Áo nữ sinh bị đẩy lên cao, lộ ra vòng eo thon thả trắng nõn mềm mại, một bên ngực cao ngất bị nam sinh ngậm lấy, một bên bị cầm.

Váy bị vén lên, một bên dài một bên ngắn, ngón tay thon dài của nam sinh không đi vào trong bụi cỏ mềm, co lại, đôi chân dài trắng nõn như ẩn như hiện ở trong làn váy đong đưa.

Nữ sinh khó chịu cắn đầu ngón tay, ánh mắt mê ly, hai gò má ửng hồng, khóe miệng như có ánh nước.

Trong tiểu huyệt, tiếng nước phốc phốc.

Ướt át, xinh đẹp.

Trước mắt không hề tối mờ, mắt Trình Khả Hạ mở một nửa, có thể nhìn thấy những cọng tóc nhỏ trên đầu anh, lông mày sắc bén, mũi cao thắng, đôi môi liên tục mút vào kia.


"Học, học trưởng ...!"

Người phía trước ừ một tiếng, từ tốn cho một ngón tay vào trong tiểu huyệt.

Giọng nói của Trình Khả Hạ vừa dứt thì đã biến thành tiếng thở dốc.

"A ...!U'm ...!Không ...!"

m đạo mở rộng, hơn nữa dâm thủy dồi dào, ra vào không còn khó như lúc đầu.

Nhưng là vẫn rất chặt.

Chặt như muốn hút luôn ngón tay anh vào.

Lăng Hàn Khai lập tức tăng lên lực mút vào miệng, đợi cô thích ứng với hai ngón tay, nhanh chóng đâm rút ra vào.

Ngón giữa dài, càng đâm sâu hơn.

Ngực Trình Khả Hạ phập phồng kịch liệt, kêu lên từng tiếng ưm a ngần ngủi.

Cảm giác trống rỗng nhanh chóng tụ tập ở nơi sâu trong tiểu huyệt, thậm chí càng lúc càng ngứa hơn.

Cơ thể đã sắp không thể khống chế nổi nữa, chỉ muốn đến gần đầu ngón tay anh.

Tất cả cảm giác đều tập trung trên miệng lưỡi và ngón tay của anh.

"Học, học trưởng, khó chịu ...!" Cô vừa mở miệng, nước bọt đã chảy xuống từ khóe miệng, cực kỳ dâm mỹ.

Lăng Hàn Khai rời khỏi ngực cô, tới gần mặt cô, đôi mắt hẹp dài lộ ra màu đỏ vì tình dục quay cuồng, anh rũ mí mắt xuống rồi khàn giọng hỏi: "Nói cho anh biết, em khó chịu thế nào?"


Trình Khả Hạ mở miệng rồi khép miệng, tay anh chạm vào nơi thịt mềm: "Chỗ này à?"

Cô ưm một tiếng.

Tay anh lại thay đổi chỗ để ấn xuống: "Hay là chỗ này?"

Trình Khả Hạ bị anh kích thích đến mức ngứa không chịu được, hết gật đầu rồi lại lắc đầu.

Cô không nhịn được ôm lấy cổ anh, dùng chóp mũi cọ lên mặt anh, muốn nói nhưng lại không biết nên biểu đạt như thế nào, chỉ có thể tới gần anh theo bản năng, muốn hút lấy người anh nhiều hơn.

Đầu lưỡi Lăng Hàn Khai hung dữ ấn mạnh xuống sau hàm răng, anh thật sự sẽ bị cô giết chết mất.

Hai ngón tay của anh cắm rút thật nhanh.

Chín nông một sâu.

Nhờ sự ẩm ướt của dâm thủy mà tốc độ càng lúc càng nhanh.

Trình Khả Hạ ôm chặt lấy anh, ngón chân trong đôi giày xăng đan cong lên nắm lấy đế giày, nhưng vẫn không thể địch lại được với trận khoái cảm trôi qua ngay sau đó.

Cô giống như đang ngồi trên một ngọn cây, bị sóng biển hất mạnh lên trên.

Rơi xuống rồi lại bị hất tung lên.


"Học trưởng, học trưởng ...!" Cô kêu tên anh trong vô thức

Anh biết cô đã sắp đến cực hạn, tốc độ của ngón tay nhanh hơn, giây cuối cùng kia, hai ngón tay anh cong về phía trước, ấn thật mạnh lên trên và nghiêng đầu ngậm lấy môi cô cùng một lúc.

Cô ngửa mạnh đầu, cằm và cổ biến thành một đường thẳng tắp, tiếng rên rỉ dồn dập bị anh nuốt vào.

Tiểu huyệt chợt co rút thật nhanh, một dòng nước nóng phun ra, đầu óc cô trống rỗng, ánh mắt xuyên qua lá cây nhãn hương, dừng ở trên ngọn đèn đường cách đó không xa, thời khắc đó, cô nhìn thấy rõ những con côn trùng bay múa xong tròn vòng quanh chiếc đèn.

Ánh sáng trắng tản đi, cô mềm nhũn ngã vào trong lòng anh, đồng tử giãn ra, cả người đắm chìm trong cơn sóng tình dục, vẫn chưa thể hoàn hồn được.

Cô không cúi đầu nhìn lại, vẫn cảm giác ngón tay còn ở trong thân thể mình, vừa cứng vừa dài làm cho hai chân người ta như nhũn ra.

Trình Khả Hạ chưa từng nghĩ tới, ngón tay cũng có thể làm cho người ta cao trào.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận