Ngoảnh Lại Chỉ Có Anh


Sự ghen tị không những chiếm lấy tâm trí của Lâm Xuân mà còn cả tâm trí của đứa con gái của bà ta- Tôn Dung.Tôn Dung là một cô gái xinh đẹp, thông minh nhưng cũng đầy tham vọng.

Khi chứng kiến những thất bại liên tiếp cùng thói nát rượu của người cha thân sinh, sự thất vọng dành cho người ngày càng tăng lên đồng thời khát vọng dành vị trí tổng giám đốc từ ông ngoại dần trở nên xa vời vời đối với cô.

Do đó, khi biết được cha mẹ li hôn đồng thời mẹ sẽ đi thêm bước nữa cùng vị chủ tịch tài năng, Tôn Bách, cô lại vô cùng vui vẻ và hứng khởi, chỉ mong quá trình này diễn ra càng nhanh càng tốt.Nhưng sự ghen tị của cô bắt đầu nảy nở khi cô cùng mẹ sống tại biệt thự Bách Hoa.Mọi việc bắt đầu trong một buổi tối, vì quá mệt sau chuỗi ngày nghiên cứu bài tập của giáo sư, Tôn Dung lặng lẽ, khẽ từng bước chân chầm chầm tiến xuống phòng bếp của biệt thự tim thức ăn.


Nhìn thấy ngọn đèn lung linh, đắt đỏ vẫn còn sáng cô càng nhẹ nhàng, nép mình vào khe cửa.

Bỗng nhiên có tiếng nói, cô nhận ra là tiếng của bà quản gia Bạch thị: "Sao có thể gọi là phu nhân, tôi chỉ biết một vị phu nhân duy nhất là Bạch phu nhân, những người khác không hơn không kém chỉ là khách" Tiếp lời là giọng nói của bà Vân- bảo mẫu của Tôn Dung: "Hiện tại, căn nhà này đã đổi chủ và tất nhiên chủ là Tôn tổng còn Lâm tiểu thư hiện tại là vợ của Tôn tổng thì việc bà gọi Tôn phu nhân là phu nhân chính là điều hiển nhiên" , "À ngoài ra bà cũng phải gọi Lâm tiểu thư à không bây giời là Tôn Dung tiểu thư là tiểu thư"- bà Vân tiếp lời.


"Tiểu thư, người xứng đáng để tôi gọi là tiểu thư chỉ có Bạch tiểu thư, người đang bị các người nhốt ở New York kìa, còn tiểu thư mà bà nói tôi khinh!".

Dứt lời, Tạ quản gia bước vội về phòng mặc cho tiếng quát tháo của Vân bảo mẫu cùng ánh nhìn khó chịu của một vị tiểu thư.Sau khi chứng kiến cuộc trò chuyện (à không chính xác hơn là cuộc cãi vã) của hai người không cùng chiến tuyến, một vị tiểu thư đầy lòng tự cao vô cùng phẫn nộ, cô liên tục tra cứu trên mạng những thông tin ít ỏi về Bạch Lan, những gì cô có được chỉ là lời đồn đoán của những người ngoài cuộc cùng những bức hình chụp vội không õ mặt mũi ra sao.

Lúc này trong suy nghĩ của cô gái trẻ chỉ là khinh thường: "Mang tiếng là tiểu thư thừa kế tập đoàn lớn như Bạch thị lại không có một búc hình rõ mặt cũng chẳng có thông tin, chắc là mặt mụi quá xấu với lại chẳng có thành tích gì nên mới giấu nhẹm để tránh xấu hổ đay mà ! Hừ" Nhưng cô nào ngờ vị tiểu thư xấu xí mà cô nghĩ lại có được vẻ đẹp của ột tuyệt sắc giai nhân, cùng sự thông minh đầy bản lĩnh mà cô thừa kế được từ ông ngoại cùng cha mẹ mình, chỉ vì sợ tạo ra nhiều nghi ngờ trong quá trình thành lập công ti riêng nên các thông tin đều bị Bạch Lan phái người xóa tất cả; mà những điều này mại về sau vị Tôn tiểu thư mới biết được..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận