Cuộc họp chính thức bắt đầu.
Hai bên lần lượt đưa ra dự án, cái đã được chuẩn bị một cách kĩ càng nhất, sau đó là việc đưa ra danh sách các đối tác vận tải biển.phía bên Robert đã hoàn thành vô cùng xuất sắc, từ các chiến lược hiện tại đến tương lai gần vấu đó là trong vòng 3, 4 nắm tới, đồng thời việc kí kết với một trong những ông trùm vận tải trong nước đã thu hút được sự ủng hộ của nhiều cổ đông.Đến lượt bên của công ty Star trình bày.
Các chiến lượt cũng không hề thua kém, bởi nội dung đầu tư chi tiết, không thừa không thiếu, không dài dòng lưa thưa cũng không ngắn cũn, bế tắc.
Mọi thứ đều nói lên sự tinh tế, kĩ càng của cả một tập thể.Nhưng đấy không phải là điều mà bên đối thủ quan tâm, điều mà họ quan tâm đó chính là làm sao Bạch Lan có thể tìm được đối tác vận tải tốt được như bọn họ, Robert cười khẩy, tông giọng nhỏ nhưng cũng đủ để những người gần nghe thấy: “ Để xem cô ta chọn được công ty vẩn tải tôm tép nào tự tin đến vậy?”.
Thái độ chế giễu của hắn khiến Đổng Khiết và cả Tấn Nam tức giận, hai người bỗng trở nên ăn ý, đồng thanh nói với Thiên Nam: “ đã chơi xấu còn hách dịch, tưởng này dễ chơi à?”.Thiên Nam mỉm cười, anh quay về phía Bạch Lan khẽ gật đầu như muốn cỗ vũ cô, Bạch Lan đáp lại bằng một cái gật đầu nhẹ.
Cô tiếp tục:- Về việc xuất nhập khẩu hàng hóa, bên chúng tôi có kế hoạch là..
không liên kết gián tiếp với bất kì công ty vận tải nào mà sẽ tự chủ động về việc này- Tự chủ động/ cô có biết số tiền để có thể mua tàu, nhà xưởng là một con số khổng lồ chưa kể đến các thủ tục liên quan đến nhà nước.
Cô đang đùa với chúng tôi sao?Một phe cánh của Tôn bách lên tiếng.
Bạch Lan bình tĩnh đáp:- Chúng tôi biết điều đó.
hiện tại, đối với nguồn lực của chúng tôi việc tự mình phát triển đúng là khó nhưng đối với tập đoàn lớn như Bạch thị thì việc đầu tư lần này chỉ như đang mở thêm một con đường mới mà thôi.- Ý của cô chính là tập đoàn sẽ tự mình đầu tư.
Bằng cách nào khi trong nước có hàng trăm công ty xuất nhập khẩu, với lại nếu chúng tôi tự mình đầu tư thì cần gì buổi họp ngày hôm nay.
Đúng là nực cười!Tôn Bách lên tiếng, câu nói thu hút được nhiều cái gật đầu tán thành trong đó có cả Tấn tổng, ông cũng cho rằng kế hoạch này quả là có vấn đề.
Bạch Lan chiếu qua một trang trình chiếu khác, bắt đầu giải thích:- Từ trước đến nay, tập đoàn Bạch thị không hề chủ động trong việc xuất nhập khẩu hàng hóa, thiết bị, nguyên liệu, sản phẩm mà hoàn toàn phụ thuộc vào công ty khác.
Còn công ty của chúng tôi từ trước đến nay, do vốn đầu từ thấp nên phần lớn chỉ đóng vai trò là một công ty trung gian nhỏ kết nối giữa công ty nguồn và công ty vận tải, hoạt động nhiều năm đã đem lại một nguồn thu không nhỏ tuy nhiên phần lớn các đối tác đều là công ty ở Mỹ, còn trong nước thì đã ít mà còn bị chơi xấu, mất đi một đối tác quan trọng.
Do đó, đối với một tập đoàn lớn nhưng tay mơ trong ngành hàng hải, và một công ty nhỏ nhưng có nhiều năm kinh nghiệm; như hai chúng ta đây:tập đoàn Bạch thị và công ty Star; chính vì vậy tôi cảm thấy chúng ta nên xác nhập công ty.- Cái gì.....- xác nhập công ty.....Câu nói của Bạch Lan làm ai cũng ngỡ ngàng, không ai nghĩ cô lại đi đến quyết định này.
Mọi người rì rầm, người nọ nhìn người kia, rồi ngước mắt nhìn về phía chủ tịch đang lâm lâm nhìn về phía đứa con gái duy nhất của mình.
Hai ánh mắt chạm nhau, tuy không ai nói thành lời nhưng qua hai ánh nhìn đó như thể đang chất vấn nhau:- Phải đi đến bước đường này sao?- Chính ông đã ép tôi.
Đã đến lúc ông trả lại chiếc ghế kia cho tôi rồi đó!- Cứ chờ xem!- Phải cứ chờ xem!!.