“Ân.
.
.
Chú.
.
.
Không muốn" Tô Nhị cả người run rẩy, khóc khẽ cầu xin.
"Không muốn cái gì?"
Trương Trường Quân cố định vòng eo dùng sức đỡ lấy, côn thịt thô cứng đâm thật sâu vào tiểu huyệt mềm mại của Tô Nhị
"Ân.
.
.
A.
.
." Côn thịt đỉnh vừa nhanh vừa mạnh, kích thích mũi chân của Tô Nhị thẳng băng
"A.
.
.
Thoải mái sao.
.
." Trương Trường Quân ở bên tai Tô Nhị khẽ cười, cũng không đợi đáp lại, ngậm lấy thuỳ tai của cô liếm mút.
"A.
.
.
.
A.
.
." Tô Nhị bị kích thích da đầu run lên, vô lực chấp nhận mình bị bố dượng chịch, tiểu huyệt mẫn cảm hút cắn côn thịt Trương Trường Quân .
Trương Trường Quân bị hút cực sướng, hai tay nâng mông của thiếu nữ ôm lên, thiếu nữ hét lên một tiếng vòng tay ôm lấy cổ hắn.
Trương Trường Quân nhìn bộ vị hai người dính sát vào nhau càng thấy thích ý,kích thích tăng lên, dùng lực đâm lên.
Thiếu nữ bị thao đến lợi lại, hai luồng no đủ trước ngực lắc lư liên tục.
Trương Trường Quân nhìn cặp vú nhỏ lắc lư côn thịt trướng lên một vòng, đỉnh lên tiểu huyệt của cô gái.
"Bảo nhi.
.
.
Nhụy Nhụy tiểu tâm can, đút ba ba ăn vú.
.
."
Vừa nói một bên liền cúi đầu ngậm núm vú mềm mại của Tô Nhị mút chậc chậc thành tiếng.
Tiểu huyệt của thiếu nữ bị côn thịt cắm đầy, vú sữa trắng noãn bị cha dượng liếm mút đến dính đầy nước miếng bóng loáng, trên dưới đều chịu kích thích làm cho tiểu huyệt không ngừng co rút, Trương Trường Quân bị hút cơ hồ muốn bắn.
Trương Trường Quân thích đến da đầu run lên, cô gái nhỏ như thế nào thao mãi cũng không chán, hắn không khỏi nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy cô, thời điểm đó Tô Nhị ngượng ngùng đi theo sau Tống Nguyệt Trân.
"Đây là chú Trương, đến chào hỏi chú đi con" Tô Nhị ở phía sau nhỏ giọng gọi thúc thúc.
Lúc đó thiếu nữ còn chưa đầy 15 tuổi, tuổi tuy nhỏ nhưng đã lộ ra diễm sắc.
Gương mặt niềm mại trắng nõn dưới ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng nhu hoà , mi cong như cánh bướm, tùy ý chớp mắt vài cái cũng say đắm lòng người, làm Trương Trường Quân chấn động tại chỗ.
Mấy năm nay trong nhà cha mẹ thúc giục kết hôn nhiều lần, Trương Trường Quân cảm thấy cuộc sống độc thân trải qua rất tốt, chưa từng có ý nghĩ lập gia đình, tuổi tác dần lớn người trong nhà càng thêm thúc dục.
Tuy có người giới thiệu đối tượng nhưng hắn vẫn không muốn chia tay cuộc sống độc thân, thời gian cứ trôi qua người trong nhà cũng trở nên bất lực hơn một năm không giới thiệu đối tượng cho hắn.
Cho nên khi mẹ hắn đưa hình Tống Nguyệt Trân, Trương Trường Quân cũng không có cự tuyệt, đáp ứng gặp mặt.
Nửa năm sau hai người lĩnh chứng, Tống Nguyệt Trân mang thêm con gái Tô Nhị, gia đình ba người sống cuộc sống hạnh phúc.
Hôm sau một nhà hai người chuyển tới căn hộ của Trương Trường Quân, không thể không nói sự khác nhau trước và sau khi có hơi thở của phụ nữ, trong nhà lúc nào cũng sạch sẽ gọn gàng, tan tầm về nhà cũng có thức hắn nóng chờ sẵn.
Tô Nhị học cao trung cách nhà cũng không xa cho nên không lựa chọn ở lại kí túc xá.
Tuy rằng mẹ tái hôn, Tô Nhị cũng không có theo mẹ mà đổi họ, mà vẫn lấy hơn của cha đẻ.
Cùng Trương Trường Quân ở chung hai năm qua,hắn đối với mẹ con cô không thể nào tốt hơn.
Trương Trường Quân đối với Tống Nguyệt Trân săn sóc ôn nhu, đối với Tô Nhị càng là nhiệt tình có thừa, lúc nào đi ra ngoài cũng là một nhà ba người không tách rời.
Đối với điểm ấy, Tống Nguyệt Trân trong lòng phi thường cảm kích, Trương Trường Quân đối tốt với Tô Nhị so với cha ruột hơn chứ không kém..
"Nhụy Nhuỵ mau đến ăn điểm tâm."
Tô Nhị vừa rửa mặt chải đầu xong đang thay đồng phục học sinh thì nghe Tống Nguyệt Trân gọi cô.
Cô kéo ghế ra ngồi bên cạnh Tống Nguyệt Trân đối diện với Trương Trường Quân đang ngồi ăn điểm tâm.
Tô Nhị chào hỏi hai người lớn, an tĩnh đem bữa sáng ăn xong , mang lấy cặp sách chuẩn bị ra cửa
cùng hai nhân chào hỏi, an tĩnh đem bữa sáng ăn xong, lưng thư bảo đảm bị xuất môn.
"Chú, mẹ con đi học ."
Tuy rằng mẹ Tô Nhị tái giá nhưng cô vẫn như trước không có sửa miệng kêu Trương Trường Quân là ba ba, mà hai người cũng không ép buộc cô.
Trương Trường Quân đi đến trước mặt Tô Nhị , đem cơ thể mềm mại thơm hương của thiếu nữ ôm vào trong lòng, Tống Nguyệt Trân vui mừng nhìn hai người chung sống hoà hợp, thu thập chén bát đưa vào phòng bếp.
Trương Trường Quân không tự chủ được hít vào một hơi, mùi thiếu nữ thơm mát thấm vào tim gan.
Đặt bàn tay to lên lưng thiếu nữ ấn vào cơ thể mình nhẹ nhàng vuốt ve, cảm nhận được bầu ngực nhỏ cách nội y dán chặt vào lồng ngực hắn.
"Trên đường cẩn thận."
Trương Trường Quân khắc chế dục vọng đang không ngừng tràn ra, buông tay chào tạm biệt với Tô Nhị.
Khi Tô Nhị còn rất nhỏ Tống Nguyệt Trân ly hôn đã mang cô rời khỏi nhà chồng, cho nên cô với cha đẻ cũng ít có tiếp xúc, Trương Trường Quân đối với cô vô cùng nhiệt tình, thường xuyên xoa đầu nắm tay cô, Tô Nhị cũng không biết cha và con gái ở cùng một chỗ có phải hay không cũng như vậy, tuy rằng đối với loại đụng chạm đó của chú Trương có nghi vấn, nhưng nghĩ có lẽ bình thường cha và con gái cũng sẽ như vậy, cũng liền không có dị nghị gì, tiếp nhận phương thức sống chung như vậy.
Nhìn bóng kiếng của thiếu nữ đi xa, Trương Trường Quân áp chế lại dục vọng vừa xuất hiện, trong tâm như có điều suy nghĩ.