Ngọc Nhị Trán


Hơi nóng trong bể tắm làm mặt Tô Nhị thấm ra mồ hôi li ti, thân thể căng cứng như tượng thạch cao không dám lộn xộn.

Cô có thể cảm nhận được ánh mắt xâm lược mãnh liệt phía đối diện rơi trên người mình, cả người như bị buộc chặt, càng cảm thấy sống một ngày giống như một năm.

Trương Trường Quân buồn cười nhìn vẻ mặt khẩn trương của thiếu nữ, ủ rũ phá hư cố ý đứng dậy, Tô Nhị nghe được tiếng nước cả người không tự chủ được cảnh giác nhưng cô không dám ngẩng đầu nhìn.

Trương Trường Quân cúi đầu liếc nhìn dương vật diễu võ dương oai của mình, lại giương mắt nhìn cô gái nhỏ đối diện như chim sợ cành cong , cười khẽ một tiếng ngồi trở lại thềm đá.

Lúc này Tô Nhị chỉ muốn thời gian nhanh lên một chút nhanh chóng đi ra khỏi đây, điều này làm cho cô càng đứng ngồi không yên.

Nhưng mà Trương Trường Quân làm sao có khả năng dễ dàng buông tha cô đây?

"Nhụy Nhụy." Trương Trường Quân khẽ gọi

"A?" Tô Nhị nhất thời bị dọa, cô hiện tại trong lòng cầu nguyện ông trời để hai người cứ như vậy an tĩnh im lặng không quấy rầy lẫn nhau, nhanh chóng ngâm xong, ông trời rõ ràng không nghe được lời cầu nguyện của cô.

"Đến bên này đi." Cô gái nhỏ ánh mắt tràn đầy hơi nước nhìn hắn, "Sang bên này ngâm thoải mái hơn." Hắn mở mắt nói mò, đều là một cái ao chỗ nào lại thoải mái hơn.

"Này.


.

Bên này cũng rất thoải mái ." Nhìn ánh mắt người đàn ông không chút nào che dấu dục vọng làm thỏ con sợ không nhẹ , nói đến lắp bắp.

Trực giác nói cho cô cha dượng cô rất nguy hiểm không thể đi qua.

"Phải không." Trương Trường Quân cười khẽ."Vậy chú cũng qua đó cảm thụ một chút."

Nếu nói Tô Nhị là bé thỏ con ngây thơ vô tri thì Trương Trường Quân chính là cáo già giảo hoạt, bé thỏ con đơn thuần làm sao đấu được với cáo già đây.

Hả? Tô Nhị còn chưa có phản ứng, Trương Trường Quân đã đứng lên hướng đến cô đi qua.

Trương Trường Quân đến bên cạnh Tô Nhị ngồi xuống, Tô Nhị thân thể vốn buộc chặt lập tức run rẩy .

"Ngâm bể phải phối hợp với mát xa mới có thể đạt tới hiệu quả tốt nhất." Tô Nhị còn chưa có tiêu hóa hết lời nói của hắn, lại nghe hắn nói, "Để chú mat xa giúp con."

"A!" Tô Nhị kinh hô, Trương Trường Quân căn bản không cho cô cơ hội đáp lại, hai tay vươn ra, thoải mái đem thiếu nữ nhấc tới đặt cho cô ngồi trên chân của mình.

Tô Nhị bị hắn nhấc qua mà không báo trước bị làm giật mình hoảng sợ , vì bảo trì cân bằng chỉ có thể để hai tay nhanh ôm ngang bàn tay to trước ngực cô.

"Đỡ vững." Trương Trường Quân ở bên tai cô nhỏ giọng nói.

Ngón tay Tô Nhị gắt gao bám lấy bàn tay to của người sau lưng, chậm rãi ngồi vững vàng thân thể, vừa ngồi vững liền phát hiện dưới mông có đồ vật thô cứng, đó là.

.

.

Trong lòng cô hoảng loạn .

"Chú.

.

Chú.

.


." Cô có chút sợ, cô muốn xuống.

"Sợ?" Trương Trường Quân phát hiện thân thể cô cứng ngắc không dám động, cố ý đỉnh dưới vòng eo, dùng côn thịt đỉnh vào mông nhỏ của cô.

"Chú.

.

.

Không muốn.

.

." Tô Nhị thật vất vả lấy dũng khí, ngập ngừng kháng cự.

"Không muốn?.

.

Không nên dùng côn thịt đâm em?" Nói cố ý lại làm cho tận lực một chút, "Vẫn là.

.

Không muốn chú sờ vú em?" Cánh tay ép lấy cặp vú nâng lên, bàn tay không kiêng nể gì bao trọn bầu vú mềm mại, xoa xoa, lại bóp lấy núm vú vân vê.


"Ân.

.

.

A.

.

." Tô Nhị thân thể mềm nhũn, rên rỉ thành tiếng.

Tiếng rên rỉ ngọt ngào của thiếu nữ làm Trương Trường Quân tâm lý thích chí.

Động tác trên tay càng thêm lưu loát , tay kia cũng xuyên qua nách phía dưới đưa đến trước ngực, một tay bao lại bầu vú xoa nắn.

Đây là lần đầu tiên Tô Nhị trong trạng thái thanh tỉnh như vậy bị trêu đùa, kỹ xảo cao siêu của hắn làm cô không phản kháng được, chỉ mềm nhũn ngồi tựa vào lòng người đàn ông rầm rì nhỏ giọng rên rỉ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận