Ngọc Nhị Trán


Tiến vào phòng ngủ của cô gái nhỏ liền bắt gặp thân ảnh xinh đẹp ngồi học ở mép bàn đầu nghiêng tựa vào cánh tay phía trên, ánh mắt khép kín cũng không biết có ngủ hay không.


Thiếu nữ phòng bị cũng không hề ít, không quên khóa cửa lại cẩn thận chỉ vẫn là ngây thơ, khóa cửa sao có thể làm khó được hắn?

Đem chìa khóa để vào túi trở tay đóng cửa lại, hướng phía Tô Nhị bước đến.


Trương Trường Quân đến gần cô vẫn không có phản ứng, xem ra là đang ngủ không uổng phí hắn tỉ mỉ chuẩn bị vịt om bia.


Cô gái nhỏ ngủ nhan sắc điềm tĩnh nhu thuận, lông mi dài cong như cánh quạt,gương mặt trơn bóng trắng nõn như sáng lên.


Trương Trường Quân cúi đầu trên mặt cô hôn xuống một cái, trong lòng yêu thương say đắm cơ hồ muốn cho cô cứ như vậy ngủ yên như vậy không làm phiền tới cô.



Có thể vừa nghĩ đến cô những ngày qua trốn tránh hắn là hành vi đáng giận nên hắn quyết định, phải dạy cho cô gái nhỏ một bài học bằng không cô vẫn sẽ cứ trốn tránh hắn, bị Tô Nhị xem là mãnh thú điều này thực sự không tốt chút nào.


Đem thiếu nữ bế lên giường, đem quần áo trên người cô lột bỏ, cho cô một chút biết mùi, để cô ăn đủ giáo huấn mới biết được trốn tránh hắn là điều không thể.


Quá trình cởi quần áo đối với hắn là loại khảo nghiệm gian nan cực hình, thiếu nữ da dẻ trắng nõn trơn bóng toàn thân không có nửa điểm tỳ vết nào, từng chiếc rơi xuống theo đó hô hấp của hắn cũng càng ngày càng khó khăn.


Trương Trường Quân hạ thủ tốc độ tăng nhanh rất nhanh liền đem người lột sạch, thân thể trần trụi không hề che lấp bại lộ trước mắt hắn.


Nghiêm túc mà nói thì đây là lần đầu tiên hắn trực diện nhìn vào thân thể lõa lỗ của cô, trong bể tắm kia hai người đều ở dưới nước không giống như hôm nay cô không có bất cứ thứ gì che đậy nữa.


Trương Trường Quân kiềm chế cảm xúc, dò xét cẩn thận cơ thể tuyệt mỹ , thân thể nhỏ nhắn nhưng đường cong mượt mà, cánh tay cùng chân đều thon dài dễ nhìn, bộ ngực căng tròn nhô lên hai bầu vú nhọn nhọn đáng yêu đứng thẳng , bụng bóng loáng trơn nhẵn lỗ rốn xinh xinh xương hông hơi hơi nhô ra nhìn rất gợi cảm tiếp đến âm hộ bí ẩn trơn nhắn núng nính như hai đôi môi dày khép chặt, bàn chân trắng nõn tinh tế!

Hắn gầm nhẹ một tiếng ĐM, dưới háng côn thịt cứng rắn đến đau đớn này dù ai nhìn đến đều chịu không nổi a.


Hắn không quên phải giáo huấn cô gái nhỏ, hắn ngồi ở mép giường,động tác nhẹ nhàng ôm lên thân thể non mịn của cô mặt đối mặt dạng chân ở trên chân của mình, một tay vòng đỡ lấy lưng một tay dùng lực nhéo vào đầu vú mềm mại của thiếu nữ.


Cú nhéo khiến Tô Nhị đau run run một cái, ưm liền muốn tỉnh lại, Trương Trường Quân không ngừng cố gắng tiếp tục nhéo mấy cái phía dưới bầu vú đáng thương, người trong lòng rầm rì mở mắt tỉnh lại.


Tô Nhị vừa mở mắt còn có điểm không rõ chính mình đang ở đâu, đợi ý thức trở về lại gặp cha dượng ở trước mặt liền muốn hét lên, Trương Trường Quân đã trước một bước ngăn chặn miệng nhỏ của cô, chưa kịp lên tiếng hoảng sợ la hét đã bị hắn ăn vào trong bụng.


"Đừng kêu" Trương Trường Quân miệng rộng mút lên đôi môi phấn nộn.



Tô Nhị còn chưa hoàn hồn khi thấy cha dượng đang ở trong phòng mình liền phát hiện trên thân thể của mình không có cái gì cả, trơn bóng không mặc gì!

Tô Nhị vừa thẹn vừa vội nước mắt cứ thế chảy xuống, cô giãy giụa muốn xuống nhưng Trương Trường Quân chế trụ eo cô, bóp lấy núm vú, tay trừng phạt dùng sức nhéo.


"Đàng hoàng một chút " hắn cố ý nhéo xung quanh núm vú "Bảo bối không ngoan, muốn bị đau sao ?.

"

Tô Nhị xấu hổ toàn bộ cơ thể hiện lên màu hồng nhạt, tay nhỏ nắm lấy bàn tay đang làm chuyện xấu cúi đầu khóc nức nở.


"Không khóc " Trương Trường Quân ôn nhu hôn lên khóe mắt đầy nước của cô.


"Em khóc lòng chú đau.

"


Trương Trường Quân một bên nhẹ nhàng hôn lấy, đợi cô thoáng bình phục cảm xúc nâng đầu cô lên cùng chính mình đối diện.


Đôi mắt trong suốt đen nhánh vẫn còn ngập nước, mang theo khó ý nhìn vào mắt của hắn.


"Ngoan ngoãn đừng nhúc nhích, nghe chú nói được không, ân?" âm thanh trầm thấp cúi đầu dụ dỗ.


Trương Trường Quân nhìn cô gái nhỏ nhu thuận ngửa đầu nhìn hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt ngây thơ nhịn không được lại hôn lên đôi môi mê người.


"Em trốn tôi ?" Tô Nhị nghe vậy trong mắt xẹt qua hoảng loạn, Trương Trường Quân vỗ về lại hôn lên môi của cô bắt lấy tay nhỏ của cô đặt lên ngực mình tiếp tục nói, "Nơi này của chú rất khó chịu.

"



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận