Ngọc Nhị Trán


Hắn hiện tại đang ở trong phòng con gái riêng mút vú.

Theo lời mẹ hắn hồi nhỏ lúc hắn sinh ra thời điểm đó mẹ hắn không đủ sữa, cho nên từ nhỏ hắn uống sữa bột mà lớn, cũng chưa từng được uống một ngụm sữa mẹ.

Không thể tin được đã cách bao nhiêu năm, tuổi tác cũng đã lớn nhưng người phụ nữ cho hắn bú lại là con gái riêng của vợ , tâm lý cấm kỵ cảm giác thỏa mãn không khỏi phun trào.

Trên thế gian có bao nhiêu người có thể giống hắn như vậy, tựa đầu chôn ở ngực con gái riêng ra sức bú mút? Nghĩ đến đây côn thịt dưới háng càng ngày càng trướng.

Trương Trường Quân ăn núm vú nhỏ của con gái riêng, nhẹ nhàng táp táp lại mãnh liệt hút một chút, thể xác tinh thần sung sướng vô cùng.

"Thật đúng là một tiểu bảo bối.

.

."


Trương Trường Quân ăn đủ vú của thiếu nữ, thậm chí núm vú nhỏ phấn nộn bật ra khỏi miệng hắn còn vang lên một tiếng ba.

Bàn tay lập tức thay thế vị trí của miệng , yêu thích không buông tay nhẹ nhàng xoa nắn.

Núm vú ngạo nghễ vểnh lên, dưới bàn tay của hắn bị xoa nắn biến đổi thành đủ hình dạng, hắn thích ý ngẩng đầu lên hôn một cái trên bờ môi kiều diễm rồi nhẹ nhàng ngậm lấy môi mềm mút vào, tiếng hôn chậc chậc vang lên trong căn phòng, thỉnh thoảng lại lè lưỡi liếm láp miêu tả cánh môi anh đào của thiếu nữ.

Không thể không cảm thấy may mắn Tô Nhị mỗi lần chìm vào giấc ngủ đều ngủ thật sâu, vì vậy bị hôn môi chà xát cũng không có tỉnh dậy.

Lá gan của Trương Trường Quân không khỏi lớn hơn, hắn giơ tay xốc chiếc chăn nhỏ trên người cô, cẩn cẩn thận thận bò lên giường, dán sát vào lưng thiếu nữ rồi nằm xuống.

Hắn nhẹ nhàng đem cô gái nhỏ ôm vào trong ngực, bàn tay từ phía sau vươn lên trước ngực, lại bắt đầu chà xát lên bầu ngực, điều này làm cho hắn yêu thích không buông tay.

Thân nhiệt của người đàn ông dán chặt vào thiếu nữ trước ngực, côn thịt thô cứng chống đỡ nơi khe mông , hắn kiềm chế không nổi dùng côn thịt cà cà lên rãnh mông cách chiếc váy ngủ , thân thể hắn run lên thiếu chút nữa kiềm chế không được bắn ra.

Trương Trường Quân vùi đầu vào cổ của thiếu nữ, mùi hương tươi mát của thanh xuân không ngừng xâm nhập vào mũi hắn, hắn nhẹ nhàng cầm một chân của cô giơ lên để chen chân của mình vào giữa hai chân cô.

Lúc này nếu có người đứng trước cửa phòng sẽ thấy một người đàn ông trung niên cao lớn tráng kiện đang ôm trong lòng một thiếu nữ non nớt, hắn cả người kín kẽ dán sát sau lưng cô gái, bầu vú tuyết trắng của cô gái nhỏ bị xoa bóp đến biến hình, hai chân kẹp lấy cái chân to lớn của người đàn ông, đầu gối của hắn đang chậm rãi cọ xát với âm hộ của cô, phía , cách quần dùng côn thịt chọc vào khe mông.

Hình ảnh này thật sự làm người ta huyết mạch sôi trào.

Trương Trường Quân lè lưỡi bắt đầu liếm hôn lên gáy và bả vai của cô gái nhỏ, hạ thân chấn động tốc độ càng ngày càng mau, thiếu nữ hình như có cảm giác phát ra một tiếng ưm, tiếng kêu nũng nịu rên rỉ làm Trương Trường Quân nhịn không được thít chặt bắn ra.

Trương Trường Quân thật không nghĩ tới chính mình mấy chục tuổi rồi mà còn như một cậu trai mới lớn, bị kích thích liền bắn.

Hắn đem thân thể người trong ngực ôm chặt vào lòng, trong tay vẫn không rời bầu vú nhẹ nhàng xoa nắn, trong tim tràn ngập lời yêu say đắm khó nói.


Đợi đến lúc bình phục lại, Trương Trường Quân nhẹ nhàng xuống giường, nhìn đầu vú lộ bên ngoài của thiếu nữ bóng loáng dính đầy nước miếng của mình, đầu vú bị mút đến đỏ tươi đáng yêu, lại nhịn không được cúi đầu tiếp tục một đợt ăn vú.

Không biết qua bao lâu, mặc lại váy ngủ cho Tô Nhị, đắp lại chăn, ra khỏi phòng đóng cửa lại.

Ngày hôm sau Tô Nhị tỉnh lại, cúi đầu nhìn váy ngủ của mình, vươn tay đụng nhẹ một cái vào vú , tâm lý có chút nghi hoặc, vú giống như có chút đau đớn, là dì cả sắp tới sao? Tô Nhị cũng không hoang mang lắm, không nghĩ ra vấn đề trước hết đừng nghĩ, cô không phải là người hay truy hỏi nguyên nhân, khả năng chính là dì cả sắp đến cho nên vú căng đau.

Thay xong quần áo ra khỏi phòng liền thấy Trương Trường Quân đang ở trong bếp chuẩn bị bữa sáng, Tô Nhị nhẹ nhàng lên tiếng chào hỏi, giúp hắn mang bữa sáng đi tới bàn ăn.

Hai người một bên nói chuyện phiếm một bên dùng bữa sáng, ăn xong Tô Nhị liền cầm lấy cặp sách chuẩn bị đến trường.

"Nhụy Nhuỵ bảo bối, có phải con quên cái gì không?."

Tay Tô Nhị đã đặt lên chốt cửa chuẩn bị đẩy ra lại nghe được tiếng của chú Trương ở phía sau truyền đến , còn chưa kịp xoay người lại hỏi, liền bị người từ phía sau ôm lấy.

"Đã quên ôm ôm chú rồi hả?"

Trương Trường Quân đầu dựa vào đặc biệt gần, lỗ tai đều có thể cảm nhận được hơi thở của hắn, thân thể không khỏi run rẩy.

Trương Trường Quân là cố ý , tay từ phía sau vòng ra ôm lấy thân thể thiếu nữ, cánh tay giống như vô tình ép lấy cặp vú của cô.


"Trên đường cẩn thận."

Tô Nhị cảm nhận được âm thanh nam tính bên tai, cánh tay không biết vô tình hay cố ý nhẹ cọ vào vú của cô, cô cảm thấy không được tự nhiên, nhưng lại cảm thấy hắn không phải cố ý , mạo muội lên tiếng ngăn cản có thể làm hai người lâm vào lúng túng khó xử.

Vì thế không được tự nhiên cùng Trương Trường Quân nói cám ơn, hoảng hốt mở cửa đi ra.

Sau khi đưa Tô Nhị ra cửa, Trương Trường Quân vào nhà dọn dẹp lại một chút, ở phía cuối tầng dưới cùng của tủ bát lấy ra một plastic đóng gói , mở ra là một kiện quần áo, đây là một chiếc váy ngủ bình thường đến không thể bình thường hơn nhưng chỉ cần cẩn thận nhìn một chút sẽ phát hiện bí mật.

Trên chiếc váy có tổng cộng hai đóa hoa to bằng bàn tay của đứa bé, hai đóa hoa nằm ở hai bên vị trí ngực, lại nhìn cẩn thân một chút thì có thể thấy ở tâm nhuỵ hoa lại trống rỗng.

Nếu mặc bộ đồ ngủ này mà không mặc đồ lót, ở tâm nhuỵ hoa có thấy thấy được hai đầu vú.

Trương Trường Quân lần đầu nhìn thấy bộ đồ này cũng không khỏi tán thưởng ý tưởng độc đáo của nhà thiết kế, hắn không chút do dự liền trả tiền mua, hắn khẩn cấp không chờ được muốn nhìn Tô Nhị mặc lên sẽ có bộ dạng gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận