Thời điểm đến lớp phòng học đã ầm ĩ, nguyên lai tháng sau là kỷ niệm ngày thành lập trường, để ăn mừng kỷ niệm ngày thành lập trường, trường học hàng năm đều có khả năng tổ chức ngày hội trường, trong lớp chính là thảo luận tổ chức hạng mục gì.
Tô Nhị là tân sinh mới vào lớp mười lần đầu tham gia nên cảm giác rất háo hức và phấn khích.
Chính là mỗi người đều có ý kiến riêng của mình, mọi người bảy mồm tám miệng thảo luận nửa ngày vẫn là không chọn ra được hạng mục.
Cuối cùng vẫn là lớp trưởng nói ra đề nghị dùng phiếu bầu quyết định, mỗi người viết một hạng mục mình muốn vào tờ giấy rồi nộp lên cho ban cán sự lớp, kiểm tra phiếu xong sẽ quyết định.
Được bình chọn nhiều nhất là bày sạp bán trà sữa, ầm ĩ nguyên lớp thẳng đến thầy giáo tiến vào mới an tĩnh xuống.
Tô Nhị cùng Chung Văn Văn đều yêu thích uống trà sữa, đối với kết quả như vậy phi thường hài lòng, hưng phấn từ đầu buổi tới lúc thầy giáo vào giảng bài vẫn chưa hết vui.
Chung Văn Văn vụng trộm quay đầu nói mình sẽ học làm trà đào tối nay cô nàng sẽ thực hiện, Tô Nhị nhất trí gật đầu.
Tô Nhị mỉm cười ngọt ngào mang theo cảm giác xinh đẹp câu ngươi, khuôn mặt xinh đẹp cười duyên làm Chung Văn Văn nhìn đến ngây người, đúng là hoa khôi của lớp.
.
càng nhìn càng đẹp.
Một lúc sau chủ nhiệm lớp trả bài thi thành tích vừa qua, đám người nhìn phiếu điểm người thì hoan hỉ người thì buồn rười rượi.
Chung Văn Văn nhìn phiếu điểm của Tô Nhị đạt điểm A, lại nhìn chính mình, kêu rên ông trời không công bằng,người cùng bàn đẹp như tiểu tiên nữ thành tích cũng đặc biệt ưu tú, trái lại chính mình ...., thật sự là làm người ta bi thương.
Tan học Trương Trường Quân tới đón cô, lên xe tất nhiên là không thể thiếu một chút hôn môi sờ nắn .
Trở về nhà phát hiện Tống Nguyệt Trân đã trở về, Tô Nhị cao hứng vô cùng ôm lấy mẹ liên tục không ngừng làm nũng.
Tống Nguyệt Trân lo lắng cho thân thể con gái, giải quyết xong công việc liền chạy về nhà, bây giờ vừa nhìn thấy đôi mắt cười cong cong của con gái liền ôm lấy cô không buông tay, sắc mặt hồng nhuận khuôn mặt xinh đẹp không thấy nửa điểm không khoẻ, đáy lòng nhẹ nhàng thở ra cũng may đã khỏi hẳn.
Tô Nhị kéo lấy mẹ líu ríu nói chuyện trường học muốn tổ chức ngày lễ toàn trường, Trương Trường Quân nhìn mẹ con ruột ríu rít nói chuyện bất đắc dĩ nấu cơm đi.
Cơm nước xong, Trương Trường Quân cùng Tống Nguyệt Trân ở phòng khách xem tivi, Tô Nhị ở trong phòng làm bài tập, Chung Văn Văn gửi qua ảnh ly trà đào tự làm cô nàng thật tâm đắc với món đồ uống này, cảm giác không có gì để chê, thời điểm tổ chức hội trường nhất định phải làm cho mọi người bất ngờ.
Tô Nhị nhìn tin nhắn Chung Văn Văn gửi tới buồn cười lắc lắc đầu, suy nghĩ một chút, đá lạnh, đào ngâm, trà Ô Long trong nhà đều có không khỏi nghĩ muốn thử một lần.
Đem bài tập làm xong đâu vào đấy liền cầm lấy điện thoại đi vào phòng bếp.
Tô Nhị lấy ra ba cái ly thủy tinh đem thứ cần dùng đều lấy ra, trà Ô Long phải lọc qua trong nước sôi vì thuận tiện nên dùng trà uống có sẵn thay thế.
Dựa theo tỉ lệ Chung Văn Văn cung cấp cùng trình tự Tô Nhị thăm dò làm thử một ly, lấy cái ly để đá vào, lại lấy tỉ lệ 3: 1 để vào trà uống cùng đào ngâm mật ong, sau khi để vào khuấy đều cô nếm thử một miếng, khá là ngon!
Trương Trường Quân đi vào phòng bếp liền thấy Tô Nhị nâng chén đồ uống, thỏa mãn híp mắt quan sát thật sự là đáng yêu.
"Đang uống gì?"
Tô Nhị lúc này mới phát hiện cha dượng không biết khi nào thì đứng ở bên cạnh cô đang cúi đầu nhìn cô.
Hai người cách vô cùng gần, cô gái nhỏ vụng trộm liếc mắt tới cửa phòng bếp, nhỏ nhỏ tiếng trả lời, "Trà sữa."
"Nhìn không tệ, để chú thử xem." Dứt lời duỗi tay lấy cái ly trong tay cô uống một ngụm.
"Đó là con.
.
." Tô Nhị nói còn chưa dứt lời chỉ thấy hắn ngửa đầu uống.
Uống qua.
.
.
Tô Nhị cảm thấy người đàn ông này là cố ý , xấu hổ trừng mắt nhìn hắn liếc một cái.