Cuối tuần tháng mười một, Tống Nguyệt Trân nhận được tin nhắn của em gái, nói muốn mang con trai là Quả Quả tới nhà chơi.
Tô Nhị cao hứng vô cùng lần trước nhìn thấy Quả Quả là tiệc đầy tháng của bé, 10 tháng em bé đã bụ bẫm khỏe mạnh hơn rồi đặc biệt trắng nõn đáng yêu thơm thơm mềm mềm.
Tô Nhị nghe được dì muốn đến chơi mấy ngày thì rất cao hứng, dượng không thể tới cùng vì còn bận đi làm nên chỉ có hai mẹ con đến.
Sáng thứ 7 Trương Trường Quân mang theo Tống Nguyệt Trân và Tô Nhị tới đón hai người.
Bà của Tô Nhị chỉ sinh hai đứa con gái, Tống Nguyệt Trân cùng em gái Tống Vân Trân quan hệ rất thân thiết, riêng phần mình sau kết hôn mặc dù bởi vì nguyên nhân khoảng cách nên không có thể thường xuyên tụ tập, bình thường cũng liên hệ không ít, Tô Nhị từ nhỏ được dì xem như con gái mà đối đãi.
Mấy người gặp lại tất nhiên là vui vẻ vô cùng ôm nhau nói không hết lời, em bé Quả Quả nhìn mọi người bằng ánh mắt đen nhánh tròn vo, được mọi người chọc cho cười khanh khách.
Tô Nhị đưa tay đón lấy em bé Quả Quả, em bé cũng không sợ người ngoan ngoãn để Tô Nhị ôm, nhìn bé con trắng nõn hồng hào đáng yêu không chịu được Tô Nhị cúi đầu hôn lên hai má núng nính của bé con, Quả Quả cười khanh khách nhìn rất vui vẻ.
Trở về nhà Tô Nhị lấy ra một vài món đồ chơi tới lấy lòng bé con, hai chị em Tống Nguyệt Trân một bên nói chuyện phiếm một bên nhìn Tô Nhị cùng em bé đang chơi đùa với nhau.
Trương Trường Quân tự mình xuống bếp chuẩn bị vài món ngon để chiêu đãi em vợ.
Trương Trường Quân theo khẩu vị của Tống Nguyệt Trân nấu ra một bàn lớn thức ăn, bình thường vì chiếu cố khẩu vị Tống Nguyệt Trân hắn học làm rất nhiều món cho nên một bàn đồ ăn này cũng không làm khó được hắn.
Một bữa cơm mọi người đều vui vẻ, Tống Vân Trân vụng trộm nháy mắt với Tống Nguyệt Trân bên tai lại khen Trương Trường Quân, nhìn thấy hắn làm ra một bàn đồ ăn như thế này khẳng định thường ngày cũng tốn không ít tâm tư.
Thông cảm Tống Vân Trân tàu xe mệt nhọc, buổi chiều cũng không ra ngoài để cho Tống Vân Trân mang theo Quả Quả nghỉ ngơi thật tốt.
Lân viên là khu dân cư cao cấp nổi tiếng, tiểu khu đều có phương tiện đầy đủ tiện nghi, nơi thành phố lớn đây là khu dân cư tấc đây tấc vàng có diện tích tương đối lớn, cảnh quan đẹp đẽ thoải mái, để thỏa mãn chủ đầu tư xây dựng những con đường có thể tản bộ, đạp chạy bộ rèn luyện sức khoẻ.
Nghỉ trưa xong Tống Nguyệt Trân cùng Tô Nhị mang theo Tống Vân Trân và Quả Quả xuống dưới lầu tản bộ, Tô Nhị đẩy Quả Quả đi ở phía trước, hai chị em ở phía sau chậm rãi vừa đi vừa nói chuyện phiếm.
" Chị cùng anh rể tính khi nào thì sinh thêm một đứa nữa?"
Tống Vân Trân thấy Tô Nhị đối với Quả Quả yêu thương, không khỏi nhớ tới Tống Nguyệt Trân cùng Trương Trường Quân tái hôn cũng hai năm rồi có thể sinh cho Tô Nhị một đứa em.
Tống Vân Trân đưa ra vấn đề kỳ thật Tống Nguyệt Trân cũng đã từng hỏi qua Trương Trường Quân nhưng hắn nói không bắt buộc có Nhụy Nhụy là đủ rồi.
Mà hai năm qua ở chung với nhau quả thật như lời hắn nói ,cũng không có tính sinh thêm mà có Nhụy Nhụy cũng mãn nguyện rồi.
Mấy người vừa đi vừa nghỉ đem mọi người đi dạo một vòng, Tô Nhị còn mang theo Quả Quả đến hồ lấy thức ăn ném cho cá, Quả Quả nhìn đàn cá giành ăn rất cao hứng khoa chân múa tay vui sướng nếu không phải Tô Nhị ôm nhanh, có lẽ bé con đã xuống lao.
Tô Nhị ôm lấy Quả Quả đi một lát liền đem nhóc béo thả lại xe đẩy ngồi, nhóc béo mặc dù mới 10 tháng nhưng một thân núc ních tròn vo tay nhỏ còn đến nhiều ngấn.
Đi dạo lâu như vậy mọi người bắt đầu trở về, lúc này Trương Trường Quân cũng nhắn tin tới, nói ở dưới lầu chờ đợi đưa mọi người ra ngoài ăn cơm.
Cơm chiều Trương Trường Quân đặt ngay chỗ một nhà hàng nổi tiếng, hắn đã đặt phòng riêng đợi mọi người trở về lái xe đi vừa vặn đến giờ cơm.
Trương Trường Quân nhìn Tô Nhị đẩy xe, đi tới tiếp nhận giúp đẩy xe thiếu nữ đi theo một bên.
Trương Trường Quân liếc nhìn cô gái nhỏ bên cạnh cùng bé con trong xe quả thật giống nhau vừa trắng nõn lại mềm mại.
Hắn cúi đầu, ở góc độ này có thể nhìn thấy gò má tinh xảo của cô, một bên má có lúm đồng tiền nhàn nhạt, ngọt ngào dễ nhìn.
Ánh nắng chiều chiếu lên người cô tỏa ra một tầng sáng nhạt, cả người có vẻ vừa ấm áp vừa mềm mại.
Trương Trường Quân nhìn bóng chiếu trên mặt đất, có cảm giác ba người họ như một gia đình thực thụ.
Loại cảm giác này...!thật tốt.