Mạnh Trường Khác là người đã bị nghẹn rất lâu rồi, một khi khai trai còn có thể nhịn xuống như thế nào nữa.
Tay hắn nắm vòng eo kiều nhu doanh doanh của nữ tử dưới thân, chỉ cảm thấy sức lực bất tận, trừu động qua lại thật mạnh.Tuy tay chân Lê Sân xụi lơ nhưng vẫn theo bản năng phối hợp cùng hắn, làm cho hắn vô thức bị rót một ngọn lửa.Trận hoan ái này giằng co hơn một canh giờ, Lê Sân đã mệt đến một ngón tay cũng không nâng nổi dậy.
Nàng đành phải ghé vào trêи ngực trần trụi của Mạnh Trường Khác, trong miệng dật ra hương thơm nhàn nhạt.Mạnh Trường Khác thoả mãn ôm nàng, mặc tóc đen rối tung ở trêи da thịt bạch ngọc, mày xưa nay nhíu chặt hiện giờ cũng hòa hoãn không ít.Khi Lê Sân nhìn hắn , liền thấy khóe miệng phấn đạm của hắn khẽ nhếch ,mắt hắc diệu bình tĩnh nhìn nàng, cảm xúc bên trong cũng khiến cho người ta nhìn không rõ.Nhưng từ thần sắc lười biếng của hắn hẳn là rất thỏa mãn đi.Lê Sân xoa xoa eo, trong lòng âm thầm thở dài:Một canh giờ này , không nghỉ ngơi chút nào thật đáng thương cho cái eo nhỏ của nàng (?_?)Bàn tay thon dài tinh tế trêи sống lưng Lê Sân dao động qua lại, da thịt nàng phấn nộn làm cho Mạnh Trường Khác yêu thích không muốn buông tay.“Mệt mỏi?”Hắn ở bên tai nàng thấp thấp cười nói, trong cổ họng tràn ra âm thanh vừa thanh nhuận vừa mang theo một cỗ mị lực, khiến cho người nghe thấy nhân tâm đều ngứa ngáy, đặc biệt hắn còn ở bên tai Lê Sân thổi khí, càng khiến nàng bất mãn đẩy hắn ra.“Gia, cho nô tỳ nghỉ một chút đi, người đem nô tỳ ép khô rồi.”Mạnh Trường Khác khi đã làm chuyện này tuyệt đối là dã thú, cùng với bộ dáng của hắn nửa điểm cũng không giống nhau.Mạnh Trường Khác làm như chưa từng dự đoán được gan nàng lớn như vậy, thấy cặp tay nhỏ non mềm kia chụp ở trêи má mình, ghét bỏ đẩy ra bên ngoài, hắn liền thuận tay tóm lại, đặt ở trong lòng bàn tay thưởng thức.Bàn tay Lê Sân nhỏ nhắn vừa tinh xảo vừa mềm mại.
Mạnh Trường Khác nhéo nhéo, cảm thấy tựa như chạm vào một đoàn bông mềm mại, càng xoa càng thoải mái.Lê Sân bị hắn xuống tay , giờ phút này bởi vì quá độ mệt mỏi nên đã ngủ rồi.
Nàng rúc vào người Mạnh Trường Khác, hô hấp nhẹ nhàng, ngủ an tường thuần tịnh, cùng nàng mới vừa rồi vũ mị như hai người khác nhau.Mạnh Trường Khác lần đầu cảm thấy, cảm giác này thực sự không tồi.Lê Sân lúc này chìm vào mộng đẹp lại không hề hay biết.
Buổi sáng ngày hôm sau sẽ nhộn nhịp hơn rất nhiều.Ngày hôm sau, nữ nhân trong phòng Mạnh Trường Khác liền nhiều lên, trừ bỏ Hà Diệu chưa từng tới, phía Oanh Ca cũng có không ít nha hoàn lớn nhỏ, đem ánh mắt dán vào trêи người Mạnh Trường Khác.Thân thể Mạnh Trường Khác được nàng trị liệu đã khoẻ lên, hiện giờ ngày càng tốt hơn.
Tính tình hắn cũng ôn hòa hơn rất nhiều, tuy do bất đắc dĩ nhưng cũng làm những người liên quan hy vọng chờ mong.Thật ra Lê Sân được Mạnh Trường Khác sủng hạnh nhưng không chịu nổi Oanh Ca nghịch ngợm, Mạnh Trường Khác không phân phó nhưng nàng ta cứ ở lỳ trong phòng.
Đã nhiều ngày, Lê Sân nhìn thấy yếm nàng không biết bao nhiêu lần.Nguyên nhân là tự nàng làm ra, đem nước trà đổ vào váy mình rồi kêu nóng kêu đau, quả thực là không từ bất cứ thủ đoạn nào.Nếu nói Mạnh Trường Khác niệm cũ tình, còn có vài phần thương hương tiếc ngọc nhưng lúc này bị nàng nháo cũng không còn nữa.Sau ngày hoan hảo đó, Lê Sân liền cùng Mạnh Trường Khác nói rõ ràng, thân hắn hiện giờ chưa lành, chuyện phòng the này , một tháng một lần đủ rồi.
Nếu không chỉ sợ tổn hại căn cơ, sau này lưu lại bạo bệnh.Mạnh Trường Khác nửa tin nửa ngờ, nhưng sau khi nhìn thấy Oanh Ca tìm mọi cách dụ hoặc còn không hề có phản ứng, hắn liền thanh tâm quả ɖu͙ƈ lên không ít.Tóm lại hắn không phải là người trọng ɖu͙ƈ, mỗi tháng có một lần thư giải vậy là đủ rồi.Nhưng người được chọn là ai?Hắn vẫn muốn cùng Lê Sân điên loan đảo phượng, tư vị đó nếu nam nhân đã nếm qua một lần, chỉ sợ không lúc nào không nghĩ đến..