“Nói cho anh biết, là em tự nguyện.”
Hắn giống như muốn ăn cô vào bụng.
“Ừm...” Cô khẽ phát ra một âm tiết, không biết là trả lời hay là rên rỉ, âm thanh run rẩy vô cùng mềm mại.
Hắn nhìn chằm chằm bầu ngực lấp ló dưới làn áo ren của cô, phập phồng theo từng nhịp thở gấp gáp.
Hắn bỗng nhiên ôm chầm lấy cô.
Tống Lai Yên chỉ cảm thấy vòng eo của mình bị nắm chặt lại, sau đó thân thể nảy lên, chớp mắt đã thay đổi vị trí, cô đang ngồi lên trên đùi anh.
“Anh trai...” Cô hơi bối rối gọi hắn.
“Anh sẽ không làm đau em đâu.” Hắn dừng lại, nuốt nước bọt, sau đó nhẹ nhàng nói với cô, đồng thời chậm rãi vươn tay ra chạm lên ngực cô.
Sự đụng chạm mềm mại này, nhiệt độ cơ thể ấm áp này, bầu ngực đầy đặn và núm vú cương cứng này, tất cả đều đang khơi gợi dục vọng đáng sợ trong cơ thể hắn.
Hắn phải cố gắng khắc chế, để con thú dữ trong lòng không phá cửa chui ra.
Tống Lai Yên có thể nghe thấy hắn cố gắng đè nén những tiếng thở trầm thấp, cũng nhìn thấy cánh tay cứng rắn của hắn đang siết chặt lấy mình.
Bầu ngực tròn trịa bị áo lót đẩy lên cứ thế nằm trong lòng bàn tay hắn.
“Ưm...” Hai tay cô nắm chặt lấy góc áo hắn,thân thể quằn quại.
Bộ ngực sữa mềm mại lần đầu tiên được người khác giới vuốt ve, cảm giác khác lạ khiến cô căng thẳng không nói lên lời.
“Cởi hết ra được không?’ Hơi thở nóng rực của hắn phả lên gáy cô, nóng đến mức toàn thân cô tê dại.
“Ừm...” Cô không kháng cự lại được yêu cầu của hắn, khẽ trả lời một tiếng.
Hắn cúi đầu hôn lên môi cô, cô vươn tay chống lên ngực hắn.
Nụ hôn của hai người càng lúc càng mãnh liệt, những tiếng “chậc chậc” vang lên khắp căn phòng yên tĩnh.
Môi lưỡi dây dưa, triền miên không dứt.
Hắn muốn lưu lại ấn ký của mình trong miệng cô, điên cuồng cướp thành đoạt đất, hôn đến mức khiến Tống Lai Yên thiếu dưỡng khí.
Chờ đến khi cô gần như không thở nổi nữa thì Mạc Nhiên mới lưu luyến buông tha cho đôi môi ẩm ướt của cô.
Hắn luồn ngón tay vào trong áo lót của cô, dùng sức đẩy lên, bầu ngực căng tròn mềm mại lập tức bật ra như con thỏ trắng.
Bầu ngực mềm mại hoàn toàn bại lộ trước mặt hắn, thiếu nữ xấu hổ đến mức thân thể cũng run lên.
Hắn giang hai tay ra, bao trùm lên bầu ngực của cô.
Mười ngón tay thon dài mảnh khảnh điên cuồng nhào nặn bầu ngực mềm mại, tạo thành đủ mọi hình dáng.
Mạc Nhiên dùng sức mạnh đến mức muốn chìm vào dưới làn da mềm mại của cô vậy.
Dục vọng mãnh liệt quấn lấy cả hai người, chẳng mấy chốc đã lấn át lý trí của Mạc Nhiên, hắn muốn ngay lập tức được đâm vào trong thân thể của cô.
Cô cảm nhận được nơi đó của hắn đã cương cứng, đang không ngừng chọc vào mông cô.
Đến khi hắn muốn cởi quần lót của cô thì cô lại đỏ bừng mặt mũi mà ngăn lại: “Đừng...!Kinh nguyệt vẫn chưa hết.”
Hắn dừng lại, không nhịn được mà chửi thề một câu.
Tống Lai Yên đang muốn lên tiếng thì lại bị hắn ôm lên.
Hai tay cô chống lên trên bàn, phần eo tạo thành một đường cong hoàn mỹ, mông vểnh lên.
Hắn vuốt ve vòng eo của cô, vuốt ve mông cô, mỗi tấc da thịt được hắn vuốt ve đều nóng như sắp nhũn ra.
Hắn kéo quần lót của cô xuống, vắt vẻo trên bắp đùi cô.
Cô nghe được sau lưng mình vang lên tiếng mở thắt lưng, tiếng kéo khóa quần.
Sau đó, một mùi tanh nồng như có như không bắt đầu lan tỏa trong không gian nhỏ hẹp này.
Đó là khí tức của hắn.
Cô chưa từng nhìn thấy bộ phận sinh dục của hắn, nhưng trong đầu lại có thể mơ hồ tưởng tượng ra hình dáng của nó.
Màu sắc, kích thước, nhiệt độ...!Tất cả đều khiến cô đỏ mặt tới tận mang tai, cô không ý thức được tay của hắn đã đặt lên nơi tư mật của mình rồi.
Tiểu huyệt của thiếu nữ vô cùng đầy đặn, ngây thơ, yếu ớt, chưa từng bị xâm phạm.
Một thứ gì đó cứng rắn đâm vào giữa hai chân cô, cảm giác nóng dựng tóc gáy khiến Tống Lai Yên giật bắn người.
“Đừng sợ, nó không đâm hỏng em được đâu...” Hắn hôn lên cổ cô, một tay giữ lấy eo cô.
Tống Lai Yên loạng choạng nhìn thứ dưới thân mình, thứ to lớn của hắn nằm ngay bên ngoài tiểu huyệt của cô, trượt lên trượt xuống theo mép âm hộ.
Cô thở hổn hển, nhắm mắt ngửa cổ ra sau, cảm thấy dịch thể của hắn chắc chắn đã dính vào tiểu huyệt của cô rồi.
Một mùi tanh nồng truyền đến, không biết là của cô hay của hắn.
Kinh nguyệt của cô đã tới ngày cuối cùng, nhưng vẫn còn chảy ra một chút.
Cô sợ làm bẩn hắn, cố gắng hóp chặt bụng lại, nhưng kết quả lại khiến cho khoái cảm lại tăng lên.
Thực ra cô vẫn còn không hiểu cảm giác đó là gì, chỉ biết cả người nóng bừng, tê tê dại dại, giống như khoái cảm và đau đớn đan xen.
Cô dùng sức cắn chặt môi, cố gắng không phát ra âm thanh.
Nhưng hắn lại hôn lên gò má cô, thì thầm bên tai cô: “Yên Yên, rên rỉ cho anh nghe.”
“A...” Cô lập tức không nhịn được mà phát ra tiếng rên rỉ, thân thể theo từng động tác của hắn mà lay động, không ngừng đung đưa.
Đầu óc cô trống rỗng, tràn ngập trong cảm giác thiếu dưỡng khí.
Cô cảm giác được thứ đang chọc vào chân mình càng lúc càng co rút thật nhanh, miệng hoa huyệt thỉnh thoảng cũng bị hắn đẩy ra, mật huyệt theo đó mà chảy ra ngoài.
Thân thể mỏng manh run rẩy liên tục, dịch thể nhớp nháp từ nơi tư mật chảy dọc bắp đùi.
Dương vật của hắn căng cứng và phồng lên, thỉnh thoảng cô lại nhìn được quy đầu của hắn.
Rất to, màu rất đậm.
Tống Lai Yên không dám nhìn nữa, cảm giác xấu hổ không ngừng dâng lên.
Hạ thể của cô đã ướt sũng từ lâu, những tiếng rên rỉ cũng càng lúc càng gấp gáp.
Chất lỏng tình yêu không ngừng tuôn ra ngoài, dâm dịch hòa quyện với chút kinh nguyệt cứ thế chảy ướt dương vật của hắn, cũng chảy dọc bắp đùi cô, lưu lại một màu hồng nhạt.
Giống như bị phá trinh vậy.