Hắn cũng nhanh chóng trả lời: “Làm gì có em gái nào vừa mới bắt đầu đã quyến rũ anh trai?”
Ngón tay của hắn nhanh chóng đẩy miệng tiểu huyệt của cô ra, mơn trớn một lúc, sau đó không chút báo trước mà nhét một ngón tay vào bên trong.
“A...” Tiểu huyệt mỗi lần bị hắn nhét ngón tay vào thì Tống Lai Yên lại không chịu nổi mà vặn vẹo vòng eo: “Ưm...!A...A...” Váy ngủ của cô xộc xệch, thiếu nữ gần như lõa thể, cả người hoàn toàn dựa vào trong lồng ngực hắn.
Sự chặt chẽ và mềm mại ở nơi đó của cô khiến cho hắn hưng phấn bừng bừng.
Mạc Nhiên lại tiếp tục nhét thêm một ngón tay nữa vào trong tiểu huyệt của cô.
“A...” Tống Lai Yên lại hét lên một tiếng, thân thể run lên.
Tiểu huyệt của cô không chịu được kích thích, nước từ bên trong bắn ra, phun đầy tay hắn.
Mạc Nhiên cảm thấy màn dạo đầu như thế này là đã đủ rồi, hắn nhanh chóng giải tỏa thứ to lớn đã sớm sưng tấy lên của mình.
Nhìn thấy động tác của hắn, Tống Lai Yên biết chuyện gì sắp sửa xảy ra.
Chân tay cô trở nên luống cuống, ôm chặt lấy cổ hắn: “Nhẹ thôi...”
Dương vật to lớn của hắn chĩa thẳng vào tiểu huyệt của cô.
Hắn ôm chặt lấy vòng eo thon thả của cô, áp sát cô vào người mình: “Thả lỏng.”
Cô còn chưa kịp nói lời nào thì côn thịt to lớn của hắn đã dứt khoát đâm thẳng vào bên trong.
Mọi lời nói của cô nghẹn lại trong họng, biến thành một tiếng “Ưm” bất lực.
Cảm giác đau đớn chỉ xuất hiện trong một thời gian rất ngắn, sau đó nhanh chóng biến thành một cơn ngứa râm ran.
Cả người cô tê dại, giống như có một dòng điện chạy qua.
Hắn vòng tay xuống ôm lấy mông cô.
Tống Lai Yên đã mất hết sức lực, chỉ có thể ôm chặt lấy hắn để cố định thân thể.
“Đừng nhanh quá...!Em...!Em không chịu được...” Mấy lần hắn đâm vào mạnh đến mức mông cô bị thúc lên cao, hai chân cũng giơ ngược lên, cả người không ngừng lay động.
“Lần đầu tiên em tới phòng ngủ của anh, nhào vào trong ngực anh, khi đó anh đã muốn đè em lên đây mà làm.”
Cô mở to mắt nhìn hắn, nhìn hắn tiến vào trong mình.
Dục vọng của hắn đã bành trướng đến cực hạn, tàn bạo bao lấy cô.
Mạc Nhiên rút ra rồi lại đâm mạnh vào, sâu đến mức không thể nào tưởng tượng được, khiến Tống Lai Yên cảm giác như bụng của mình sắp bị xỏ xuyên qua rồi.
“Anh, nhẹ thôi...!Van xin anh...” Cô sợ những tiếng “bạch bạch bạch” này bị bên dưới nghe được, cũng không dám để bản thân rên rỉ quá lớn.
Hắn lại cúi người xuống gần cô: “Rên lên, rên cho anh nghe.”
“A...A...”
Tiểu huyệt mềm mại bị hắn chinh phạt, khoái cảm triền miên không dứt từ nơi giao hợp của hai người điên cuồng chạy dọc khắp toàn thân.
Nơi tư mật càng lúc càng ẩm ướt, cũng càng tiết ra nhiều dâm dịch hơn, làm cho mỗi cú thúc của hắn đều mang theo những tiếng nước chảy vô cùng dâm đãng.
Dòng điện điên cuồng xuyên qua thân thể: “A!!!”, Tống Lai Yên hét lên, mồ hôi vã ra như tắm.
Hắn liếm sạch mồ hôi trên cổ cô: “Không chờ anh mà đã lên đỉnh rồi à? Có phải anh nên phạt em không?” Giọng nói của hắn vẫn bình tĩnh như trước, chỉ là có thêm chút khàn khàn, vô cùng quyến rũ.
Hắn nói xong thì đâm vào nơi sâu nhất trong thân thể cô, sau đó dùng lực, không chút dông dài mà đâm mạnh thêm mấy chục cái nữa, khiến toàn thân cô mềm nhũn, dịch mật chảy đầm đìa.
Tống Lai Yên cảm giác như khoái cảm tột độ này giống như đang lơ lửng trên một đám mây vậy.
Vừa cao vừa nguy hiểm, người duy nhất có thể nâng đỡ cô, chính là hắn.
Cô nhắm mắt lại, tất cả mọi giác quan đều tập trung hết ở nơi hai người giao hợp.
Tiểu huyệt co rút chặt chẽ, bao vây lấy dương vật của hắn, giống như muốn hút chết hắn ở trong người mình vậy.
“A...!Không được...!Đủ rồi...” Cô run rẩy, không nhịn được mà bật khóc nức nở.
Tiểu huyệt mẫn cảm, chật hẹp và ướt át, lại còn co thắt như thế, khiến Mạc Nhiên thoải mái đến cực hạn.
Hắn chống cự lại xúc động muốn bắn tinh, cố gắng hít thở sâu để có thể xua tan đi xúc động đó.
Nhưng ở mức độ này mà nói thì quả thực có hơi quá sức.
Hắc nhấc một chân cô gác lên vai mình, lại tiếp tục tăng tốc di chuyển.
Hoa huyệt của cô kêu tách tách, dịch nhầy theo từng động tác của hắn mà biến thành bọt trắng.
“Anh trai...” Thân thể cô lung lay khắp đổ, không ngừng khóc thút thít: “Sẽ hỏng mất...”
Lại sắp đạt tới cao trào nữa rồi.
Cuối cùng, vũng bùn tình ái đã triệt để nuốt chửng Mạc Nhiên.
Toàn thân Tống Lai Yên không còn chút sức lực nào nữa, ngã ngửa về sau, vẫn là Mạc Nhiên nhanh tay lẹ mắt ôm lấy cô, tránh không để cô ngã lên bàn.
Thân thể trắng nõn nằm trong lòng hắn, tứ chi xụi lơ.
Tiểu huyệt đỏ thẫm lúc này không có cách nào khép lại được, dâm dịch róc rách từ bên trong chảy ra ngoài.
Trên bàn cũng trở nên lộn xộn vô cùng.