Mỗi lần Tống Lai Yên không muốn đọc sách nhưng lại bị Mạc Nhiên bắt phải học thì cô đều chớp chớp mắt hỏi hắn: “Anh ơi, anh có muốn sờ em không?”
Mạc Nhiên chống cự hai lần, nhưng tiểu hồ ly lại nắm lấy tay hắn không buông.
Cô đặt tay hắn lên ngực mình, ấn ấn: “Nào, sờ em đi.
”
To gan lớn mật, không sợ nhóm lửa trên thân.
Hắn kiên nhẫn rút tay về, cô lại kéo dây áo của mình trễ xuống khỏi vai, nhào vào trong ngực hắn: “Anh, chúng ta làm chuyện khác đi, được không?”
Áo của cô vốn đã chẳng kín, cử động vài cái là trượt ngay ra ngoài, bầu ngực căng tròn bị ép dưới chiếc áo lót, trông như hai chú thỏ trắng vô cùng dễ thương.
Mạc Nhiên không chịu nổi nữa, đẩy cô ngã lên giường.
Vạt váy rộng thùng thình nhanh chóng bị hắn vén lên, cô há miệng ngậm chặt lấy váy, dùng đôi mắt to tròn nhìn hắn.
Tay hắn đặt lên eo cô, hoàn toàn ôm trọn cô vào lòng.
Làn da trắng mịn, mỏng manh và mịn màng chỉ thuộc về thiếu nữ, thân thể nửa kín nửa hở, toát lên vẻ quyến rũ và hơi thở thanh xuân.
Cha mẹ ở ngay dưới lầu vẫn còn chưa ngủ, thế mà hai anh em ở trong phòng lại dám vụng trộm hái trái cấm.
Cửa sổ trong phòng Mạc Nhiên chưa đóng chặt, rèm cửa bị gió đêm thổi bay một góc, nhìn trộm cảnh xuân dâm đãng bên trong.
Tống Lai Yên cúi đầu nhìn dục vọng đang ngóc đầu dậy của hắn, cảm thấy thứ này hình như cũng không đáng sợ cho lắm.
Cô hơi vươn tay ra, run rẩy mà nắm lấy nó.
Mạc Nhiên thở dốc vì ngạc nhiên, lông mày nhíu lại, hai mắt nắm chặt.
Tống Lai Yên không biết là hắn đang vui thích hay là đang đau đớn, đành phải vội vàng buông tay ra.
Nhưng hắn lại nắm chặt lấy tay cô, chậm rãi đặt lên nơi đó của mình, ra hiệu cho cô tiếp tục nắm lấy nó.
Có được sự cho phép của hắn, Tống Lai Yên cũng to gan lớn mật hơn rất nhiều.
Mạc Nhiên khẽ hừ một tiếng: “Nhẹ một chút.
”
Cô nghe thấy thì lập tức thả lỏng tay ra: “Như thế này đã được chứ?” Cô luôn cẩn thận quan sát mỗi một biểu cảm trên vẻ mặt của hắn.
Biểu cảm của Mạc Nhiên mỗi khi sa vào trong biển tình dục thì hoàn toàn khác biệt với lúc bình thường, gần như là hai người khác nhau.
Hắn khẽ nhếch môi, thở ra hơi thở nóng rực, mê người tới cực điểm.
Tống Lai Yên nhìn Mạc Nhiên, hắn không gật đầu cũng chẳng lắc đầu, chỉ có từng tiếng thở hổn hển phát ra.
“Em! Em có thể tiếp tục không?” Cô cẩn thận từng li từng tí hỏi.
Mạc Nhiên không nói lời nào, cô liền dừng tay không di chuyển nữa.
Cô đúng là sát phong cảnh, lúc ân ái sao có thể tấp nập tra hỏi như thế chứ? Thế nên hắn dứt khoát cúi đầu hôn lên môi cô.
Cô chủ động hé môi, để hắn thoải mái làm càn, bàn tay nhỏ bé tiếp tục vuốt ve dương vật của hắn.
Chỉ như thế này thì làm sao có thể thỏa mãn được hắn? Mạc Nhiên nhanh chóng tách hai chân cô ra, để dương vật nóng hổi nằm ngay trước miệng tiểu huyệt ướt át.
“A! ” Tống Lai Yên không nhịn được mà phát ra tiếng rên rỉ động lòng người, hạ thể cũng bắt đầu rỉ nước, chậm rãi nhỏ xuống, tạo thành mấy sợi bạc óng ánh.
Mạc Nhiên vuốt ve lưng cô, ôm lấy thân thể cô, để cô vững vàng ngồi lên trên dương vật to lớn của mình.