Hắn liên tục hôn lên gáy cô, hôn lên môi cô, hôn lên mắt cô, thủ thỉ: “Nơi này chỉ có anh thôi.”
“Nhưng mà...!Vẫn rất xấu hổ...”
“Mỗi một tấc da thịt trên người em anh đều đã nhìn đã sờ, anh cũng chưa từng làm đau em, đúng không?”
Cô nhỏ giọng “Ừm” một tiếng, biết những lời này của hắn đang an ủi mình, nhưng vẫn cúi đầu.
Hắn vòng tay xoa nắn bầu ngực của cô, khoái cảm khiến cô không chống đỡ được, cả người như nhũn ra.
“Yên Yên, dạng chân ra.” Giọng nói trầm khàn của hắn vang lên bên tai cô, khiến cô không nhịn được mà tước vũ khí đầu hàng.
Cô gái trong gương cứ thế bị hắn dùng hai tay tách ra bắp đùi trắng nõn.
Xuyên qua tấm gương, tình cảnh hiện ra rõ ràng trước mắt cô.
Cô có thể nhìn thấy ngón tay thon dài của hắn xoa nắn vuốt ve hạ thể của mình như thế nào.
Hắn cũng không vội đi thẳng vào vấn đề, vừa nhẹ nhàng vuốt ve vừa nói: “Cái gọi là “ngoan” và “hư”, chẳng qua chỉ là những đánh giá của người ngoài mà thôi.”
“Thế nhưng những nữ sinh khác đều không như vậy, chỉ có một mình em...!Giống như khác loài, em không muốn khác loài.”
“Đó là bởi vì những nữ sinh đó không gặp được người mình thích ở độ tuổi của em.”
Tiểu huyệt ướt át vô cùng, hắn dùng ngón trỏ và ngón giữa tách môi âm hộ ra, bên trong là huyệt động thần bí.
“Bởi vì người mà em gặp gỡ, là anh.”
“Anh không thể nào buông tha cho em, Tống Lai Yên.”
Hắn cúi đầu xuống, gần như là cuồng nhiệt mà hôn lên gáy cô: “Cho dù có phải xuống địa ngục thì anh cũng sẽ kéo em xuống chung.”
Hắn nâng cằm cô lên, để cô nhìn về phía tấm gương.
Trong gương là tiểu huyệt hớp nháp, dâm dịch thấm ướt tay hắn, chảy xuống tạo thành mấy sợi bạc.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn nơi tư mật của mình như thế này, giống như một cái miệng nhỏ nhắn đói khát.
“Rất đẹp.” Hắn chậm rãi nói từng chữ, nhìn thẳng vào tấm gương, trong mắt đều là vẻ si mê.
“Rõ ràng là đẹp không thể nào tưởng tượng nổi, sao lại cảm thấy bẩn chứ?”
Dưới sức lực của hắn, cô không thể không nhìn qua, nhất thời đỏ bừng cả mặt.
Đây chính là nơi mà cô và hắn giao hợp sao? Thật kỳ lạ, Chỉ là một khe nhỏ rất hẹp, thế mà lại có thể chứa đựng được thứ to lớn của hắn.
Mạc Nhiên đầu tiên là dùng lòng bàn tay mân mê tiểu huyệt của cô, cảm thấy khúc dạo đầu đã đủ thì mới chậm rãi nhét ngón tay vào.
Cô nhìn thấy được cái miệng nhỏ bên dưới của mình ngậm lấy ngón tay của hắn như thế nào, vô cũng rõ ràng.
“Em nhìn đi, nơi này trời sinh dùng để làm tình, không cần biết em bao nhiêu tuổi.” Mạc Nhiên khi tà ác trông thật đáng sợ: “Chỉ là em gặp được anh lúc mười lăm tuổi, cho dù sau này em mới gặp anh, thì kết quả cũng sẽ chỉ có thể như thế này.”
Tiểu huyệt trơn ướt bị hắn khuấy động, khoái cảm kịch liệt tràn lan khắp thân thể cô: “A...”
Tống Lai Yên thở hổn hển, tiểu huyệt không ngừng co thắt.
Hắn lại tiếp tục nhét thêm một ngón tay nữa vào trong nơi tư mật của cô, chậm rãi di chuyển.
Cô liều mạng khống chế không cho bản thân mình phát ra tiếng rên rỉ, chợt lại nghe thấy tiếng hắn cởi thắt lưng.
Lúc này cô mới giật mình, tiếng thở của hắn càng nặng nề hơn.
Mạc Nhiên nâng bắp đùi của cô lên, đôi chân dài trắng nõn nà của cô lơ lửng giữa không trung.
Ái dịch tràn lan, chảy xuống bồn rửa mặt, đọng thành một bãi nước.
Cô duỗi tay vịn lên tấm gương, thấy được hắn cầm lấy dương vật của mình.
“Ưm...” Cô thấp giọng rên lên một tiếng, nhắm chặt mắt lại.
Cảm giác nóng rực ở dưới hạ thể không ngừng khuếch tán đang nhắc nhở cô, quy đầu bành trướng đã đang chĩa thẳng vào tiểu huyệt của mình.