Mạc Nhiên cũng không thăm dò tiểu huyệt của cô quá phận, nơi đó của cô thực sự quá non mềm, nếu như dùng sức đào khoét chắc chắn sẽ làm nơi đó bị thương.
Thân thể của cô vô cùng mẫn cảm, và âm hộ chính là công tắc để mở lên sự mẫn cảm ấy.
Mỗi lần bị hắn chạm vào, cô lại không nhịn được mà khóc nức nở vài lần, cả người giống hệt như một con búp bê.
Mạc Nhiên cảm thấy cô vô cùng đáng yêu, chỉ muốn chà đạp cô đến mức cô khóc lóc cầu xin mình tha thứ.
Tống Lai Yên phát hiện ra mình căn bản không phải là đối thủ của Mạc Nhiên.
Cô rất thích hắn, không bao giờ từ chối những yêu cầu của hắn, khi bị hắn trêu chọc thì nhanh chóng tan rã.
Ngay khi cô không phòng bị gì thì hắn lại nhanh chóng chôn chặt dục vọng nóng hổi vào trong thân thể cô.
Cô nắm chặt lấy cánh tay hắn, cả người cong lên, vòng eo kéo căng giống như một cây cung.
Mạc Nhiên đè nén tiếng thở dốc của mình, cố gắng để bản thân mình thật bình tĩnh, không hù dọa đến cô: “Ngẩng đầu lên nhìn một chút, thân thể của em sẽ nói cho em biết, rốt cuộc là đúng hay sai.”
Hắn nhấc chân cô lên cao hơn, trong gương lập tức phản chiếu rõ ràng tình cảnh hai người giao hợp.
Dâm dịch lan tràn, mép thịt mở ra, tiểu huyệt non nớt vốn chỉ là một đường nhỏ, nhưng giờ phút này lại bị dương vật của hắn đâm cho mở to ra, màu thịt hồng hào như bông hoa hồng nở rộ.
Đầu óc cô trống rỗng, cảm thấy thật dâm đãng, không nhịn được mà nắm chặt lấy cánh tay hắn.
Hắn hơi lui ra ngoài một chút, để cô nhìn thấy dương vật to lớn của mình.
Mặc dù ánh sáng trong phòng tắm hơi u ám nhưng cô vẫn nhìn thấy vô cùng rõ ràng.
Hai cánh hoa của cô còn chưa kịp trở lại hình dáng ban đầu thì Mạc Nhiên lại tiếp tục đẩy vào trong lần nữa.
“Ưm...” Cô khẽ rên lên một tiếng, khóe mắt tràn ngập nước mắt.
Hắn khàn giọng cắn lên vành tai mẫn cảm của cô: “Trả lời anh, là đúng hay sai?”
“Hu hu...!Sai...” Cô vừa khóc vừa lắc đầu, cảm nhận dương vật của hắn đâm vào rất sâu bên trong.
Hình ảnh trong gương giống như ma chú sắc dục, khắc sâu vào trong đầu cô, khiến cô không thể nào tỉnh táo lại được.
Tình dục và lý trí gần như xé rách cô.
Cô quằn quại, dày vò trong khoái cảm và đạo đức.
Sai? Cô hoài nghi chuyện này?
Tiểu huyệt thít chặt khiến Mạc Nhiên tê dại cả da đầu, hắn giống như không cách nào kiềm chế bản thân được nữa, ưỡn người về trước, hung hăng đâm đến tận đỉnh.
Mông Tống Lai Yên bị đâm nảy lên, tiểu huyệt non mềm bị kích thích mà mút chặt lấy quy đầu của hắn.
Khoái cảm tê dại ập đến khiến cô không nhịn được mà hét lên, thân thể bổ nhào về trước, chống đỡ lên tấm gương.
Rõ ràng là hành động thô bạo như vậy, thế nhưng thủ phạm lại dịu dàng khiến người ta khó có thể tin.
Mạc Nhiên nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan xen vào nhau, đè tay cô lên tấm gương: “Anh muốn em lặp lại lần nữa.”
Rõ ràng là hắn không hài lòng với câu trả lời vừa rồi của cô.
Hắn dựng thẳng cô dậy, bắt cô nhìn thẳng vào gương, khiến cô không cách nào trốn tránh.
Hai người có thể nhìn thấy tận mắt quá trình giao hợp, dương vật sưng tấy chậm rãi đút vào trong tiểu huyệt nhỏ nhắn, sau đó lún dần vào trong, bắt đầu di chuyển.
Cô cảm thấy mình sắp bị dục vọng vây chiếm rồi.
Trong cơn mê man, cô cảm thấy có lẽ anh thực sự đã nói đúng, hình ảnh trước mắt có chỗ nào không đẹp cơ chứ? Rõ ràng là vô cùng phù hợp, giống như trời sinh đã thế này.
Thật đáng sợ, Mạc Nhiên quả thực giống như một kẻ ác ma...!Tống Lai Yên cảm thấy mình sắp đánh mất lý trí rồi, cô đã bị hắn đồng hóa.