Ngọn Lửa Dục Cháy FULL


Cũng chỉ có hắn mới dám nói lời này, còn nói một cách thản nhiên như vậy.

Tống Lai Yên nghe xong, đầu liền nảy số, buột miệng nói ra: “Anh, anh từng có suy nghĩ cưỡng hiếp em chưa?”
Ngón tay của hắn bịt lấy miệng của cô: “Suỵt…”
Cô giống như bị ấn công tắc vậy, đột nhiên mọi thứ trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại đôi mắt to tròn đang chớp chớp.
Bây giờ đang là thời gian nghỉ trưa, cô và hắn đều không ở trong phòng học, mà học sinh tự học ở trong thư viện lại có rất nhiều.

Cô ở trong phòng nghỉ ngơi dành riêng cho chủ tịch của anh.

Bất cứ âm thanh to nhỏ nào cũng đều có thể bị nghe thấy.
Mạc Nhiên dừng lại một lúc, mới trả lời cô: “Không, anh không bao giờ ép buộc em.”
Hắn đứng dậy rót nước, thấy yết hầu hơi khô, một người luôn ít nói lại không tiếc vì cô mà sử dụng cổ họng của mình như vậy.
Tống Lai Yên nhìn thấy thế, cũng đứng dậy theo hắn: “Anh đã thích em từ lâu rồi sao?”
“Cũng không được tính là lâu.”

Hắn trả lời rất mơ hồ.
Nhưng vấn đề này nhắc cô nhớ đến chuyện con cún con lần trước, vội vàng hỏi một câu: “Vậy sao lúc đó anh lại tặng cún cho em?”
Hắn đặt ly xuống, mím môi: “Bởi vì em ồn quá.”
Cô nghi hoặc, không hiểu lời này của hắn là có ý gì.
Góc nghiêng của Mạc Nhiên đứng như thế, nhìn rất giống với người mẫu.

Dáng người đó nằm giữa ranh giới của thiếu niên và người trưởng thành, cao và thẳng như một cây thông, nhưng lại không quá cao lớn.
Yết hầu của hắn chuyển động rõ ràng, cũng rất gợi cảm, nhịp nhàng lên xuống.
Tống Lai Yên giống như bị ma xui quỷ khiến hỏi tiếp: “Đoạn tiếp theo thế nào vậy? Cuốn sách đó.”
Mạc Nhiên bình tĩnh trả lời: “Chính là sự giằng co của hai người đấy.

Cô ấy muốn anh ta buông ra, nhưng anh ta lại không chịu.

Cuối cùng anh ta nói rằng ‘Anh có thể thả em ra, nhưng để báo đáp cho anh thì em phải cởi quần lót cho anh xem’.”
Đôi môi của hắn khẽ cong lên, trêu chọc bình luận một câu: “Anh trai là một kẻ háo sắc gian ác.”
Sau đó, hắn lại mở tủ đặt sách về chỗ cũ.
Lúc Mạc Nhiên quay người đi về phía cô, cô đang kéo chiếc quần lót đó đến chỗ đầu gối, đã cuộn thành giống vật nhỏ bằng vải rồi.

Nghe thấy tiếng động, cô còn ngẩng mặt lên, đôi mắt ngây thơ nhìn hắn, đôi môi giống như quả mọng run rẩy: “Là… làm như này sao ạ?”
Nhìn thấy anh trai vẫn bình tĩnh nhưng vào khoảnh khắc đó lại có chút ngơ ngác.

Tống Lai Yên liền biết bản thân mình không làm sai, rõ ràng chưa có cái gì bắt đầu cả, chỉ là nhìn nhau như thế thôi, mà sự ngây ngất của người nào đó đã bị thứ ở giữa đôi chân cô làm cho tê dại.
----Thật là ngứa ngáy.
Rất khó để nhìn ra sự khác thường gì từ biểu cảm của Mạc Nhiên.

Chỉ có thông qua ánh mắt của hắn, nhưng cô không thể nhìn rõ được khi bản thân đang bị cận thị nhẹ.


Cô không tiếp tục quan sát đôi mắt của hắn mà di chuyển ánh mắt nhìn xuống dưới, nhìn vào vòm ngực đang mặc áo sơ mi trắng, cô phát hiện lồng ngực của hắn đang phập phồng.
Hắn từ từ đi về phía cô.

Cô đứng lên, mảnh vải nhỏ đó liền rơi xuống dưới bàn chân cô, bị chiếc váy che đi trở nên lấp ló.

Vào lúc này trở thành khỏa thân.
Cô nhắm mắt lại, bị hơi thở của hắn bao quanh.

Ngón tay của hắn luồn qua những sợi tóc của cô, khuôn mặt hơi đỏ ngẩng đầu lên, đôi môi mềm mại đón tiếp nụ hôn của hắn.
Nụ hôn này rất kịch liệt, cắn nhẹ vào môi cô, ngang ngược mút lấy lưỡi của cô.
Hắn ép cô lùi về phía sau, cho đến khi đôi chân của cô chạm vào ghế sofa.

Hắn liền đẩy cô ngã lên ghế sofa.
Dừng lại một chút, trong căn phòng tràn ngập hơi thở nồng đậm của hai người, tiếp theo đó là nụ hôn càng kịch liệt hơn.

Thận chí hắn còn trở lên gấp rút, năm ngón tay điên cuồng sờ xuống phần thân dưới của cô.
Cô mở cúc áo sơ mi của hắn, không thành thục sờ lên vòm ngực và xương quai xanh của hắn.
Hắn lại nắm chặt lấy bàn tay đó của cô, chuyển hướng đến phần thân dưới của bản thân mình.

Lúc cô chạm vào hắn, cảm giác kích thích đó thật sự khó có thể so sánh.

Hắn dường như thở gấp hơn, vật đó trở nên to lớn ở trong tay cô.
Cô không hề trốn tránh, run rẩy kéo khóa quần của hắn.

Bàn tay nhỏ trắng nõn trêu đùa bộ phận nam tính ở trong nơi đó.

Cô nhìn thấy hắn trở nên nóng rực, ánh mắt thâm trầm, chỉ nhìn chằm chằm vào bản thân cô.
Lúc đó, cô vừa vui mừng vừa mãn nguyện, vốn dĩ vô cùng căng thẳng, nhưng cảm xúc vui vẻ đó hoàn toàn xóa nhòa những điều này.

Cô không quan tâm móc ra vật to lớn mà hắn giấu dưới lớp quần lót.

Sau đó đẩy vai của hắn để hắn ngồi xuống, bản thân từ từ nghiêng người xuống, rồi dần dần cho nó vào trong miệng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận