Ngôn Tình Người Thừa Kế


Tần Hằng đi rồi, lúc này quý bà đeo kính râm mới chợt nhận ra, biệt thự mà bà ta vừa ý đã bị người ta mua mất rồi.

Bà ta không khỏi cảm thấy vô cùng đau lòng, lập tức khóc òa!

Vào ở trong Thúy Đảo Hoa Đình là tượng trưng cho thân phận.
Bây giờ, bà ta vốn có khả năng trở thành người thượng lưu, bà ta lại không nắm chặt lấy cơ hội tốt như vậy.

Người áo chẽn trắng bên cạnh cũng nhăn mặt, nhíu mày, trong lòng ông ta làm sao không thấy đáng tiếc chứ? Chỉ là ông ta căn bản không có thực lực để so với Tần Hằng.
Ông ta thua Tần Hằng cũng là tâm phục khẩu phục.

Lúc này, lại có một người đẹp mặc trang phục công sở đi vào bộ phận bán bất động sản.
Cô không phải là ai khác, chính là Tôn Văn - dì út của Tống Tư Vũ.

"Chị hai, sao chị lại khóc vậy?" Cô ta bước nhanh đi về phía quý bà đeo kính râm, lo âu hỏi.

Quý bà đeo kính râm vừa nghe thấy giọng nói của Tôn Văn lại càng đau lòng hơn.
Hôm nay bà ta gọi Tôn Văn tới, là muốn khoe khoang ngay trước mặt Tôn Văn, cố gắng chê bai cô ta một trận.
Chỉ là bây giờ biệt thự cũng bị Tần Hằng mua mất, bà ta còn khoe khoang cái rắm à? Đây không phải là để Tôn Văn nhìn thấy chuyện nực cười của bà ta sao?

"Không sao, cát bay vào mắt thôi." Quý bà đeo kính râm lập tức nín khóc.

Cát bay vào? Trong bộ phận bán bất động sản này đáng lẽ không thể có cát chứ?

"Chị hai, anh rể, hai người thật sự mua biệt thự ở đây à? Thật quá lợi hại đi.
Người ở trong khu chung cư này đều là nhân vật lớn ở Kim Lăng đấy." Tôn Văn thở dài nói.

"Hừ, em cũng biết à? Về sau bọn chị ở đây, chính là đám người cao cấp nhất Kim Lăng! Ở đây mới là cuộc sống chứ! Ngoại trừ ở đây, chẳng đâu có thể xứng với vợ chồng bọn chị cả." Người phụ nữ đeo kính râm cao ngạo nói.
Vì không muốn mất thể diện ở trước mặt Tôn Văn, cô ta quyết định nói dối là mình đã mua biệt thự.

Cô nhân viên kinh doanh bất động sản bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trên mặt lộ vẻ khinh thường.
Thế mà còn có mặt mũi nói mua biệt thự ở chung cư của chúng tôi? Vừa rồi cũng không biết ai khóc như ba chết mẹ chết vậy.
Tôi xem đến lúc đó, người khác muốn xem biệt thự của cô, cô sẽ làm thế nào?

Tần Hằng rời khỏi bộ phận bán bất động sản, quyết định hôm nay giải quyết luôn chuyện chiếc xe.
Là một cậu chủ nhà giàu siêu cấp mà không có nổi một chiếc xe, dù thế nào cũng không thể nói nổi.

Tần Hằng đi thẳng vào trung tâm trưng bày ô tô Kim Lăng, các loại xe tiên tiến nhất, tính năng tốt nhất trên thế giới đều có ở đó.

Tần Hằng đi dạo một vòng ở trung tâm trưng bày ô tô, nhìn trúng một chiếc Ferrari hàng đầu, hình dáng đẹp mắt lại khí phách, các hạng mục tính năng đều là tân tiến nhất hiện nay.

Anh vừa hỏi nhân viên bán hàng, chiếc Ferrari này còn có thể đặt chế tạo riêng cho khách.
Tần Hằng nghĩ tất nhiên phải mua rồi.
Anh một bước thực hiện đến cùng, lại nói với bên bán hàng, mình muốn đặt một chiếc, đồng thời tất cả linh kiện đều phải là loại tốt nhất.

Nhân viên bán hàng ban đầu coi Tần Hằng như kẻ thần kinh, cho đến khi Tần Hằng bảo Lý Huy chuyển một nửa số tiền là 114 tỷ vào tài khoản đại lý ô tô của bọn họ.

Lúc này bên bán hàng đã trợn mắt há hốc mồm, gần như muốn quỳ lạy Tần Hằng, thái độ trở nên tốt hơn không biết gấp mấy chục nghìn lần.
Ban quản lý và các nhân viên khác của đại lý ô tô đều vây quanh Tần Hằng.
Ai nấy nhìn Tần Hằng như nhìn ba ruột vậy.

Cuối cùng, tất cả nhân viên của đại lý ô tô đều ra tận đều đầu đường vỗ tay, tiễn Tần Hằng đi ra, người qua đường xung quanh không biết rõ tình hình còn tưởng là lãnh đạo chính quyền nào đó xuống thị sát đấy!

Chờ đi xa, lúc này Tần Hằng mới thở phào nhẹ nhõm.
Chẳng phải mình chỉ mua một chiếc xe sao? Có cần phải gióng trống khua chiêng như vậy không?

Anh đang muốn lái xe quay về trường học, lúc này lại nhận được điện thoại của La Tiêm.
Số điện thoại là do La Tiêm lưu lại cho anh từ lần trước.

La Tiêm nói tìm anh có việc.
Dù sao lúc này Tần Hằng cũng rất rảnh rỗi, nhận lời.

Không lâu sau, một chiếc Mercedes-Benz Big G dừng lại bên cạnh Tần Hằng.

"Cậu cả, lên xe đi!" Cửa kính xe hạ xuống, La Tiêm mỉm cười nhìn Tần Hằng nói.

Hôm nay La Tiêm để mái tóc dài gợn sóng, mặc một chiếc váy liền được thiết kế tao nhã, thoạt nhìn đặc biệt quyến rũ.
Tần Hằng có hơi sửng sốt, lên xe.

"Cô La, cô tìm tôi có chuyện gì vậy?"

"Đợi lát nữa cậu sẽ biết!" La Tiêm cười thần bí, nụ cười thể hiện ra hết vẻ phong tình.

Cô ta khởi động xe, chiếc xe Mercedes bắt đầu chạy trên con đường rộng rãi ở Kim Lăng.

Một dây an toàn màu đen xiết chéo ở trước ngực La Tiêm, làm hai phần cup D đầy đặn.
Theo chiếc xe chạy, nó cũng khẽ lắc lư.

Từ sau khi lên xe, có 80% thời gian là tầm mắt của Tần Hằng tập trung ở phía trên đó, nhìn tới nuốt nước miếng, tim đập thình thịch, trong người cảm giác hơi khô nóng.

La Tiêm cảm giác dây an toàn xiết có hơi chặt, giơ tay kéo dây an toàn trước ngực.

Đây không kéo không sao, vừa kéo, chỉ thấy cup 36D của cô ta nặng nề rơi xuống dưới, rơi xuống dưới cùng rồi mới bắn về phía trước.

Cảnh tượng như vậy làm Tần Hằng nhìn đến mức ho dữ dội, máu mũi chợt chảy ra.

"Cậu cả, cậu sao thế? La Tiêm vội vàng hỏi, trong lòng lại rất đắc ý.
Cơ thể của mình vẫn rất có sức cám dỗ đối với cậu cả.

"Không sao" Tần Hằng ngửa đầu, nắm mũi nói.

"Trong hộp để đồ có giấy vệ sinh đấy.
Cậu cả, cậu tự lấy đi!" La Tiêm nói với Tần Hằng.

Tần Hằng mở hộp để đồ ra, lấy khăn giấy và lau sạch máu mũi.

A, đây là? Tần Hằng thấy trong hộp để đồ lại có quần lót, tất chân.
Quần lót đặc biệt thiếu vải, còn là loại ren hoa.

Thấy những cái này, trong lòng Tần Hằng càng thêm rục rịch, nơi nào đó trên cơ thể càng phồng lên.

"Cậu cả, thật ngại quá.
Vừa rồi tôi quá sốt ruột, tự nhiên quên mất những cái này." La Tiêm lộ vẻ xấu hổ.
Thật ra cô ta cố ý cất những thứ này.
Cậu ấm nhà lắm tiền như Tần Hằng, có người phụ nữ nào không muốn trở thành người phụ nữ của anh?

La Tiêm hi vọng những thứ này có thể đốt lên ngọn lửa trong Tần Hằng.
Chỉ là cô ta không ngờ, Tần Hằng sửng sốt mất vài giây, lại lặng lẽ đóng hộp chứa đồ lại.

"Cậu cả, tôi vẫn là lần đầu tiên mua mấy thứ này, hơn nữa còn chưa có người đàn ông chạm qua tôi đâu.
Cậu...
nếu cậu muốn, tôi lái xe đến hầm để xe, nơi đó không có ai, lại ở trong xe.
Cậu muốn làm gì cũng được..." La Tiêm xấu hổ nói.

"A..." Tần Hằng lúng túng cười: "Lần sau đi."

Cho dù Tần Hằng thích nhìn La Tiêm, đó cũng là bản tính trời sinh của đàn ông, điều này không có nghĩa anh là một người tùy tiện.

Trong lòng La Tiêm lại có vẻ rất mất mát.
Cô ta thầm an ủi mình, Tần Hằng là một cậu con nhà giàu cao cấp nhất, khẳng định không giống với những người khác, mình vẫn nên kìm nén một chút thì tốt hơn.

Lúc này, xe dừng lại.

Tần Hằng xuống xe và nhìn lên.
Ở đây là trung tâm mua sắm phồn hoa nhất ở Kim Lăng - trung tâm thương mại Fashion Lady.

Sau khi La Tiêm khóa xe, lại kéo Tần Hằng đi vào trong trung tâm thương mại, đi thẳng tới một cửa hàng quần áo nữ cao cấp "Thu Thủy Y Nhân" ở tầng một.

Hóa ra La Tiêm gọi tôi tới mua quần áo cho cô ta.

Bọn họ vừa đi vào trong cửa hàng, một người quản lý lại tươi cười đi tới, nhìn La Tiêm và khẽ cung kính cúi đầu nói: "Chị Tiêm, chị tới à?"

Chị Tiêm? Lẽ nào La Tiêm là khách quen cũ ở này?

"Cậu cả, đây là một cửa hàng do tôi phụ trách." La Tiêm thấy Tần Hằng hơi nghi ngờ,giải thích với anh.

Sau đó cô ta nhìn về phía quản lý bên cạnh nói: "Tiểu Hồng, về sau ngài Tần Hằng đây chính là ông chủ cửa hàng này của chúng ta, mọi chuyện đều phải nghe theo ngài ấy."

"A..." Cho dù Tiểu Hồng không rõ, nhưng La Tiêm đã đích thân nói ra, cô ta cũng chỉ có thể làm theo: "Vâng, em biết."

"Vậy là có ý gì?" Tần Hằng không rõ cách làm của La Tiêm.

"Đây là phía trên quyết định xuống, tôi chỉ làm theo mà thôi.
Cậu cả, cậu sớm muộn gì cũng phải đi vào tầng lớp quản lý của gia tộc, tạm thời làm từ cửa hàng nhỏ ở đây, đi từng nâng cao năng lực đã." La Tiêm nhớ gia tộc muốn để Tần Hằng thông qua cửa hàng này để rèn luyện.

"Vậy à? Được rồi." Tần Hằng nghĩ qua cũng thấy đúng.
Sớm muộn gì cũng có một ngày mình phải thừa kế sản nghiệp gia tộc.

"Như vậy cũng tốt." La Tiêm cười, cậu cả vẫn rất dễ nói chuyện: "Cậu cả, tháng này tôi sẽ đến biên giới tây nam đi xem xét việc kinh doanh đá quý của gia tộc.
Tôi sẽ phải rời đi một thời gian.
Ngài cứ tạm thời lái chiếc xe kia của tôi đi.
Dù sao cũng để không, chẳng làm gì."

"Ừ, cũng được." Tần Hằng mua Ferrari còn muốn hơn một tháng mới có khả năng chuyển đến được.
Trong thời gian này, anh đúng lúc có thể dùng xe của La Tiêm.

Tiểu Hồng ở bên cạnh nghe được lại như lọt vào trong sương mù.
Cô ta căn bản không ngờ được, bây giờ ông chủ tiếp nhận chỗ này lại là một nhân vật lớn giàu ngang một nước, còn tưởng Tần Hằng là một tên ăn bám đấy.

Sau khi La Tiêm thương lượng xong với bên Thu Thủy Y Nhân, Tần Hằng lái xe, đưa La Tiêm đến sân bay.
Hôm nay cô ta lại phải đi tới biên giới tây nam.

Sau khi tiễn La Tiêm xong, Tần Hằng lái xe đi dạo trong thành phố Kim Lăng.
Chiếc Big G này có tính năng rất tốt, khi lái trên đường, các chiếc xe khác đều sẽ có ý thức cách xa Tần Hằng một chút, va vào hỏng Big G lại không thể đùa được đâu.

Tần Hằng thấy bên đường có một cửa hàng "Tôm Hoàng" chuyên về tôm hùm của Úc, lại lái chiếc xe qua.

Bây giờ cũng sắp tới giờ ăn cơm, anh vừa lúc gói một con tôm hùm về, ăn cùng với Chung Khiết.

Nhân viên trông bãi đậu xe của nhà hàng vốn đang rất lười nhác, nhưng nhìn thấy có một chiếc Mercedes-Benz Big G lái đến trước mặt, tinh thần lập tức trở nên phấn chấn, mỉm cười cúi người chờ Tần Hằng bước xuống, đi đỗ xem giúp Tần Hằng.

Tần Hằng đi về phía cửa hàng, đột nhiên thấy trong túi một người phía trước rơi ra ba mươi nghìn tiền giấy.
Anh vội vàng bước nhanh tới, nhặt tiền lên và đưa cho người kia.
Không ngờ người kia còn khinh thường nhận ba mười nghìn này, ngầm chê bai Tần Hằng, bước nhanh vào trong cửa hàng.

Tần Hằng cười gượng nhét ba mươi nghìn vào trong túi quần của mình.

"Tần Hằng, không ngờ cậu lại ở đây xin tiền à?" Lúc này, một đám người đi về phía Tần Hằng, đi đầu chính là đội trưởng đội cổ vũ Hạ Hà.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui