1. "Nghe tiếng gió lướt qua vách đá, ta mới biết đó là gió,
Thấy áng mây trôi qua đỉnh núi, ta mới biết đó là mây,
Khi yêu rồi ta mới biết đó là yêu.
Khi hận rồi ta mới ta mới biết hận cũng là yêu."
2. Trong cuộc đời này, mỗi người chúng ta đều sẽ gặp rất nhiều người. Có những người chỉ đi lướt qua, lưu lại trong kí ức một khuôn mặt mơ hồ. Nhưng có những người lại tựa như cát bụi, cứ thế tích tụ trong cuộc đời ta, hợp thành những tượng đài bằng cát sừng sững trên quãng đường sinh mệnh.
3. Trong dòng người khổng lồ như dải ngân hà, xác suất để gặp được người ấy ít ỏi tới nhường nào.
Chúng ta trở nên thân thiết, ỷ lại, hoặc có thể đối đầu, thù hằn.
Dây dưa nảy sinh cảm xúc, bám víu thành quan hệ, mập mờ thành tình cảm.
4. Một đời chính là một năm, một năm chính là một ngày, bình minh và hoàng hôn đều là góc nghiêng mịt mờ thản nhiên của người ấy.
5. Không biết cậu và tớ của sau này sẽ như thế nào? Mười năm hay hai mươi năm sau sẽ ra sao? Tớ không biết, nên có chút bi thương.
---Năm 1998, Lục Chi Ngang
6. Thời gian chậm rãi bao phủ rồi lướt qua con người như một làn sóng, những mảng ẩm ướt đã từng bị từng đợt gió mùa qua bao năm thổi khô từ lâu, chỉ còn lại vài vệt nước khắc họa dáng hình từng người.
7. "Có bao giờ hai người ở cạnh nhau thì rất vui, nhưng một khi đã bước xa nhau thì sẽ lãng quên rất nhanh... rất lâu sau cũng không nhớ về người cũ nữa?"
8. Mình ở trong thế giới cậu đã quên từ lâu, sống những ngày tháng cô độc, nhắm mắt bưng tai, nuốt nước mắt để nhảy múa reo mừng.
9. Có lúc nhớ lại thiện cảm thuở trẻ có lẽ bắt nguồn từ cuộc trò chuyện mở rộng lòng mình. Sợ hãi nước mắt của con gái nhưng khi gặp được cô gái kiên cường tới mức làm người ta đau lòng lại hi vọng cô ấy chỉ rơi nước mắt trước mặt mình.
10. Tất cả những năm tháng đã qua, tất cả những tập đề thi thơm mùi mực, tất cả những chàng trai đội màn mưa dầm dề chơi bóng rổ, tất cả những cô nàng nữ sinh ngồi bên hồ đọc những bài văn tiếng Anh dài miên man, tất cả những cành hoa phượng nở rộ vào cuối hè, tất cả những người đã đi, đã trở về, tất cả những áng văn thơ ngời sáng vạn trượng, tất cả những cuốn nhật kí đã mờ nhòa, tất cả những khoảng sân được xây mới, tất cả những chiếc lá đã thối rữa trong mưa, tất cả những chiếc bình mang theo ước nguyện thả trôi theo dòng nước, tất cả những bài ca vang lên trong đêm tối, tất cả những đám mây lững lờ trôi khi mặt trời chưa lặn, tất cả hạnh phúc và nước mắt, tất cả tự do và lương thiện...
Đều đã cùng nhau chết đi trong mùa hè nhiều năm trước.
(Lời editor: Truyện rất hay, không hổ danh là 'tác phẩm thể loại thanh xuân vườn trường tiêu biểu, liên tiếp đứng đầu bảng xếp hạng tiểu thuyết hư cấu bán chạy nhất trong vòng năm năm'. Đọc xong tuy day dứt nhưng trải nghiệm khi đọc dường như đã kết tinh lại cả một tuổi trẻ chúng ta đã, đang và sẽ còn trải qua. Một cuốn sách vô cùng đáng đọc!)