Nghiêm Á Hiên cảm thấy không quen với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình này của Lưu Vũ Thần liền vội nói.
" Anh nhìn tôi làm gì ghê thế ? Chiếc váy này rất kín đáo nha !"
Sở dĩ cô nói như thế là trước giờ nếu như đi tiệc Nghiêm Á Hiên thường bận những bộ đồ quyến rũ theo cách sexy quý phái làm tôn lên sự nổi bậc của con cháu hào môn.
Nhưng từ khi yêu Lưu Vũ Thần thì cách ăn mặc của cô kín đáo hơn nhiều rồi nên mới nói những lời như thế ,Lưu Vũ Thần củng đồng tình gật đầu bỡi vì dáng người và khuôn mặt cô quá cuốn hút chứ chẳng phải lỗi ở cách ăn mặt.
Hắn đặt tay vào chiếc ghế sofa bên cạnh ý bảo cô ngồi xuống , Nghiêm Á Hiên hiểu ý liền chậm rãi tiến đến mà ngồi bên cạnh hắn.
Lưu Vũ Thần hít sâu một hơi cảm nhận được hương thơm từ cơ thể làm cho hắn mê luyến kia , trong phúc giây này tâm hồn hắn thật sự rất chìm đắm.
Theo phản xạ tự nhiên Lưu Vũ Thần đưa bàn tay vuốt ve mái tóc mềm mại của Nghiêm Á Hiên nói.
" Á Hiên , dáng vẽ của em hôm nay thật đẹp ! Tôi thật sự chẳng muốn ai thấy dáng vẽ này của em ngoài tôi cả !"
Nghiêm Á Hiên nghe thấy lời khen ngợi này của hắn trong lòng liền trở nên vui vẽ không thôi , phải nói ai mà chẳng thích người mình yêu khen ngợi cơ chứ huống chi lại là cái tên ít nói này.
Nhưng mà Nghiêm Á Hiên vẩn hiểu được hàm ý từ câu nói của hắn nên mở miệng.
" Anh không thích tôi như thế này à ? Nếu anh thấy không ổn thì tôi có thể chọn bộ đồ khác vậy !"
Tuy rằng Nghiêm Á Hiên là một người xinh đẹp và giàu có nhưng nói về độ nuông chiều người mình yêu thì không có gì để bắt bẽ cả , Bỡi vì thế nên Lưu Vũ Thần càng yêu thích cô gái nhỏ này hơn rất nhiều củng chẳng nỡ lòng nào mà trách Nghiêm Á Hiên.
Lưu Vũ Thần nhìn cô bằng ánh mắt yêu thương nói.
" Không sao , tôi thấy nó rất phù hợp với em ! Nhưng mà vợ tôi lại chuẩn bị có nhiều ánh mắt khác để ý rồi !"
Nói xong Lưu Vũ Thần không đợi Nghiêm Á Hiên phản ứng gì mà ôm chầm thân thể nhỏ nhắn của cô vào lòng vuốt ve , khóe miệng hắn còn nở một nụ cười lưu manh nói.
" Vợ à , hay là em đến tặng quà rồi về đây chúng ta cùng làm một ít chuyện quan trọng được không ?"
Nói xong bàn tay ma quái kia của hắn lại chẳng chịu an phận mà duy chuyển khắp thể thể nhỏ nhắn làm Nghiêm Á Hiên khó chịu không thôi.
Bờ môi đỏ mọng của cô bím chặt mà nỉ non.
" Quả nhiên là anh chẳng có chuyện gì tốt cả , mấy hôm trước đã làm còn chưa đủ hay sao chứ ?"
Thật sự là như thế , mỗi khi rảnh rỗi Lưu Vũ Thần đều đè thân thể nhỏ nhắn của Nghiêm Á Hiên dưới thân mà ân ái chẳng biết bao nhiêu lần , nhưng hình như là cô gái nhỏ này có sức hút luôn làm hắn mê đắm không thôi.
Lưu Vũ Thần dùng đôi bàn tay xoa bóp lấy cặp mông căn tròn bên tròn lớp váy kia của cô mà lưu manh nói.
" Vợ à , tôi sắp chịu không nổi rồi !"
Cảm nhận được cái vật to lớn nóng hổi đang chạm vào chiếc mông của mình thì sắc mặt Nghiêm Á Hiên liền đỏ bùng vụi đầu vào lòng ngực rắn chắc của hắn.
Phải nói tuy Nghiêm Á Hiên cùng cái tên này ân ái chẳng biết bao nhiêu lần nhưng mà nghe thấy hắn một tiếng vợ , hai tiếng vợ này thì cho dù cô có quen thuộc như thế nào vẩn biết ngại nha.
Nghiêm Á Hiên khép đầu nhỏ vào lòng ngực rắn chặt của hắn mà nói nhỏ.
" Ai.
.
ai là vợ của anh chứ ? Anh còn chưa cưới tôi nha !"