Theo bản năng và giác vang của con gái mách bảo sự việc này Diệp Cơ Uyển phải nơi thật với Lưu Vũ Thần , cô biết đây là cơ hội nếu như tình cảm của hắn và Á Hiên bị cản trở thì ít ra Diệp Cơ Uyển có cơ hội ở cạnh Lưu Vũ Thần nhiều hơn.
Lưu Vũ Thần nào hiểu được suy nghĩ này của Diệp Cơ Uyển nên bình thản nói.
" Không sao , chỉ là hơn hai tháng sau mình cũng phải ra nước ngoài rồi ! Có chuyện gì mà làm khó hay không cơ chứ !"
Diệp Cơ Uyển đầu truyền bên kia đôi mắt lóe sáng thử thăm dò tâm tình của Lưu Vũ Thần mà nói.
" Vũ Thần , mình có thể đến nhà cậu chúng ta cùng làm việc được không ? Mình có vài mô hình đang đồ họa muốn cậu đánh giá một chút !"
Lưu Vũ Thần nghe thấy Diệp Cơ Uyển nói về công việc hắn cảm thấy chẳng có gì là không hợp cả càng không sợ Nghiêm Á Hiên hiểm lầm , việc mà hắn muốn hiện tại chẳng phải là Nghiêm Á Hiên hiểu lầm hay sao chứ ? Nếu như cô hận hắn thì sau này bản thân Lưu Vũ Thần rời đi chỉ còn một mình hắn đau lòng là được.
Nghĩ như thế Lưu Vũ Thần liền đáp.
" Được , khi nào cậu đến đây mang theo một ít thức ăn mà rượu nhé tâm tình mình hiện tại không tốt lắm !"
Lưu Vũ Thần thật sự xem Diệp Cơ Uyển là bạn nên luôn tin tưởng cô tuyệt đối , còn về Diệp Cơ Uyển nghe thế vui vẽ nhanh chóng đáp.
" Được , cậu chờ mình một chút sẽ đến nhanh thôi ! Chào cậu !"
Nói xong Diệp Cơ Uyển như sợ hắn thay đổi ý định nên liền nhanh chóng tắt máy , Lưu Vũ Thần thở dài sang một hơi nhanh chóng dọn dẹp nhà cửa rồi bước vào phòng tắm.
Chẳng biết là trùng hợp hay cố ý mà sau khi hắn từ trong nhà tắm bước ra khoắc trên mình một bồ đồ ngủ dài khá đơn sơ màu xám bước xuống phòng khách.
" Ding.
.
Ding! !"
Trong khi hắn đang ngồi thất thần một chút lại có âm thanh chuông cửa vang lên , Lưu Vũ Thần thừa biết là ai đang ở phía bên ngoài nên nhanh chóng ra mở cửa.
Xuất hiện trước mắt Lưu Vũ Thần là hình dáng quen thuộc kia của Diệp Cơ Uyển đang khoắc trên mình một chiếc váy ngắn màu trắng kèm theo chiếc áo khoắc da cùng màu bên ngoài trông rất sang trọng.
Lưu Vũ Thần đưa tay đến cầm giúp một số thức ăn và hai chai rượu trên tay Diệp Cơ Uyển hai người nhanh chóng bước vào bên trong thuận tay đóng cửa lại , mà chẳng biết vô tình hay cố ý đôi giày cao gót của phái nữ đã vội vã vứt bỏ phía bên ngoài.
Diệp Cơ Uyển ngồi vào chiếc bàn ăn một mặt mong chờ nhìn vào hình dáng ưa nhìn kia của Lưu Vũ Thần đang trưng bày từng món ra bàn , khóe miệng xinh xắn của Diệp Cơ Uyển đôi lúc lại nở nụ cười vui vẽ làm cho Lưu Vũ Thần thật khó hiểu.
Khi Lưu Vũ Thần ngồi xuống phía đôi diện với Diệp Cơ Uyển thì cô chầm rãi cỡi chiếc áo khoắc ngoài màu trắng bỏ sang một bên , xuất hiện trước mắt Lưu Vũ Thần là một chiếc áo hai dây màu trắng nhìn rất hợp với chiếc váy.
Nhưng điều làm cho Lưu Vũ Thần cảm thấy không đúng lắm đó là phía trước cái áo này trên đôi gò bông đào căn tròn kia lại cắt sâu xuống phía dưới quá mức có thể thấy được vùng da thit trắng noãn bên trong , nếu như Nghiêm Á Hiên mà dám quyến rũ hắn như thế này thì chắc chắn cô sẽ bị hắn đè dưới thân.
Nhưng mà đối với Diệp Cơ Uyển trong ánh mắt hắn không có một suy nghĩ nào quá phận cả , bỡi vì theo Lưu Vũ Thần thấy có cái suy nghĩ đó với bạn mình thật sự không nói nổi.