Một ngày nào đó khi bé tiểu Mặc năm tuổi cùng với Tô Phong ra nước ngoài làm nhiệm vụ.
“Anh ơi, mình lại lén đi theo chị Hà Khuê làm nhiệm vụ sao?” tiểu Mặc ngơ ngác hỏi.
Tô Phong hỏi “Em có biết nhiệm vụ hiện tại của anh là gì không?”.
Tiểu Mặc thật thà lắc đầu.
Tô Phong xoa đầu bé nghiêm túc nói “Nhiệm vụ của anh là cưa đổ chị Hà Khuê, biến chị ấy thành chị dâu của em, có thích không?”.
Tiêu Mặc trợn tròn mắt kinh ngạc “Oa, thật sao, em thích lắm” chị Hà Khuê vừa xinh đẹp, vừa dịu dàng lại thường xuyên cho bé bánh kẹo, bé rất thích chị Hà Khuê.
Tô Phong gật đầu “Cho nên khi gặp chị Hà Khuê thì em phải tỏ ra đáng thương cần người chăm sóc, hiểu chưa?”.
Tiểu Mặc gật mạnh đầu “Dạ”.
“Được rồi, em mau đi chơi đi, anh còn có công việc” vì đây là một khách sạn hoàng gian nên Tô Phong rất an tâm về an toàn của Tô Mặc.
_____________________________________________
Tiểu Mặc đi vòng ra sân sau để chơi, hôm qua cô để ý thấy ở đây có một chú cún trắng nhỏ rất đang yêu.
Vừa đi tới thì đã nghe thấy tiếng khóc “Huhuhu”.
Tiểu Mặc nhìn theo, hai cậu bé đang đứng và một cậu bé đang ngồi khóc.
Bé nhanh chóng chạy lại chắn trước mặt cậu bé đang khóc, nhìn hai người kia hỏi “Sao lại bắt nạt cậu ấy?”.
Hai cậu bé giật mình nhìn con nhóc không biết từ đâu chui ra này, cậu bé đang khóc kia cũng ngừng khóc mà nhìn tiểu Mặc.
Thấy không ai trả lời mình, bé tiểu Mặc tức giận hỏi “Sao không trả lời?”.
Một cậu bé liền lên tiếng “Chúng tôi đang chơi trò thiếu nữ bị cưỡng ép”.
Tiểu Mặc ngơ ngác, sau đó gãi gãi đầu nhìn cậu bé đã khóc lúc nảy hỏi “Cậu ấy nói thật sao?”.
Cậu bé đó liền gật đầu.
Tiểu Mặc biết mình hiểu lầm liền nói “Xin lỗi” sau đó quay người chuẩn bị rời đi.
Chơi trò chơi thôi mà có thể khóc đến đáng thương như vậy sao.
Chợt cậu bé đã khóc kia nắm tay tiểu Mặc lại “Tớ là Thiệu Hàn, còn đây là hai anh của tớ Ngôn và Hi An, cậu có muốn chơi cùng với bọn tớ không?”.
Thấy bọn họ đều là những đứa nhỏ xinh đẹp, tiểu Mặc lên tiếng “Được, tớ là tiểu Mặc, chúng ta vẫn chơi trò thiếu nữ bị cưỡng ép sao?”.
Tiểu An lên tiếng “Đông như vậy thì chúng ta chơi trò gia đình đi”.
Tiểu Ngôn cũng gật đầu “Anh lớn nhất sẽ đóng vai ba”.
Tiểu An lên tiếng “Vậy anh sẽ đóng vai anh trai”.
“Tiểu Mặc, cậu muốn đóng vai gì?” tiểu Hàn hỏi.
Tiểu Mặc suy nghĩ rồi trả lời “Tớ làm vệ sĩ” bé sẽ làm công việc thật của bé.
Tiểu Ngôn lên tiếng “Vậy chỉ còn vai mẹ thôi, tiểu Hàn làm mẹ nhé”.
Tiểu An liền can ngăn “Không được, tiểu Hàn nhỏ hơn em thì sao có thể làm mẹ, em chọn lại, em muốn làm mẹ”.
Tiểu Ngôn thở dài “Được rồi, vậy tiểu Hàn, em muốn làm gì”.
Tiểu Hàn đáp “Em muốn làm chồng của vệ sĩ ạ”.
Ba người còn lại trố mắt nhìn , tiểu Mặc vội vàng lên tiếng “Không được đâu, tớ không muốn có chồng đâu nhưng tớ rất thích chăm em bé, hay cậu làm con tớ nhé, tớ sẽ bảo vệ cho cậu”.
Tiểu Hàn suy nghĩ, làm con cũng không khác làm chồng nhỉ, đều có thể ở cùng nhau, cậu gật đầu đồng ý “Được, mẹ tiểu Mặc”.
Hai người làm anh kia không dám tin nhìn em trai nhà mình, không ngờ lại gọi mẹ thuận miệng như vậy.
Tiểu Mặc ngược lại thích thú hôn má cậu “Con ngoan, con ngoan”.
Tiểu Hàn được hôn liền vui vẻ luôn miệng gọi “mẹ tiểu Mặc, mẹ tiểu Mặc”.
Cuộc chơi gia đình diễn ra vô cùng vui vẻ giữa con trai tiểu Hàn và mẹ tiểu Mặc, bỏ quên luôn hai nhân vật còn lại.