Cơm trưa của nhà ăn hôm nay rất phong phú nhưng mà hương vị thì trước sau như một...Khó ăn!
Hùng ca thấy nhạt như nước ốc, đưa chiếc đũa chọn chọn cuối cùng chỉ ăn mấy cọng cải thìa.
Đôi mắt đẹp vừa chuyển nhìn thấy Dậu Dậu ăn đến ngon miệng, rõ ràng chỉ là 3 mặn 1 canh bình thường mà cô lại ăn như toàn tịch Mãn Hán.
Hùng ca hâm mộ nói: "Thật muốn có được một phần như cô."
*Toàn tịch Mãn Hán: Là đại tiệc kết hợp giữa người Mãn và người Hán, bắt nguồn từ triều đình nhà Thanh và ban đầu là một bữa tiệc mừng sinh nhật 66 tuổi của Hoàng đế Khang Hy.
Dậu Dậu uống xong miếng canh đậu hủ cá trích cuối cùng, cảm thấy mỹ mãn: "Tôi lại cảm thấy đồ ăn đại thúc nấu khá tốt."
Hùng ca phẫn nộ gõ bàn.
"Ngon cái rắm!"
Đối với cơn phẫn nộ của Hùng ca, Dậu Dậu rất bình tĩnh.
Mỗi lần đến nhà ăn Hùng ca đều muốn phun tào tài trù nghệ của đại thúc ở nhà ăn.
Nói thì nói vậy nhưng ăn ở đây thì không tốn tiền nên mỗi ngày Hùng ca đều đến đây để ăn trưa.
Dậu Dậu kéo cái túi nhỏ trên vai xuống, lấy ra một bao khăn giấy, sau đó đưa cho Hùng ca một miếng, nhìn thấy vật bên trong.
Hùng ca đột nhiên hỏi: "Đó là cái gì vậy?"
Dậu Dậu nói: "Su kem."
Bạn trai đưa.
Cô nhỏ giọng mà bổ sung trong lòng.
Sau đó bị cái danh chính mình nói này làm cho tràn ngập ngọt ngào.
Buổi sáng cô đã ăn bánh quẩy cùng sữa đậu nành trong xe của bạn trai rồi, lúc uống xong sữa cô định ăn luôn cái su kem nhưng mới buổi sáng cô không muốn nạp quá nhiều bơ nên đành để lại sau giờ trưa ăn.
Hùng ca bắt lấy Dậu Dậu giở thủ đoạn của mình.
Mở to đôi mắt xinh đẹp xong chớp mắt nhìn cô.
Dậu Dậu gian nan mà nói: "Hùng ca, đừng sử dụng mỹ nhân kế với tôi....."
Hùng ca hỏi: "Hữu dụng sao?"
Dậu Dậu đầu hàng lấy từ trong túi ra cái bánh su kem, đưa cho hùng ca: "Hùng mỹ nhân, mời người dùng."
Hùng ca nói: "Chờ tôi hoàn thành xong hạng mục này sẽ mời cô ăn một bữa lớn! Tùy tiện một quán ở thành phố H, ăn đến khi nào muốn nôn thì thôi!"
Hùng ca ném chiếc đũa, trực tiếp dùng tay để ăn cái bánh.
Cô cắn một miếng.
Dậu Dậu nhìn thấy lớp vỏ ngoài xốp giòn bên trong tràn đầy hỗn hợp bơ trắng.
.......Cảm thấy có chút hối hận, làm sao bây giờ?
Không cần ăn, Dậu Dậu đã có thể hình dung ra hương vị của su kem.
Vỏ thì xốp xốp giòn giòn, bên trong phần nhân là kem bơ thơm mịn ngọt ngào mà không ngấy, đây cũng là một trong hai món điểm tâm kiểu Tây điển hình.
A a a a a a a a a hiện tại cô cũng muốn ăn su kem.
Nếu bây giờ cướp lại cái bánh có phải không có chút nghĩa khí không.
Hùng ca ăn ngon đến ngâm nga.
"Mua lúc nào vậy?"
Dậu Dậu nâng ly pha lê lên uống một ngụm nước chanh, nói: "Không phải mua."
Là bạn trai của cô làm, là Vòng ngọt ngào làm.......
Hùng ca hỏi: "Tự làm hả?"
Dậu Dậu yên lặng: "Không phải, là.....Là tôi...." Hai chữ bạn trai không nói nên lời, đành nói: "Một người bạn." Hùng ca không chút bủn xỉn mà khen: "Như lễ vật của trời cao vậy!"
Bánh su kem của bạn trai được khen như thế trong lòng Dậu Dậu vẫn là có chút vui vẻ.
Cô cúi đầu bấm mấy chữ gửi WeChat cho Lâm Tắc Tu.
"Su kem của anh được đồng nghiệp của em nói là 'Lễ vật của trời cao'."
Những dòng này chưa có gửi đi liền.
Dậu Dậu nhớ tới nụ hôn buổi sáng, hai bên tai của cô đỏ ửng.
Cô xóa hết những lời này, đánh hai chữ.
"Bạn trai."
Gửi tin nhắn đi, Dậu Dậu cảm thấy nội tâm của mình có cảm giác thật kỳ diệu, rõ ràng hai chữ này rất bình thường cũng có thể thường xuyên nghe được từ miệng của người khác.
Nhưng giờ phút này, hai chữ đó ở dưới ngón tay của cô lại có cảm giác rất khác thường.
.....Có chút đặc biệt!
.....Phảng phất như mình hơi chuyển chúc.
* Chuyển chúc: Chỉ sự việc thay đổi, đổi mới quá nhanh.
"Sao vậy? Bạn gái?"
Dậu Dậu làm bộ trấn định mà nói: "Su kem của anhđược đồng nghiệp của em khen, nói là lễ vật của trời cao đó."
"Em cũng vậy."
Ba chữ rất đơn giản.
Dậu Dậu giống như là nghe thấy tiếng tim của mình đập rất nhanh, tựa như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực của cô.
Lúc này, Hùng ca lưu luyến không rời mà ăn miếng su kem cuối cùng, vô cùng cảm khái mà nói: "Dậu Dậu có cơ hội nhất định phải giới thiệu người bạn kia cho tôi! Su kem này quá mỹ vị, cả vỏ lẫn bơ đều rất khác biệt, như là...."
Hùng ca dừng một lúc hỏi: "Sao lại đỏ mặt vậy?"
"Không....Không có gì!"
Dậu Dậu cúi đầu nhìn dòng cuối cùng trong WeChat, tim đập như hươu chạy.
A a a a a a a a a không nên như vậy.
Mới chỉ là lời nói thôi mà cô đã như vậy rồi!
"Chị hạ."
Bỗng nhiên có người kêu Dậu Dậu một tiếng.
Dậu Dậu ngẩng đầu lên nhìn, thì ra là cô gái ở bộ phận tuyên truyền cũng chính là fan não tàn của Vòng ngọt ngào.
Cô nghi hoặc hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Cô gái cười hì hì nói: "Không có gì không có gì, đâu có chuyện gì đâu!"
Lời thì nói như vậy nhưng người thì vẫn ngồi xuống.
Cô gái đó lại nói: "Không phải lần trước chị Hạ đã tặng anh đào cho chúng em sao? Vừa vặn sáng nay em có mua nước mật đào cho nên tới hỏi chị có muốn dùng không.
Nếu muốn đợi lát nữa em sẽ gửi lên cho chị."
"Vậy tốt quá, xin đa tạ."
"Chị Hạ đừng khách khí." Cô gái đó cười tủm tỉm mà nói: "Đúng rồi, lúc trước em có nghe Maggie nói chị Hạ có đi xem mắt, có phải thành công rồi không? Sáng nay em đã nhìn thấy chị Hạ được bạn trai đưa đi làm."
Dậu Dậu sửng sốt.
Trán của cô xuất cả mồ hôi lạnh.
Làm sao mà quên mất Lâm Tắc Tu là Vòng ngọt ngào, mà Vòng ngọt ngào là võng hồng top1 của công ty, trong đây có rất nhiều fan não tàn của anh!
Dậu Dậu nói: "Không, chỉ là....Bạn bình thường thôi."
Chờ cô gái đó đi, Hùng ca liền nói: "Bây giờ người trẻ tuổi thật kỳ lạ, thích bát quái như vậy sao không đi làm phóng viên giải trí?" Dậu Dậu cười cười trong lòng lại có chút loạn.
Lúc tan tầm, Lâm Tắc Tu nói qua tới đón cô đi ăn cơm chiều.
Tâm tư của Dậu Dậu càng loạn.
Cô hỏi: "Chúng ta ăn chỗ nào?"
Lâm Tắc Tu hỏi: "Em có muốn ăn gì không? Không phải lần trước nói muốn ăn món Quảng Đông sao? Gần công ty của em có quán ăn không tệ."
Dậu Dậu nghe được "gần công ty" nhanh chóng lắc đầu nói: "Em....Em cũng không nhất thiết phải ăn món Quảng Đông."
"Hửm? Vậy muốn ăn món gì?"
Kêu Dậu Dậu quyết định mà Dậu Dậu lại có chứng khó khăn khi lựa chọn.
Lâm Tắc Tu nói: "Em cứ từ từ suy nghĩ, anh đợi em dưới công ty."
"A, đừng...." Dậu Dậu nói: "Anh tìm chỗ nào đó tốt để đậu xe đi, đường công ty em rất khó chạy ra, còn dễ kẹt xe nữa.
À, anh chờ em ở đầu phố XX."
Lâm Tắc Tu trầm mặc một lát nói: "Được."
Dậu Dậu treo điện thoại nhẹ nhàng thở ra.
Ngày hôm sau Lâm Tắc Tu đưa Dậu Dậu đi làm, lần thứ hai cô yêu cầu ngừng ở đầu phố.
Lâm Tắc Tu tìm được chỗ đậu xe, tắt máy.
Dậu Dậu mở cửa, phát hiện cửa bị khóa lại.
Lâm Tắc Tu kêu cô: "Hạ Dậu Dậu.".
||||| Truyện đề cử: Quyến Rũ Yêu Nghiệt Thủ Trưởng |||||
Mỗi lần anh kêu cả họ lẫn tên của cô, cô liền biết sẽ không có gì tốt xảy ra.
Quá khứ khắc sâu, Dậu Dậu theo bản năng mà khẩn trương, hỏi: "Sao....Làm sao vậy?"
Anh buông đai an toàn ra, nghiêng người nhìn cô.
Ánh mắt nghiêm túc chăm chú.
"Đây là lần đầu tiên anh làm bạn trai người khác, có rất nhiều chuyện anh không biết rõ nhưng nếu anh có chỗ nào làm em không vui thì em cứ nói với anh.
Dậu Dậu, em làm bạn gái của anh, anh hy vọng mình có thể đem lại niềm vui và hạnh phúc cho em."
Dậu Dậu lập lập tức cảm thấy áy náy.
Cô nói: "Em...Em không có không vui, chỉ là...." Cô sắp xếp lại từ ngữ của mình, mới nói: "Anh cũng biết đó, trong công ty của em có rất nhiều người yêu thích anh, bộ phận kế hoạch còn có tận mấy người là fans não tàn của anh nữa..."
Dậu Dậu nói chuyện rất loạn, nhưng mà Lâm Tắc Tu vẫn nghe ra được ý chính.
"Là anh không suy xét chu toàn."
Anh hơi trầm ngâm.
"Về sau anh sẽ đón em tan làm chỗ này."
Dậu Dậu vừa nghe anh nói như vậy vẫn còn áy náy, nói: "Em không có ý ghét bỏ anh đâu, anh cũng đừng có không vui, em...."
Lâm Tắc Tu trực tiếp gật đậu.
"Ừm, cũng có một chút."
"A?" Bạn trai không cần nói thẳng vậy.
Lâm Tắc Tu chỉ chỉ gương mặt mình, biểu tình nghiêm túc: "Em có thể đền bù."
Phải một hồi lâu Dậu Dậu mới hiểu được ý của anh, cô hơi rối rắm, e thẹn mà dán lên mặt anh một nụ hôn.
Một nụ hôn rất nhẹ, lúc muốn rút về, có bàn tay đặt trên eo của cô.
Khoảng cách của hai người trở nên gần hơn bao giờ hết.
Thậm chí Dậu Dậu có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực của anh quanh chóp mũi của mình.
Cô thẹn đến mức mặt đỏ bừng.
"Lâm....Lâm Tắc Tu....."
"Hửm?"
"Em.......Em......." Dậu Dậu nói năng lộn xộn.
"Dậu Dậu." Âm thanh của anh ôn nhu.
"Hở?"
"Chúng ta nên làm chuyện mà các cặp đôi đều làm đi."
Cô nuốt nước miếng.
Nội tâm có vô số làn đạn bay qua.
Lâm Tắc Tu cười nhẹ nói: "Cuối tuần này chúng ta hẹn hò đi.".