Nghê Cách thân mật kéo Amy tới giới thiệu với Hạ Thịnh Đông: “Thịnh Đông, đây là đồng nghiệp của em, em muốn mời cô ấy đến nhà chúng ta làm khách, được không?”
Hạ Thịnh Đông ân cần mở cửa xe nói: “Đương nhiên là được rồi, Cách Cách, em phải nên mời đồng nghiệp đến nhà chúng ta chơi nhiều hơn mới phải.”
Anh ta để Nghê Cách ngồi vào ghế trước, sau đó lại chạy sang bên kia mở cửa mời Amy lên xe.
Một tay che ở phía trên xe như thể sợ người ta bị đụng đầu, tay còn lại ra vẻ lơ đãng chạm vào eo người ta.
Ở một chỗ mà Hạ Thịnh Đông không nhìn thấy, Amy trợn trắng mắt.
Đồ đàn ông vô liêm sỉ không biết xấu hổ, bạn gái còn đang ở bên cạnh mà còn động tay động chân với bạn của cô ấy nữa.
Thế mà Cách Cách còn yêu anh ta đến chết đi sống lại, mắt mù rồi sao?
Tâm tình Hạ Thịnh Đông lại rất vui vẻ, dọc cả đường đi anh ta nói rất nhiều, giống như muốn biểu hiện ra sự bác học đa tài của mình.
Có thể làm thư ký cho người kế nhiệm tương lai của công ty bất động sản Liên Phát thì học thấp Amy có thể thấp được sao? Anh ta càng cố gắng thể hiện thì mắc lỗi càng nhiều, thế mà bản thân lại càng thấy tự hài lòng nữa.
“Cách Cách, nếu em đã mời bạn về chơi như vậy thì chúng ta cũng đừng về nhà nữa, đi ra ngoài ăn có được không? Anh biết một nhà hàng Tây có đồ ăn được lắm, hay là chúng ta cùng đến đó ăn thử đi?”
Nghê Cách gật đầu đồng ý.
Cô ấy bận rộn cả ngày, cũng không muốn về nhà chui vào bếp dính một thân khói dầu.
Trên đường đi, điện thoại di động của Amy liên tục đổ chuông, là Lily nhắn tin tới hỏi thăm tình hình.
Cô ấy không đến tham dự nhưng lại còn sốt ruột hơn cả người trong cuộc.
Mà Amy cũng nóng lòng muốn mắng tên đàn ông đê tiện này một trận nên vừa đến nhà hàng đã kiếm cớ vào phòng vệ sinh.
Sau khi Hạ Thịnh Đông chọn món ăn xong, mông anh ta như bị đóng đinh nhấp nhổm không ngồi yên được.
“Cách Cách, anh đi nhà vệ sinh một lát, nếu bạn em quay lại thì em tiếp đãi cô ấy nhé, đừng có để người ta phải đợi lâu.”
Nghê Cách cũng nhìn ra điểm khác thường của Hạ Thịnh Đông, anh ta cực kỳ ân cần với Amy, ngay khi trong lòng cô vừa sinh ra cảm xúc chán ghét thì âm thanh trong đầu lại vang lên.
Tình cảm mãnh liệt sâu đậm lại tràn ngập trong lòng, cô ấy ngoan ngoãn nói: “Được, vậy anh đi nhanh rồi về.”
Hạ Thịnh Đông xoa xoa tay, vội vã chạy vào nhà vệ sinh, sợ chậm một bước thôi là Amy sẽ quay lại.
Anh ta vừa tới cửa phòng vệ sinh đã thấy Amy đi ra ngoài.
Anh ta bước tới, lấy thân thể làm tường, ngăn Amy lại khiến cô ấy phải lùi về phía sau.
Amy lùi lại từng bước, cuối cùng bị Hạ Thịnh Đông đè lên tường, cô ấy không thể không duỗi một tay ra chặn lồng ngực của anh ta lại.
Cô ấy thực sự tức giận.
Hạ Thịnh Đông này quả thật không biết xấu hổ.
“Bạn trai Cách Cách à, ở trước mặt mọi người mà anh làm như vậy là không tốt lắm đâu.
Huống hồ Cách Cách ngồi ngay bên cạnh, anh để tôi vào chỗ nào?”
Hạ Thịnh Đông đưa tay đỡ eo Amy: “Amy, trong thời gian ngắn Cách Cách sẽ không tới đây đâu.
Mà cho dù Cách Cách có thấy được thì cô ấy yêu tôi sâu đậm, cũng sẽ không tức giận với tôi.
Chúng ta kết bạn với nhau đi, nếu có cơ hội thì tìm hiểu sâu hơn một chút ~”
Amy thật sự cảm thấy không đáng thay cho bạn của mình.
Gã bạn trai này của cô ấy hoàn toàn không thèm để cô ấy vào mắt, cho dù biết cô ấy sẽ thấy cũng không hề kiêng dè!”
Đôi giày cao gót của Amy giẫm lên chân Hạ Thịnh Đông, gót giày sắc nhọn còn nghiền nát bàn chân anh ta hai cái.
Giày mùa hè cũng không dày lắm, một giẫm này vừa vặn giẫm lên đầu ngón chân của Hạ Thịnh Đông, khiến anh ta đau đến mức mặt nhăn mày nhó, sắc mặt có chút dữ tợn.
Amy nhân cơ hội này đẩy Hạ Thịnh Đông ra, đi về phía Nghê Cách.
Hạ Thịnh Đông đi theo phía sau, nhìn vòng eo thon nhỏ của Amy, tà niệm trong lòng dâng lên đến đỉnh điểm.
Chờ anh ta đã hoàn toàn nắm giữ Nghê Cách rồi, nhất định phải bắt cô ấy đưa người phụ nữ này về nhà!
Nghê Cách không hề biết đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, vẫn ngoan ngoãn ngồi tại chỗ.
Amy lao tới, kéo Nghê Cách đi ra ngoài, khi ra đến tận cổng ở chỗ không có người, Amy mới nổi giận đùng đùng nói: “Cách Cách, người như vậy căn bản không xứng với cô đâu! Anh ta chỉ là một tên cặn bã, cô chia tay, mau chia tay anh ta đi! Cô có biết ban nãy anh ta làm gì không? Anh ta đùa giỡn tôi ở ngay trước cửa phòng vệ sinh đấy, nếu cô không tin thì hiện tại chúng ta lập tức đi xem lại camera giám sát!”
Nghê Cách biết những lời Amy nói đều là sự thật, họ đã làm bạn bè lâu như vậy rồi, tính cách Amy thẳng thắn thế nào cô ấy cũng biết rất rõ.
Sự chán ghét trong lòng Nghê Cách càng thêm mãnh liệt, thấy Hạ Thịnh Đông đuổi theo, thậm chí còn cảm thấy buồn nôn.
Rõ ràng cô ấy biết mình chán ghét người đàn ông này, nhưng giọng nói trong đầu cô ấy cứ không ngừng lặp đi lặp lại.
Tôi yêu Hạ Thịnh Đông.
Tôi yêu tất cả mọi thứ của anh ta.
Tôi không thể rời bỏ anh ta được...
Nghê Cách bỗng ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, lớn tiếng gào thét: “Đừng nói nữa! Đừng nói nữa!”