Ngũ Hành Của Cô Thiếu Tiền


Trịnh Hiểu Phong: “Amy, cô đang làm gì vậy?”
“Bà đây tìm dao, mẹ kiếp, dám dùng thủ đoạn bẩn thỉu như vậy trên người chị em của tôi, tôi chém chết anh ta!”
Trịnh Hiểu Phong vội vàng giữ chặt cô ấy lại, mở miệng khuyên bảo: “Cái suy nghĩ này của cô dễ vào tù lắm đấy! Sao hả, muốn tôi phải vào đồn cảnh sát đưa cơm cho cô hay sao?”
Amy tắt máy, trong miệng vẫn còn bô bô mắng chửi.
Nghê Cách bối rối, sau đó mới bình tĩnh lại hỏi: “Rốt cuộc tại sao Hạ Thịnh Đông lại muốn làm như vậy?Nếu đơn thuần chỉ là vì yêu tôi, sợ tôi thay lòng đổi dạ, vậy thì anh ta sẽ không dây dưa với mấy người khác như vậy.

Còn nếu không yêu tôi thì vì sao anh ta lại làm như vậy? Chẳng lẽ là vì tiền sao?”
Cô ấy thì thào lẩm bẩm: “Không không không, trong nhà Hạ Thịnh Đông cũng làm kinh doanh mà, không thiếu tiền.”

Khương Nhất cười cười: “Vì sao thì tôi không biết, chỉ là nhất định là anh ta có mưu đồ gì đó với cô.

Bây giờ trong thân thể cô có linh lực của tôi áp chế nên tạm thời âm thanh của si quỷ không thể ảnh hưởng đến cô được, chỉ là nếu như cô muốn loại bỏ nó hoàn toàn thì cô vẫn cần phải làm thêm một số việc nữa.

Đúng rồi, cô định trả cho tôi mấy cân tiền đây?”
Amy, Nghê Cách: “...”
Hình dung của Khương đại sư về tiền thật tươi mát thoát tục.
Gia đình nào mà tiền cũng dùng cân để cân?Cho dù đốt về thế giới bên kia cũng không xa hoa như vậy.
Trịnh Hiểu Phong lúng túng chọc chọc Khương Nhất, dùng ánh mắt truyền tín hiệu cho cô.

Đại sư, hình tượng mà cô vừa mới dựng lên ấy mà, liệu có thể đừng có ném xuống đất ngay lập tức như vậy được không?
Khương Nhất liếc anh ta một cái: Anh thì biết cái gì, Nghê Cách làngười đẹp tâm thiện, hơn nữa trong nhà chỉ có toàn tiền là tiền, không hề phân cao thấp với ông chủ mà một cân tiền chưa đủ mua một cái quần của anh đâu.

Cô ấy có tiền, tôi giúp đỡ, một người nguyện ý đánh một người nguyện ý chịu khổ, chuyện này không liên quan đến vấn đề đạo đức nào hết, anh bớt lảm nhảm đi.

Nghê Cách nhanh chóng gật đầu: “Đại sư, chỉ cần cô có thể giúp tôi giải quyết vấn đề thì tiền không thành vấn đề.”Nói xong, cô ấy lại lúng túng nhìn về phía Trịnh Hiểu Phong và Amy, nhỏ giọng nói: “Cha tôi là Nghê Nam Thạc.”
Amy ngoáy lỗ tai, Trịnh Hiểu Phong hét lên một cách kinh hãi: “Cha cô là Nghê Nam Thạc?” Ông trùm y tế Nghê Nam Thạc, chủ của một trong những công ty hàng đầu trong cả nước, có ai mà chưa từng nghe tên?
Amy và Trịnh Hiểu Phong liếc nhau, còn đau lòng thay người ta, thì ra thằng hề lại chính là mình.Nghê Nam Thạc chỉ có một đứa con gái, sau này cả nhà họ Nghê đều sẽ thuộc về một mình Nghê Cách mà thôi.
Cái đùi thật to thật thô này nhất định phải ôm thật chặt.
Amy vỗ vỗ bộ ngực sóng sánh còn đang chấn động của mình: “Đại sư, phải làm sao mới có thể giúp Cách Cách được? Cách Cách, sau này cô cũng không được quên chị em mình đâu đấy, chỉ cần lộ ra một ít trong kẽ ngón tay thôi cũng được.”
Khương Nhất thật sự rất thích tính cách của Amy, không hề che giấu chút nào, cứ bày tỏ mong muốn của mình một cách thẳng thắn, thực sự rất thoải mái khi tiếp xúc với những người như vậy.
Dù sao thì khi bạn bè có việc, cô ấy cũng thực sự xông lên.
Khương Nhất nhìn về phía Nghê Cách: “Chuyện này chỉ có một mình tôi ra mặt thôi là chưa đủ, cô cũng cần phải tự cứu mình nữa.

Diệt trừ si quỷ chỉ là biện pháp trị ngọn mà không trị gốc, cô phải thăm dò xem ý đồ của Hạ Thịnh Đông là gì cùng với người đứng sau lưng giúp đỡ anh ta làm ra những thủ đoạn bẩn thỉu kia là ai.


Chỉ cần bọn họ còn nhảy nhót một ngày là sẽ còn tính toán với cô một ngày.

Thời gian sau này còn rất dài, cô ở ngoài sáng bọn họ ở trong tối, sẽ rất khó lòng phòng bị, không bằng tìm hiểu rồi chặt đứt tận gốc.”
Nghê Cách hiểu rõ, lập tức hít sâu một hơi: “Được, tôi sẽ lập tức quay về nhà.”
Dũng khí chỉ vừa dâng lên được một giây rồi lại tắt lịm, cô ấy khóc lóc, vẻ mặt cầu xin: “Nếu oán quỷ lại quấn lên người tôi nữa thì phải làm sao đây?”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận