Ngu Nhạc Quyển Chi Thái Tử Giá Đáo

Từ sở cảnh sát đi ra, lại đến bệnh viện kiểm tra, cuối cùng để Đa Nạp lại thu dọn cục diện rối rắm, Mộ Dung Phong mang theo Tiêu Dật cùng Tần Mộc về căn biệt thự bọn họ mua ở gần cao trung Đế Đan.

Vừa vào cửa, Tần Mộc liền lôi kéo Tiêu Dật vào phòng tắm, trên người rất bẩn, tắm rửa trước rồi nói sau, hắn cởi sạch quần áo, mở nước ấm, quay đầu lại nhìn thấy Tiêu Dật đứng ở trước gương ngẩn người, Tần Mộc đi qua, thực tự nhiên kéo tay cậu thấp giọng hỏi:“Làm sao vậy?”

Tiêu Dật hơi hơi cau mày, tay phải vô thức cầm lấy mái tóc dài tới eo, vẻ mặt có chút rối rắm:“Bọn họ nói tóc ta dài, làn da trắng, giống nữ…… ừm, giống ngụy nương!”

Tần Mộc nâng tay lên nhéo nhéo mặt Tiêu Dật:“Ừ, làn da rất bóng loáng non mịn!”

“Ngươi làm cái gì!” Tiêu Dật tức giận đánh rớt cái tay gây rối, trừng mắt nhìn Tần Mộc, rất có dáng vẻ như nếu hắn dám nói lung tung nữa liền ra tay.

Tần Mộc cười cười, giọng nói đột nhiên trở nên nghiêm túc:“Tiểu Dật, em chính là hoàng thái tử, nhân trung long phượng, vốn đã xinh đẹp hơn người khác. Sao em lại tin tưởng lời nói dối của những người đó chứ, chẳng lẽ em thực cảm thấy chỉ có lớn lên cao lớn thô kệch giống bọn họ mới là nam sao?”

Tiêu Dật không lên tiếng, nhưng nếp nhăn giữa đôi mày dần dần biến mất, Tần Mộc cười cười, dựa sát vào Tiêu Dật, thấp giọng thần bí nói:“Nam nhân là phải so jj! Mấy ngày hôm trước không phải em đã bắt đầu bệnh di tinh sao? Vậy chứng tỏ em đã trở thành một người đàn ông!”

“Chuyện này ta đương nhiên biết! Loại chuyện này ngươi nhớ rõ ràng như vậy làm cái gì!” Da mặt Tiêu Dật mỏng, nghe lời Tần Mộc đã mơ hồ lộ ra chút ửng đỏ.

Tần Mộc cũng không chịu buông tha, lập tức giơ tay, từ bên hông ôm Tiêu Dật, dùng tiểu đệ đệ phía dưới cọ cọ Tiêu Dật, vẻ mặt ái muội:“Mau cởi quần áo ra, chúng ta đến làm chuyện thoải mái.”Vừa nói xong, vừa vươn tay trái cởi khuy áo đồng phục của Tiêu Dật.

Tiêu Dật bắt lấy tay Tần Mộc:“Chuyện thoải mái gì?”

“Là Tề Bân nói cho anh biết, hắn thường xuyên làm, thực thoải mái. Vì để làm chuyện thoải mái này với em, anh chờ em đã nhiều năm!” Giọng nói Tần Mộc cực kỳ tủi thân, rất giống cô vợ nhỏ đang hờn tủi! Tiêu Dật lắc đầu, bỏ suy nghĩ kì lạ trong đầu đi, nhưng cũng buông lỏng tay Tần Mộc ra, mặc hắn giúp mình cởi quần áo, vài năm nay bọn họ đã rất quen với loại chuyện này.

Trải qua sự quấy rầy của Tần Mộc, sự rối rắm trong lòng Tiêu Dật đã sớm biến mất không còn, Tần Mộc nói rất đúng, cậu đường đường là hoàng thái tử, mẫu phi là nữ nhân đẹp nhất Tiêu quốc, phụ hoàng là nam nhân suất nhất Tiêu quốc, cậu đương nhiên cũng là tốt nhất! Xinh đẹp hơn nữ cũng là đương nhiên! Đám điêu dân kia rõ ràng chính là ghen tị! Về phần tóc dài, thân thể phát phu thụ chi phụ mẫu, đám người không học vấn không nghề nghiệp kia nhất định là không hiểu đạo lý này! Không tính toán với bọn họ!

Tranh thủ lúc Tiêu Dật thất thần, Tần Mộc thành thạo cởi quần áo cậu, nhìn cơ thể không chút tỳ vết của Tiêu Dật, Tần Mộc nhịn không được giơ tay nhẹ nhàng vuốt ve, nhẹ nhàng hôn bên tai cậu. Thân mật nhiều năm như vậy, làm cho hai người đều quen với loại hôn môi này, thỉnh thoáng sẽ hôn lưỡi, cũng cũng không phải quá kịch liệt, sau mỗi lần như thế, Tần Mộc luôn cảm thấy được cơ thể mình đang kêu gào, xao động, nhưng lúc đối mặt Tiêu Dật, lại luôn bị áp chế. Nhưng mà giờ phút này, Tần Mộc lại cảm thấy mình hình như có chút không khống chế nổi, ôm chặt Tiêu Dật vào trong ngực, hơi hơi ngẩng đầu, phía dưới như có như không cọ nơi đó của Tiêu Dật, nụ hôn vốn dĩ ở xung quanh tai vô thức đã đi tới trên môi Tiêu Dật.

Tiêu Dật cũng không bài xích Tần Mộc thân mật, cậu biết Tần Mộc thích mình, cậu cũng thích Tần Mộc, loại thích này không giống với loại thích Tiêu Thần, tuy rằng không biết này phần thích này sâu đậm bao nhiêu, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc gia tăng tình cảm của bọn họ.

Khác với trước kia, Tiêu Dật cảm thấy lần này Tần Mộc hôn có chút vội vàng, nhưng lại có chút cảm giác khác thường, không đợi cậu suy nghĩ cẩn thận, Tần Mộc đã ngừng hôn môi, lôi kéo cậu vào bồn tắm.

Ký túc xá cao trung chỉ có vòi sen, điều này làm cho Tần Mộc cùng Tiêu Dật từ nhỏ đã quen tắm bồn rất là không quen, vì thế, mỗi cuối tuần bọn họ đều phải đến biệt thự nhỏ này, ngâm người hai lần.

Tần Mộc vẫn ôm Tiêu Dật không có buông ra, lòng bàn tay dán lên da thịt cậu, cản nhận xúc cảm tuyệt vời, vừa vào trong bồn tắm, hắn vô thức đặt Tiêu Dật tựa lên thành bồn bóng loáng, cúi đầu ngậm lấy môi Tiêu Dật, mút một hồi lâu, sau đó lúc Tiêu Dật nhịn không được mở miệng liền đưa đầu lưỡi vào, khẩn cấp đi tìm Tiêu Dật.

Tiêu Dật bị hôn có chút hít thở không thông, Tần Mộc trước mắt làm cho cậu có chút cảm giác xa lạ, thật vất vả chờ Tần Mộc thoáng lui ra một chút, Tiêu Dật lập tức trừng mắt liếc nhìn Tần Mộc một cái:“Ngươi hôn gấp như vậy làm cái gì……Uhm……” Lời mới nói một nửa lại bị Tần Mộc nuốt vào.

Nước ấm trong bồn tắm nung da thịt Tiêu Dật thành màu hồng, đôi mắt sáng như sao lộ ra hơi nước dày đặc, cái liếc mắt nhìn hắn lại mang theo chút ý nhị nói không nên lời, làm cho hai mắt Tần Mộc đỏ lên, hô hấp lập tức trở nên dồn dập, cơ thể phản ứng thành thực nhất.

Mấy năm nay Tần Mộc đi theo Tề Bân vụng trộm xem không ít ảnh, lần này cuối cùng cũng có cơ hội thực tiễn, vừa hôn Tiêu Dật, vừa không quen vuốt lung tung trên người cậu, hai tay vuốt ve không theo quy tắc nào, hình như sờ thế nào cũng sờ không đủ, hôn thế nào cũng hôn không đủ, cơ thể kêu gào, chẳng những không có giảm đi, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, sắp nổ tung.

Nơi mẫn cảm trên người bị bàn tay cực nóng không ngừng ma sát, Tiêu Dật nhịn không được hừ ra tiếng, lắc lắc người muốn tránh né, lại vô tình làm cho nơi phía dưới hai người ma sát, một cảm giác tê dại như điện giật bùng lên, làm bọn họ nhịn không được rên rỉ ra tiếng, loại cảm giác này quả thật là xa lạ mà lại kích thích!

Tần Mộc áp sát Tiêu Dật, chóp mũi chạm chóp mũi:“Thế nào, thực thoải mái đi?”

Tiêu Dật hơi hơi thở phì phò, qua phần ngực dán lại với nhau giữa hai người cảm nhận được tim Tần Mộc cũng đập kịch liệt, trong lòng cảm thấy hạnh phúc xa lạ mà thỏa mãn, cậu cong cong khóe miệng, nhợt nhạt cười:“Vậy là xong rồi sao?”

Hô hấp Tần Mộc cứng lại, hơi thở càng thêm nặng nề:“Tiểu Dật, em được xem phim nữa, học xấu!”

Tiêu Dật híp mắt nhìn hắn:“Ngươi tưởng ta không biết ngươi cùng Tề Bân ba ngày hai bữa hợp nhau làm một đống chyện xấu sao?”

Tần Mộc kêu oan:“Anh không có! Hắn đều là cùng vị kia của hắn cùng nhau đả thủ thương (thủ d*m), mỗi lần anh đều ngoan ngoãn trở về tìm em mà.” Kết quả mỗi lần đều bị Tiêu Dật lạnh mặt đả kích……

Tiêu Dật mím môi, không nói nữa, Tần Mộc nhân cơ hội lại sáp qua hôn:“Còn có chuyện thoải mái hơn.” Nói xong, cơ thể động động, cảm giác kích thích quen thuộc mà lại xa lạ đánh úp lại, hai người đồng loạt thở phào. Tần Mộc đưa một tay xuống phía dưới, cầm chỗ kia của Tiêu Dật, dựa theo cách Tề Bân dạy hắn mà chuyển động, cơ thể Tiêu Dật cứng đờ, trên mặt lộ ra vẻ ẩn nhẫn, Tần Mộc lại sáp qua hôn môi.

Qua không bao lâu, cơ thể Tiêu Dật run lên, lòng bàn tay Tần Mộc lập tức có một dòng nước ấm xẹt qua, Tần Mộc lộ ra một nụ cười sáng lạn, giơ cánh tay dính dịch thể màu trắng lên, để sát vào Tiêu Dật tranh công hỏi:“Thế nào, thoải mái không?”

Tiêu Dật nhìn cái tay kia, trên mặt càng thêm ửng đỏ, mím môi không để ý đến Tần Mộc. Tần Mộc biết da Tiêu Dật mỏng, cũng không để ý, lập tức lôi kéo tay Tiêu Dật làm ra dáng vẻ đáng thương:“Anh giúp em, em cũng giúp anh một chút nha!”

Muốn người ta giúp mình mình phải giúp người ta trước, Tần Mộc đợi nhiều năm như vậy cuối cùng cũng đợi được cơ hội.

… Tiểu kịch trường…

Một ngày kia, Tần Mộc lại họp bàn cùng quân sư quạt mo Tề Bân.

“Cuối cùng Tiểu Dật cũng giúp tôi làm một lần!” Đây là Tần Mộc đường làm quan rộng mở.

“Thiết, sơ trung tôi đã cùng người khác đả thủ thương cho nhau!” Đây là Tề Bân dương dương tự đắc

“Tần Mộc! Ngươi là tên điêu dân chết tiệt! Dám để cho tiểu chủ tử nhà của ta làm chuyện xấu xa kia cho ngươi! Ta phải chặt tay ngươi! Không, là thiến ngươi!” Đây là Tiêu Thần vô tình đi ngang qua, sau khi nghe được đoạn đối thoại kia liền tức giận.

“Cậu là chủ tử, lại thích xem thị vệ cùng tình nhân đánh nhau.” Đây là Từ Văn Khiêm bên trong chua bên ngoài thờ ơ lạnh nhạt.

“Thượng vị giả phải biết cách dùng người tài.” Đây là thái tử điện hạ Tiêu Dật bình tĩnh.

————–


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui