Ngự Nữ Thiên Hạ


Tại thời điểm Lâm Thiên Vũ đang quyết định nổ súng, mỹ phụ kia lại làm một động tác khiến máu toàn thân hắn sôi trào!Vị mỹ phụ kia lại đemchiếc váy nhấc lên, kéo xuống,cái quần lót bên trong xuống sau đó liền ngồi chồm hổm trên mặt đất.

Tuy nhiên Lâm Thiên Vũ chỉ nhìn qua ống ngắm của súng, bất quá hắn có cảm giác gần trong gang tất, cái kia mỹ phụ đeo đôi tất chân trong ,suốt để lộ ra một phần ba chân của nàng ,bắp đùi tròn ,mịn, và bóng loáng.

làm Lâm Thiên Vũ điên cuồng nuốt nước miếng trong miệng, ánh mắt di chuyển từ trên xuống dưới,dưới đầu gối là bắp chân mượt mà và cân xứng.

Lưng bàn chân trên giầy cao gót vừa trắng vừa mịn.


tuy nàng đi tất lưới mỏng và trong suốt thì vẫn có thể cảm giác được ra sự mềm mại và bóng loáng khi xoa trên làn da.

Ngón chân thẳng tắp, năm ngón chân từ bé đến lớn theo thứ tự tăng lên, không có ngón lên ngón xuống, càng không có ngón dài ngón ngắn, ngón chân lại chếch lên trên,có vẻ là như vậy vũ mị, ôn nhu, làm cho người ta có một loại muốn xúc động muốn nâng niu.

Thì ra nàng ngồi xổm xuống là muốn đi xả lũ! Từ nhỏ đến lớn Lâm Thiên Vũ còn chưa trải qua kích thích như vậy,làm tiểu Thiên Vũ trong quần căng cứng và muốn phá quần bay ra.


"Á đù ! Chịu không được rồi!" cả người Lâm Thiên Vũ lúc này đều cứng ngắc, hắn lúc này muốn đem kia mỹ phụ hung hăng đè xuống mà hành xử cỡ nào, bất quá nghĩ tới cách cách xa vạn dặm bên ngoài bên ngoài cách xa vạn dặm có một cặp giai nhân đang khổ chờ mình thời gian sáu năm,thì cơ thể đang sôi trào của hắn đã yên ổn lại , đôi mắt chợt nhắm rồi mở ra chuẩn bị nổ súng.

"Tích tích tích! ! ! Thiên ưng!nghe rõ trả lời! Thiên ưng!nghe rõ trả lời!" , bên trong tài nghe của hắn chợt có âm thanh vang lên ,âm thanh đó của của cấp trên của hắn, Thiên ưng là ngoại hiệu của hắn khi trong quân ngũ.

"Thiên ưng nghe rõ,Thiên ưng nghe rõ! Nhiệm vụ chính đang tiến hành! Nhiệm vụ chính đang tiến hành!""Thiên ưng , lần này nhiệm vụ đã hoàn thành, lần này nhiệm vụ đã hoàn thành! Mau trở về, mau trở về!"Hoàn thành! Ta còn không có bắn chết nữ nhân kia đâu? Như thế nào hoàn thành! Lâm Thiên Vũ trăm mối vẫn không có lời giải, như vậy không cần cảnh bắn diễm phụ kia.

Lâm Thiên Vũ trong lòng đã ổn: "nghe rõ! nghe rõ!""Thật là một vưu vật!" Lâm Thiên Vũ lần nữa nhìn liếc nhìn diễm phụ kia rồi thu súng ngắm lại, trong miệng tán thưởng một tiếng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận