Ngũ Thần Đại Lục


Hỗn loạn bên ngoài cũng không có làm nhiễu loạn yên tĩnh của Hoàng Hải. Trước nhà gỗ trong rừng rậm, Hoàng Liệt cùng Tuyết Hổ hai người ngồi dưới đất, trên đấy bày một ít đồ nhấm cùng với rươu, hơn nữa trên tay hai người bọn họ còn cầm bình rượu!
"Tiểu Hải đi vào đó đã hơn bốn tháng rồi, thế mà vẫn còn chưa có đi ra?" Hoàng Liệt nhíu mày nói. Đại trưởng lão trước đây một tháng đi tới cũng phát hiện Hoàng Hải không có từ Huyết Trì đi ra, cũng không nghĩ tới Hoàng Hải truyền thừa lại lâu như vậy, đồng thời trong lòng cũng rất hài lòng! Truyền thừa càng lâu vậy là chúng tỏ hắn có huyết mạch rất tinh khiết!
"Ngươi lo lắng cái gì chứ? Truyền thừa không có gì nguy hiểm, hơn nữa truyền thừa càng lâu đối với hắn chỗ tốt tự nhiên là càng lớn." Uống một ngụm rượu, Tuyết Hổ chẳng hề để ý nói.
"Ai! Ta đương nhiên lo lắng, sớm biết thế đã dẫn hắn trở về sớm một chút, mấy gia tộc khác đều hỏi ta vì sao bây giờ mới dẫn hắn trở về? Nếu như Tiểu Hải không có khả năng đi ra trước khi mở ra , vậy thì hắn lần sau mở ra mới đi vào!" Hoàng Liệt nói.
"Cái gì? Vậy không phải là hắn phải đợi mười năm nữa sao? Vậy đến lúc đó trực tiếp tiến nhập tầng thứ ba! Ta cũng không tin với tư chất của Tiểu Hải, mười năm mà không thể đột phá đến bát giai, chỉ cần truyền thừa xong, thực lực của hắn tuyệt đối có thể đạt được lục giai!" Tuyết Hổ bất mãn nói. Phải biết rằng, ngày trước Hoàng Liệt ở tứ giai tiến hành truyền thừa, sau đó tiến đi vào trong đó! Đi ra thực lực cũng đã là thất giai!

"Được rồi, ngươi đừng léo nhéo nữa, nếu như Tiểu Hải không có đem Hổ Thần Quyết mà tu luyện, đối với hắn là rất nguy hiểm! Gia tộc cũng vì hậu bối mà lo lắng; vì thế hắn có thể đem Hổ Thần Quyết tu luyện, đi vào chỗ đó thì ít nhiều cũng nắm chắt một chút a!" Hoàng Liệt nói.
"Cũng không thể nói nhất định phải đem Hổ Thần Quyết tu luyện mới có thể đi vào, học viện tuyển ra những học sinh này, bọn họ người nào cũng có con bài chưa lật a? Nếu không có ma pháp đạo cụ tốt nhất thì…? Hơn nữa bọn họ đều có thể từ bên trong đi ra? Đừng quên Tiểu Hải lại còn có thần thú. Lẽ nào thực lực cũa Tiểu Hải so với bọn hắn còn kém hơn?" Tuyết Hổ không phục nói.
"Ngươi đó? Được, ta nói không lại ngươi!" Hoàng Liệt uống một ngụm rượu!"Chiến Thần đế quốc truyền đến tin tức, gần đây tại đế quốc xuất hiện một người tên là Hỏa thế lực, thực lực rất mạnh! Thế nhưng bởi vì thời gian mở ra đã tới rồi, để giảm thiểu phiền phức, bọn họ không hề động thủ!"
"Hỏa? Đây là cái thế lực gì? Quang Minh thánh giáo cùng Hắc Minh cũng đã đủ để đau đầu rồi, bây giờ lại còn xuất hiện một người tên là Hỏa!" Tuyết Hổ nhíu mày nói.
"Không biết, bọn họ đột nhiên xuất hiện! Xem ra lại phải chiến đấu rồi!" Hoàng Liệt cảm thán nói.
"Ta đã sớm nói rồi, để những người đó tồn tại, sớm muộn có một ngày bọn họ hội cắn ngược lại chúng ta, những lão gia này lại không nghe!" Tuyết Hổ giọng căm hận nói. Ngũ đại gia tộc khi ứng phó với địch nhân ngoại giới đồng thời còn phải ứng phó với nội bộ rất là phiền phức!
"Ah! Ai mà ngờ lòng người a! Năm tháng lâu ngày lòng người mau thay đổi! Cái gọi Hỏa thế lực là vừa mới xuất hiện, hơn nữa thực lực của bọn họ cường hãn, nghe gia tộc nói, phát hiện bọn họ có năm bát giai đỉnh, hơn nữa Hỏa hệ cùng Quang hệ chiếm đa số!" Hoàng Liệt nói.
"Quản nhiều như vậy làm chi? Muốn đánh là đánh, lẽ nào chúng ta sợ bọn chúng chứ?" Tuyết Hổ hỏi.
"Sợ? Trong tự điển của ta còn không có cái tự này!" Hoàng Liệt cười lạnh một tiếng.
"Bất quá mỗi một lần chiến tranh là phải có hi sinh, thành viên gia tộc bây giờ càng ngày càng ít!" Khi Hoàng Liệt lo lắng, lại không có ảnh hưởng đến Hoàng Hải.
Từ khi Hoàng Hải tiến nhập Huyết Trì đã qua tròn bốn tháng thời gian, Hoàng Hải cũng chưa có tỉnh lại một lần. Từ ngày đó khi đại trưởng lão mở ra Huyết Trì, Hoàng Hải bởi vì đau đớn liền lâm vào trạng thái bán hôn mê, thế nhưng lại không có chân chính hôn mê! Thể xác và tinh thần thật là đau đớn khiến Hoàng Hải chỉ có thể cắn chặt răng nhẫn nhịn!

Bởi vì hắn căn bản không thể hành động, cả người tựa như tượng đá điêu khắc, tùy ý truyền thừa Huyết Trì không ngừng trùng kích lên thân thể hắn! Cũng không biết qua bao lâu thời gian, Hoàng Hải đã không có cảm giác đau đớn nữa, thế nhưng hắn vẫn như cũ không mở mắt ra được! Hắn bây giờ cũng không biết mình rốt cuộc còn phải bao lâu nữa mới có thể hoàn thành truyền thừa! Đột nhiên có một hôm, hắn phát hiện có thể thấy cái gì đó! Hắn thấy trước mắt là mấy con sông thật dài! Bất quá màu sắc cũng là hồng sắc, điều này làm cho Hoàng Hải có chút kỳ quái; mình không phải tại gia tộc truyền thừa thánh địa đang tiến hành truyền thừa sao? Thế nào bây giờ lại ở đây?
Đây là đâu? Con sông hồng sắc này là cái gì? Sao mình không thấy thân thể của mình chứ? Lẽ nào?
Nghĩ tới đây Hoàng Hải không khỏi kinh ngạc, lẽ nào mình thấy phía trong thân thể của mình… là nội thị? Nói cách khác nội thị? Đây là? Thế nào có thể? Mình bất quá là một ngũ giai ma khí sư, thế nào có khả năng có thể nội thị chứ?
Hoàng Hải khiếp sợ nhìn những sông hồng sắc này, lẽ nào đó chính là kinh mạch của mình sao? Lúc này sông hồng sắc tịnh không có gì trở ngại chảy tới từng ngóc ngách trong thân thể!
Hơn nữa nó thoạt nhìn giống như lớn lên vậy! Kinh mạch giống như to lớn hơn? Hoàng Hải thật không minh bạch, hắn thường thấy, kinh mạch con người là thật nhỏ, hơn nữa kinh mạch mỗi người cũng đều có rất nhiều bế tắc, muốn đem nó đả thông đó là một cái trình tự rất khổ cực!
Mặc dù chấn kinh, nhưng Hoàng Hải rất nhanh phục hồi tinh thần lại, hắn nhớ đại trưởng lão có nói qua, tiến nhập Huyết Trì sau đó nó sẽ giúp cho thân xác cải biến thật nhiều! Cho nên nhìn đến đây, hắn minh bạch nhất định là trong quá trình truyền thừa thân thể của chính mình đã được cải tạo qua!
Hắn bắt đầu nhìn chung quanh thân thể của chính mình một lần, phát hiện thân thể của chính mình có mấy nơi đều có bạch sắc rất kỳ quái, đặc biệt bộ vị trái tim, toàn bộ nơi nào của trái tim cũng đều là bạch sắc! Hơn nữa bạch sắc này là theo bộ vị trái tim lan tràn ra ngoài, nơi cánh tay cùng cước bộ huyết mạch đều là bạch sắc!

Hoàng Hải trong lòng có nghi hoặc cũng không biết hỏi ai? Tuy rằng đại trưởng lão cùng phụ thân đã nói truyền thừa không có gì nguy hiểm, thế nhưng thấy thân thể của chính mình biến thành như vậy, ai mà không lo lắng chứ!
Đè nặng trong lòng nỗi bất an! Hoàng Hải tiếp tục nhìn xuống phía dưới! Theo thời gian càng ngày càng bành trướng, bộ vị bạch này sắc cũng bắt đầu lan tràn ra chung quanh! Vừa mới bắt đầu, tay và chân huyết mạch chỉ có một chút bạch sắc, thế nhưng thời gian trôi qua, nó giống như là lớn lên vậy, không ngừng biến thành bạch sắc!
Hoàng Hải càng xem càng kinh hãi! Đó là thân thể của chính mình a! Trái tim con người không phải hồng sắc sao? Sao của mình bây giờ lại là bạch sắc? Lẽ nào mình là quái vật sao? Hoàng Hải bắt đầu suy nghĩ miên man!
Hoàng Hải tinh thần khẩn trương nhưng không có ngăn cản kinh mạch biến thành bạch sắc, kinh mạch nguyên vốn hồng sắc qua một đoạn thời gian nó đang biến thành bạch sắc! Tuy rằng tốc độ rất chậm, thế nhưng Hoàng Hải tin tưởng chỉ cần có thời gian toàn thân mình sẽ biến thành bạch sắc!
Hoàng Hải cứ như vậy nhìn thân thể của chính mình từng chút một biến thành bạch sắc, không thể nghi ngờ như vậy là dằn vặt hắn! Có thể thấy nhưng không cách nào ngăn cản! Rốt cục, toàn thân Hoàng Hải đều biến thành bạch sắc! Biến thành một mảnh thế giới bạch sắc!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận